DƯỢC THẦN

Khóe miệng Kiệt Sâm hiện lên một tia sâm lãnh, từ trên người lấy ra một bình dược tề màu xanh da trời, nhẹ nhàng mở ra, đem nước bên trong uống hết.

Linh Dược Tề lạnh như băng mang theo vị hơi cay vừa vào miệng, Kiệt Sâm liền cảm thấy Linh lực Linh đồ cao cấp trong cơ thể lập tức bắt đầu cuồng bạo.

- Lão gia hỏa Bỉ Tư Pháp Mỗ này tuy rằng tương đối lười, bất quáx dược tề cuồng bạo đích thật phối chế không tệ, miễn cưỡng cũng coi là tinh phẩm.

Cảm thụ được Linh lực trong cơ thể biến hóa, Kiệt Sâm thầm nghĩ, lần này xuất hành, với tư cách là Linh Dược sư trên người hắn mang rất nhiều Linh Dược Tề, trong đó có Dược tề cuồng bạo tam giai trung phẩm do Bỉ Tư Pháp Mỗ phối chế. Có thể làm cho bất kỳ một Linh Sư tứ giai trở xuống, sau khi phục dụng trong thời gian ngắn thực lực bản thân tăng lên một cấp bậc.

Kiệt Sâm đã đạt đến Linh đồ cao cấp, tuy rằng giờ phút này Linh lực trong cơ thể cũng không có tiến vào cấp bậc Linh sĩ,, nhưng mà lúc này toàn thân cao thấp từng cái kinh mạch đều có Linh lực của Linh đồ cao cấp, tất cả đều bị cuồng bạo dược tề ảnh hưởng chuyển trở thành Linh lực Linh sĩ cấp thấp.

- Tuy rằng ta tại thời điểm Linh đồ trung cấp có thể đánh chết Bác Tát thân là Linh Sư trung cấp, bất quá hiện tại đây là nơi đóng quân của Mạo hiểm đoàn Cuồng Lang vẫn phải cẩn thận một chút. Dù sao Dược tề cuồng bạo cũng không đáng giá mấy đồng tiền.

Kiệt Sâm trong lòng thầm nghĩ.

Nếu để cho Linh Sư khác biết rõ Kiệt Sâm giờ phút này đang nghĩ cái gì chắc chắn sẽ mắng to hắn là đồ phá của, Linh Dược Tề tam giai thượng phẩm ah, trong mắt tuyệt đại đa số Linh Sư đều là tồn tại cực kỳ trân quý, bảo bối chỉ có thể ngộ mà không có thể cầu, cũng chỉ có biến thái như Kiệt Sâm mới không để vào mắt.

Kiệt Sâm nhẹ nhàng cạy cửa phòng Cơ Vạn, rón ra rón rén đi vào.

- Ai?

Một tiếng quát khẽ đột nhiên từ trên giường truyền đến, đúng là thanh âm của Cơ Vạn. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

- Cơ Vạn không ngủ sao?

Kiệt Sâm bỗng nhiên cả kinh, trường kiếm trong tay đâm về phía đối phương.

Hô!!

Một đạo bóng đen cự đại từ trên giường lướt tới, mạnh mẽ bao phủ lấy Kiệt Sâm. Dưới kiếm quang của hắn bao trùm xuống, vô số sợi bông bay lả tả. Một đạo nhân ảnh mang theo tiếng xé gió mạnh mẽ đánh úp về phía Kiệt Sâm.

Bóng người kia đập một chưởng vào sống kiếm của Kiệt Sâm, một chưởng đánh vào Kiệt Sâm.

Bành!

Trong bóng tối tối, hai người va chạm với nhau, bước chân Kiệt Sâm vẻn vẹn hơi lung lay một cái, còn bóng đen kia thì đặng đặng đạp lùi lại hai bước.

Kiệt Sâm lần nữa chuyển thân, trường kiếm trong tay bổ xuống, một vòng hàn quang truy kích Cơ Vạn đang muốn tránh né. Trên ngực Cơ Vạn lập tức xuất hiện một vệt máu tươi.

- Ngươi là ai? Tại sao phải ám sát ta, chẳng lẽ ngươi không biết ta là đoàn trưởng của Mạo hiểm đoàn Cuồng Lang sao?

Cơ Vạn vội vàng thối lui, sắc mặt đại biến phẫn nộ quát.

- Ngay cả ta cũng không nhận ra, trí nhớ của đoàn trưởng Cơ Vạn có vẻ không được tốt lắm.

Trong bóng tối, Kiệt Sâm ngẩng đầu, lộ ra một khuôn mặt thanh tú.

Đêm đen như mực, đối với người bình thường mà nói có lẽ sẽ khó có thể quan sát, nhưng đối với Cơ Vạn thân là Linh sư cao cấp mà nói thì chỉ là chuyện nhỏ.

- Là ngươi? Kiệt Sâm? Ngươi không phải. . .

Cơ Vạn mang trên mặt một tia kinh ngạc, đồng tử đột nhiên co rút lại.

- Ta không phải là? Ha ha, đoàn trưởng Cơ Vạn, có phải là cảm thấy rất giật mình không? Hãy bớt sàm ngôn đi, hôm nay ta chính là tới lấy mạng chó của ngươi đây.

Nguyên bản đánh lén chỉ là muốn tiết kiệm một chút khí lực, nhưng đã bị đối phương phát hiện thì Kiệt Sâm thật cũng không quan tâm tốn nhiều một ít công phu.

