DƯỢC THẦN

Lúc này đang là giữa trưa, tuy cái nóng của mùa hè nhưng không khí oi bức cuối thu vẫn khiến người không thở nổi.

Tại một tửu quán thuộc công hội mạo hiểm giả ở tiểu trấn phía nam Hỗn Loạn Chi Lĩnh, có một đoàn mạo hiểm giả đang mặc áo cộc ăn uống thả cửa.

Tuy tháng gần nhất ở Hỗn Loạn Chi Lĩnh vô cùng hỗn loạn, các nơi đều không ngừng hỗn chiến nhưng đối với mạo hiểm giả không ảnh hưởng bao nhiêu.

Vô luận là gia tộc nào cầm quyền, mạo hiểm giả mỗi ngày đều vào Vân Vụ chiểu trạch tìm thảo dược cùng tài liệu, hơn nữa săn giết linh thú.

- Két..

Đúng lúc này, cửa tửu quán đột nhiên mở ra, một trung niên lưng đeo trường kiếm, thần sắc cương nghị từ ngoài cửa đi vào, con ngươi tinh mang lập loè, lơđãng nhìn qua một lượt, khí thế cường đại khiến người sợ hãi.

- Cao thủ.

Đám mạo hiểm giả đều dừng ăn uống rồi sau đó giả tảng như không có chuyện gì, tiếp tục vùi đầu vào rượu thịt.

- Các ngươi có ai biết rõ, Bát đại gia tộc trong tháng gần nhất có tin tức gì không? Trung niên chỉ đứng ở cửa, nhìn qua toàn trường.

Trung niên chính là Lôi Nặc đi ra từ Vân Vụ chiểu trạch, vì nóng lòng muốn biết tin tức của Kiệt Sâm nên không kịp đợi đến Hỗn Loạn Chi Thành nghe ngóng mà tới thẳng tiểu trấn này.

Với thân phận của Kiệt Sâm, nếu hắn có chuyện gì chắc chắn sẽ khiến cả Hỗn Loạn Chi Lĩnh xôn xao, dù là đám mạo hiểm cấp thấp cũng biết tin tức.

Toàn bộ tửu quán hoàn toàn yên tĩnh, không ai lên tiếng, ngay cả mấy mạo hiểm giả bình thường hung hăng giờ cũng ngoan ngoãn, không dám nói lời nào.

Lôi Nặc khẽ nhíu mày, sau đó đi tới một cái bàn của một đại hán râu quai nón, trên bàn có đặt một thanh quỷ đầu đao hơi sẫm màu vì thường xuyên nhuốm máu, ngồi xuống nói:

- Ngươi nói đi.

Đại hán kia giật thót, hắn là một ngũ giai cấp thấp Tông Linh Sư, mạnh nhất tiểu trấn, dù trong mấy tiểu trấn lân cận khác cũng rất có thanh danh, dưới quỷ đầuđao đã từng chặt đứt đầu vô số linh thú cùng mạo hiểm giả, lúc chiến đấu vô cùng hung tàn, được gọi là Đồ tể .

Nhưng trước mặt Lôi Nặc, Đồ tể lập tức biến thành gà con, mồ hôi đầm đìa.

Tuy hắn cũng không biết thực lực chân thật của Lôi Nặc nhưng linh thức ngũ giai cấp thấp Tông Linh Sư nói cho hắn biết, người ngồi trước bàn tuyệt đối là cường giả nhìn không thấu thực lực.

Lôi Nặc lại nhíu mày, như nghĩ đến gì đó, tay phải cho vào ngực. Đại hán ngồi đối diện lập tức khẩn trương, co bắp căng cứng.

Một linh hạch màu xanh bằng quyền đầu được đặt trên bàn, đây vốn là linh hạch của một con song đầu thi ưng bị Lôi Nặc tiện tay giết chết khi đi ngang qua Vân Vụ chiểu trạch.

- Nói đi, nói hết tin tức ngươi biết gần đây về Bát đại gia tộc.

Lôi Nặc nhẹ nhàng:

- Linh hạch sẽ là của ngươi.

