DƯỢC THẦN

Các Linh Dược đại sư của một ít tiểu quốc bên cạnh đều vô cùng hâm mộ nhìn phía Hoắc Khắc.

Những ngày này, đám người đều muốn biện pháp cùng Kiệt Sâm tạo mối quan hệ với Kiệt Sâm, chỉ là Kiệt Sâm một mực trốn ở trong phủ đệ tu luyện, cho tới bây giờ không đi ra khiến cho bọn họ không biết nên như thế nào mới tốt. Hôm nay Hoắc Khắc dùng Thái Tuế mộc nho nhỏ đó đã kết giao được với Kiệt Sâm, trước mặt Kiệt Sâm để lại một cái ấn tượng tốt, điều này để cho trong lòng bọn họ không ngừng hâm mộ.

Trong tưởng tượng của các Linh Dược đại sư, Thái Tuế mộc quý hiếm theo lời Kiệt Sâm đoán chừng cũng giống những vật phẩm mà họ lấy ra. Đám người căn bản không có nghĩ đến, vật cổ quái như vậy nếu một khi truyền ra ngoài, những người có kiến thức trên đại lục sẽ dốc sức liều mạng tranh mua bảo vật hiếm thấy này.

Kiệt Sâm nhận lấy Thái Tuế mộc trong tay Hoắc Khắc, bất quá không có cầm bình ngũ giai Linh Dược Tề, Kiệt Sâm cười nói:

- Hoắc Nghiêu đại sư, ta có thể có được Thái Tuế mộc cũng đã đủ hài lòng, về phần Linh Dược Tề này, mời Hoắc Khắc đại sư nhận lấy đi.

Ngoài ý muốn đạt được này Thái Tuế mộc, Kiệt Sâm đã chiếm được đại tiện nghi rồi, về phần ngũ giai Linh Dược Tề, chỉ cần có tài liệu, Kiệt Sâm có thể chế biến ra rất nhiều, nhưng đối với Hoắc Khắc mà nói thì tương đối trân quý, Kiệt Sâm tâm tình khoan khoái dễ chịu tự nhiên cũng không định cầm về rồi.

Nhưng trên mặt Hoắc Khắc chẳng những không có ý mừng rỡ mà trái lại còn lộ rõ vẻ thất vọng khi nghe Kiệt Sâm nói những lời này.

Hoắc Khắc sở dĩ nhịn đau không muốn này ngũ giai Linh Dược Tề, mà lựa chọn đem Thái Tuế Mộc Bạch tặng không cho Kiệt Sâm, chính là vì có thể dùng cái này kết giao với Kiệt Sâm, nhưng mà thái độ của Kiệt Sâm lại giống như là muốn dùng giao dịch giải quyết việc chung, điều này làm cho trong lòng Hoắc Khắc không khỏi cảm thấy vô cùng thất vọng cùng tiếc nuối.

- Nếu Kiệt Sâm đại sư đã có ý thì Hoắc Khắc cũng không làm kiêu!

Sắc mặt Hoắc Khắc có chút ảm đạm nhận lấy bình ngũ giai Linh Dược Tề, đối với Kiệt Sâm chắp tay, hướng về chỗ của mình, các Linh Dược đại sư các Linh Dược đại sư nước khác bên cạnh thấy vậy, trong lòng không khỏi âm thầm có chút mừng thầm. Truyện Sắc Hiệp - http://truyenfull.vn

Thói hư tật xấu của con người chính là như thế, chính mình không chiếm được đồ vật, thường thường cũng không muốn để cho người khác có được, giống như ăn không được thì phá vậy.

Chứng kiến biểu lộ uể oải của Hoắc Khắc, biết rõ hắn vì cái gì mà trở nên như thế, Kiệt Sâm cười vang nói:

- Hoắc Khắc đại sư, sau này nếu có thì giờ, kính xin hoan nghênh đến Áo Lan Đa vương quốc làm khách, Kiệt Sâm ta nhất định tận tình làm địa chủ đãi khách.

Hoắc Khắc có chút tập tễnh bước đi bỗng nhiên dừng lại, trong hai tròng mắt mang theo cảm xúc khó có thể tin chậm rãi vừa quay đầu, khi nhìn thấy biểu lộ chân thành của Kiệt Sâm thì nguyên bản trên khuôn mặt ảm đạm của Hoắc Khắc lập tức lập tức xuất hiện vẻ kích động, hắn cười to nói:

- Nhất định, nhất định, Kiệt Sâm đại sư đã nhiệt tình thì tại hạ nếu rảnh nhất định sẽ tiến tới Áo Lan Đa vương quốc bái phỏng.

Hoắc Khắc tinh thần vô cùng phấn chấn về tới chỗ ngồi của chính mình, trên mặt tràn đầy tươi cười phát ra từ nội tâm.

Mấy vòng mấy vòng tiến hành giao dịch, rất nhanh về sau, Kiệt Sâm lại phát hiện mấy thứ đồ vật chính mình để ý, vì thế hắn lấy ra các loại Linh Dược Tề bỏ vào bên cạnh vật phẩm tương ứng.