- Đúng rồi, đã quên nói cho ngươi biết, hai tên huynh đệ ngươi phái đi chặn giết ta đã không chờ ngươi trước mà đi tới địa ngục rồi. Vừa vặn đêm nay cho các ngươi Tứ huynh đệ ở dưới đó đoàn tụ.

Trên mặt Kiệt Sâm nở nụ cười lành lạnh. Trường kiếm trong tay nhẹ nhàng run, nhanh chóng đâm hướng cổ họng Cơ Vạn ở trước mặt.

- Muốn chết!

Trong miệng Cơ Vạn quát lớn lên tiếng, một cảm giác bất an nhanh chóng bao phủ toàn thân hắn.

- Chẳng lẽ đám người Nhị đệ, Tứ đệ đều đã chết trên tay Kiệt Sâm sao? Không, không có khả năng, dùng thực lực của mấy người Nhị đệ, không có khả năng bị Kiệt Sâm đánh chết, nhưng mà Nhị đệ sáng hôm nay rời đi, dựa theo tốc độ của bọn hắn, chạng vạng tối nên trở lại rồi, vì cái gì đến hiện tại vẫn chưa về? Trái lại Kiệt Sâm này...

Giờ phút này trong lòng Cơ Vạn đã loạn thành một đoàn, nhưng mà thân là cao cấp Linh Sư, có được đại lượng kinh nghiệm thực chiến, đối mặt với trường kiếm hung mãnh của Kiệt Sâm đâm tới, miệng Cơ Vạn hét lớn một tiếng, song chưởng hợp lại, lập tức đem trường kiếm kẹp vào lòng bàn tay.

Xùy~~!

Lực lượng ẩn chứa trong trường kiếm mà Kiệt Sâm đâm ra vượt xa Cơ Vạn đoán trước, cho dù bị song chưởng của Cơ Vạn kẹp lấy nhưng vẫn đâm vào ngực hắn hơn một tấc. Một tia máu tươi từ trong miệng vết thương nhanh chóng phun ra.

- Gãy cho ta.

Cơ Vạn quát lớn một tiếng, song chưởng dùng sức, cạch một tiếng, trường kiếm trong tay Kiệt Sâm lập tức gãy ra.

Trong đêm tối, bốn phía ẩn ẩn truyền đến tiếng hét phẫn nộ của Cơ Vạn đánh thức đoàn viên khác của mạo hiểm đoàn.

- Hừ, Linh đồ chính là Linh đồ, Kiệt Sâm, ngươi hôm nay đừng mơ mà muốn sống đi ra ngoài!

Trên mặt Cơ Vạn lộ ra một tia tươi cười âm lãnh, trong ánh mắt nổi lên một tia sát ý nồng đậm.

Khẽ lắc đầu, Kiệt Sâm đem trường kiếm ném sang một bên, Cơ Vạn nói không sai, là thực lực của mình không đủ ah.

Trong khi Linh Sư tu luyện, mỗi một giai đều khác nhau rất rõ, Linh đồ nhất giai chỉ có thể vận chuyển Linh lực, Linh sĩ nhị giai thì có thể đem Linh lực bao trùm mặt ngoài tại thân thể đề cao năng lực công kích cùng phòng hộ. Linh Sư tam giai mới có thể đem Linh lực quán thâu vào tay hoặc cá loại vũ khí, Thiên Linh Sư tứ giai càng có thể dựa vào vũ khí thi triển ra kiếm quang có chiều dài nhất định.

Nếu như hiện tại Kiệt Sâm là một gã Linh Sư tam giai thì trường kiếm quán thâu Linh lực sớm đã đem Cơ Vạn một kiếm bổ đôi, nào còn chờ hắn kẹp lấy, lại không cần phải nói bẻ gẫy thanh kiếm.

- Chẳng lẽ ngươi không có cảm thấy Linh lực của mình có chút khác lạ sao?

Kiệt Sâm nhẹ nhàng nghiêng nghiêng đầu, thanh âm bên ngoài càng lúc càng lớn, giờ phút này Kiệt Sâm ngược lại có bộ dáng có chút nhàn tình nhã trí.

Cơ Vạn nhíu mày, lập tức sắc mặt bỗng nhiên biến đổi, Linh lực trong cơ thể hắn giờ phút này lưu động dị thường chậm chạp.

- Ngươi. . . Ngươi hạ độc?

Cơ Vạn xanh mặt, ánh mắt rơi trên mặt đất nhìn một nửa mũi kiếm đứt gãy trên mặt đất, trên mũi kiếm nổi lên một tia sáng bóng kỳ dị không dễ dàng phát giác.

Hô!

Thân hình Kiệt Sâm đột nhiên bắt đầu chuyển động, tốc độ cuồng mãnh vô cùng mang theo phong áp, trong phòng truyền tới một hồi thanh âm ô ô.

- Băng Quyền, bạo!

Một tiếng quát khẽ phát ra từ trong miệng Kiệt Sâm, bàn chân hắn trùng trùng điệp điệp đạp mạnh, lực lượng mạnh mẽ thậm chí để lại trên mặt đá một đạo liệt ngân, đồng thời nắm đấm ẩn chứa Linh lực nhị giai đánh mạnh vào ngực của Cơ Vạn.

Bình luận

Truyện đang đọc