- Trời ạ, đây là linh hạch ngũ giai phi hành linh thú Song đầu thi Ưng.

Ttrong đám người, có mạo hiểm giả biết hàng kinh hô.

Lập tức, toàn bộ tửu quán ồ lên rất nhỏ, mọi người giật mình nhìn qua Lôi Nặc.

Ngũ giai linh hạch đối với tiểu mạo hiểm giả như bọn họ là một vật trên trời, hơn nữa còn là linh hạch của linh thú ngũ giai phi hành cực kỳ hiếm thấy. Tuy Song đầu thi ưng chỉ ngũ giai nhưng vì có thể bay trên trời nên dù là lục giai Tôn Linh Sư cũng rất khó săn giết, bởi vậy tương đối trân quý.

- Đồ tể gắng nuốt nước bọt, rung giọng nói: - Vị đại nhân này, tiểu nhân có biết một chút tin tức về Bát đại gia tộc, về phần linh hạch nàykhông cần cho tại hạ, muốn nói đến Bát đại gia tộc, phải bắt đầu từ một tháng trước.....

Đồ tể dĩ nhiên biết cao thủ như Lôi Nặc hỉ nộ vô thường, đối phương hỏi cũng không phải là vấn đề đặc biệt gì. Tuy linh hạch của Song đầu thi Ưng cực kỳ hấp dẫn nhưng hắn cũng không muốn góp mạng vào đó.

- Cái gì? Ngươi nói là Bát đại gia tộc hôm nay chỉ có Bội Lôi gia tộc, Bối Lạp gia tộc cùng Bắc Nguyên gia tộ có được thất giai Hoàng Linh Sư, những Hoàng Linh Sư của các gia tộc khác đều mất tích thần bí?

Lôi Nặc nhịn không được giật mình hỏi, khí thế bộc phát.

Mọi người lập tức cảm thấy cổ một hồi mát lạnh, vô ý thức rụt lại.

- Đúng vậy, vị đại nhân này, hôm nay chỉ còn lại có Bội Lôi gia tộc, Bối Lạp gia tộc cùng Bắc Nguyên gia tộc, những gia tộc có Hoàng Linh Sư nghe nói đều đã bị chết ở trong Vân Vụ chiểu trạch.

Đại hán lắp bắp.

- Khang Tư gia tộc thì sao? Có tin tức hay không?

Lôi Nặc vội vàng lên tiếng hỏi, trên mặt tràn đầy lo lắng.

- Khang Tư gia tộc?

Đại hán kia nghi hoặc, lập tức nói:

- Đại nhân, ngươi nói là Khang Tư gia tộc đột nhiên quật khởi trở thành một trong cửu đại thế lực?

Đại hán kia nhíu mày nói:

- Ta nghe nói thất giai Hoàng Linh Sư, cùng với Kiệt Tư đại sư của Khang Tư gia tộc cũng đã bị chết trong Vân Vụ chiểu trạch.

- Cái gì...... Ngươi nói cái gì?

Lôi Nặc đứng phắt dậy, sắc mặt thoáng chốc trở nên tái nhợt.

Một khí thế cường hãn khó có thể hình dung đột nhiên bộc phát trong tửu quán, đám mạo hiểm giả sợ tới mức ngã ngồi ra đất.

- Ngươi nói rõ cho ta, Kiệt Tư đại sư làm sao?

Lôi Nặc một tay nhấc bổng đại hán kia, ánh mắt như chớp bắn vào mặt hắn.

Đại hán rũ rượi, không hề có chút dũng khí phản kháng.

- Đại nhân, Kiệt Tư đại sư nghe nói cũng đã bị chết ở tại Vân Vụ chiểu trạch, hơn nữa trong một tháng này, Hỗn Loạn Chi Lĩnh cũng không có tin tức của hắn.

Đại hán rên rỉ:

- Ta cũng chỉ là nghe nói, nghe nói mà thôi.

- Ầm.

Lôi Nặc ném hắn sang bên cạnh.

- Kiệt Sâm, con thật không có trở về sao? Lôi Nặc bi thống, thì thào.