Kiệt Sâm phát hiện, mỗi một lần chỉ cần là vật phẩm muốn, thì ít sẽ có người cùng hắn tranh chấp, thậm chí các Linh Dược đại sư tiểu quốc, đều biểu thị nguyện ý đem vật phẩm bên trong đó tặng cho Kiệt Sâm.

Đối phương khách khí như thế, Kiệt Sâm cũng không chút do dự nhận lấy, những vật này tuy rằng quý hiếm, nhưng đối với các Linh Dược đại sư ở đây mà nói thì không phải quá mức khó kiếm, song phương ngươi tình ta nguyện, thì tất cả đều vui vẻ.

Theo mỗi một tên Linh Dược đại sư đưa ra vật phẩm của mình, nguyện cơ hồ tất cả các vật phẩm mang trên người đã lấy ra. Giao dịch hội cũng tiến vào thời gian kết thúc, lần giao dịch cuối cùng đã bắt đầu.

Đồng dạng cùng đấu giá hội, ngay từ đầu giao dịch đồ vật, tuy rằng cũng đều trân phẩm, nhưng mà xét tương đối lại cũng không phải là đồ vật đặc biệt hiếm có, mà theo tiến hành giao dịch thứ tốt mới có thể ngày càng nhiều, về phần giao dịch một lần cuối cùng này mới chân chính là giao dịch áp trục.

Đến lúc này, trên người các Linh Dược đại sư có bảo bối áp trục lập tức nguyên một đám đi đến trước, đem vật phẩm cuối cùng lưu luyến không rời đặt ở trên cái bàn tròn.

Những vật phẩm này đối với một số Linh Dược đại sư đều tồn tại vô cùng trân quý, chỉ là các Linh Dược đại sư cũng không phải dùng tới, hoặc là muốn đổi càng thích hợp với mình, mới có thể lấy ra tiến hành giao dịch, muốn tìm kiếm một vận may.

Mà một hồi giao dịch cuối cùng này cũng không giống giao dịch lúc trước cũng không hạn định không thể nói chuyện, Linh Dược đại sư nào đó nếu như nhìn trúng vật phẩm, có thể cùng chủ nhân vật phẩm tiến hành thương thảo, sau đó đạt thành giao dịch.

Theo từng kiện từng kiện vật phẩm cuối cùng lên đài, trên mặt Kiệt Sâm không có chút nào biểu lộ, những món đồ này tuy không tệ, so với toàn bộ đại lục thì cũng hoàn toàn thuộc về trân phẩm, nhưng đối với Kiệt Sâm thì hoàn toàn không có nhu cầu gì.

Xoạt!!

Đúng lúc này bên tai Kiệt Sâm đột nhiên nghe được trong đại sảnh truyền đến một hồi thanh âm kinh hô trầm thấp, một dạng vật phẩm lên đài khiến các Linh Dược đại sư trong đại sảnh toàn bộ hít thở nặng nề thêm một chút.

Kiệt Sâm mạnh mẽ ngẩng đầu, chỉ thấy Uy Tư vương quốc Tây Nhĩ Đốn Đại Sư đang cầm một cái vật phẩm lăng hình trong suốt như thủy tinh đặt lên cái bàn tròn, mà ở chính giữa thủy tinh trong suốt là một quả toàn thân màu xanh biếc, bên ngoài có đạo đạo hoa văn màu trắng tản ra ánh huỳnh quang.

- Đây là... Băng Linh Thánh quả?

Hai con ngươi Kiệt Sâm lóe lên tinh mang, cả người bỗng dưng đứng lên.

Tư Đặc Ân đại lục là một lãnh thổ có diện tích rất lớn trên cả đại lục, mà ở Bắc Phương Tư Đặc Ân đại lục là biển bắc vô biên, trong hải vực ở phương bắc Bắc Hải có một tòa băng đảo cũng được gọi là Bắc Cực Băng Nguyên, mà Băng Linh Thánh quả chính là sản vật đến từ bưng đảo này.

Điều kiện sinh trưởng của Băng Linh Thánh quả vô cùng ác liệt, phải sinh trưởng tại nơi cực lạnh, nhiệt độ vô cùng thấp. Hơn nữa thời gian thành thục rất dài, từ nở hoa đến kết quả lại đến thành thục thường thường cần mấy trăm năm.

Nếu như trên đại lục, vật phẩm như là như là linh hạch, linh tinh được phân cấp từ nhất giai tới cửu giai thì Thái Tuế mộc nằm giữa bát giai cùng cửu giai, mà Băng Linh Thánh quả thì thuộc về bảo vật bát giai.

Có lẽ công dụng của Băng Linh Thánh quả đối với Linh Sư bình thường nhỏ nhất, nhưng là đối với Băng Hệ Linh Sư mà nói, trình độ trọng yếu của nó có thể so với lục giai thượng phẩm Linh Tôn dược tề do Kiệt Sâm phối chế đối với một gã ngũ giai cao cấp Tông Linh Sư.

Bình luận

Truyện đang đọc