- Không, ta không tin, ta không tin

- Ầm

Một đạo quang mang màu vàng phát ra, cả người Lôi Nặc hóa thành quang mang bay vút về Hỗn Loạn Chi Thành.

- Trời ạ, thất...... Thất giai Hoàng Linh Sư, trung niên kia đến tột cùng là ai à?

Một hồi lâu, đám mạo hiểm giả mới hồi tỉnh.

Trên bầu trời, một đạo lưu quang chợt lóe lên, chính là Lôi Nặc đang vô cùng lo lắng.

Kim hệ linh lực cường đại gào thét trong cơ thể, đẩy tốc độ của ông lên mức khủng bố.

- Không...... Không có khả năng, Kiệt Sâm, con ngàn vạn lần không được xảy ra chuyện gì.

Lôi Nặc thì thào.

Hỗn Loạn Chi Thành cách Hỗn Loạn Chi Lĩnh chỉ mấy trăm dặm. Lúc xuất phát, đám người Lôi Nặc bay mấy thời thần mới đến nơi nhưng lúc này Lôi Nặc chỉmất một canh giờ đã tới cổng thành phía nam. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Phủ đệ Khang Tư gia tộc.

Bởi vì Thái Sâm cùng Cam Đạo Phu bị Bội Lôi gia tộc bắt đi, khiến cho toàn bộ phủ đệ sớm đã loạn thành một đoàn.

Vô số dân chúng của Hỗn Loạn Chi Thành cần Cam Đạo Phu phối chế linh dược tề đều bất mãn với hành vi hung hăng của Bội Lôi gia tộc nhưng cũng chỉlà bất mãn mà thôi. Đối mặt với quái vật khổng lồ như Bội Lôi gia tộc, dù bọn họ có đầy bụng oán khí cũng không dám biểu đạt.

Hôm nay khí diễm của Bội Lôi gia tộc tại Hỗn Loạn Chi Lĩnh thậm chí còn cường đại hơn lúc còn là một trong tam đại gia tộc, căn bản không phải là thứ mà dân chúng có thể kháng cự.

Sau khi dân chúng này dần dần tán đi, những thành viên Khang Tư gia tộc trú ở Hỗn Loạn Chi Thành đều ngơ ngác. Đã không có người tâm phúc, bọn họ căn bản không biết mình nên làm cái gì.

Trên thực tế, bọn họ căn bản cũng không thể làm gì, thực lực Bội Lôi gia tộc quá mức cường đại, nếu như đối kháng, bọn họ chỉ có đường chết.

Vào lúc bọn họ đang khủng hoảng.

- Vèo

Một đạo kim quang hạ xuống phủ đệ của Khang Tư gia tộc, tiến thẳng vào đại sảnh đang lộn xộn.

Cảm nhận được khí thế cường đại tiến vào, các thành viên trong đại sảnh Khang Tư gia tộc đều sợ hãi quay đầu nhìn lại.

- Thái Sâm cùng Cam Đạo Phu đâu? Bảo bọn họ tới gặp ta.

Lôi Nặc lạnh lùng lên tiếng.

- Lôi...... Lôi đại nhân.

Thấy người đến là Lôi Nặc, các thành viên từ sợ hãi chuyển thành cuồng hỉ.

- Lôi đại nhân, ngươi cần phải làm chủ cho Thái Sâm tộc trưởng cùng Cam Đạo Phu đại sư. Bọn họ vẫn một mực đợi ngươi cùng Kiệt Tư đại sư trở về.

Lập tức có người lên tiếng rồi mọi người đều đầm đìa nước mắt.

- Chờ ta cùng Kiệt Tư trở về......

Lôi Nặc tái nhợt, rung giọng:

- Nói chuyện gì xảy ra?

- Là Văn Sâm Đặc Tộc trưởng của Bội Lôi gia tộc......

Trong đại sảnh, có người khóc thành tiếng, kể hết đầu đuôi.

- Bội Lôi gia tộc.

Lôi Nặc gào thét.

Bình luận

Truyện đang đọc