DƯỢC THẦN

Sau khi tấn cấp ngũ giai, Kiệt Sâm cảm giác được những biến đổi ở chung quanh thân thể của mình, tuy hắn không cách nào tản linh thức ra như trước kia, hắn lại có thể cảm nhận rõ ràng, so sánh với linh thức thời điểm tứ giai, có tiến bộ nhảy vọt.

Hơn nữa cảm ứng nguyên tố linh lực trong không khí, sau khi tấn cấp ngũ giai Tông Linh Sư, cũng cường đại hơn trước kia rất nhiều. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Tại Tư Đặc Ân, một nơi thiếu khuyết linh dược sư, tứ giai linh dược Thiên Sư đã có thể được gọi là Thiên Sư, cũng giống như lúc Kiệt Sâm thành lập Tháp Lâm Thành, mới được tứ giai trung cấp linh dược Thiên Sư Bỉ Tư Pháp Mỗ cùng Tát Cáp gọi là Thiên Sư, tại Tháp Lâm Thành, hai người bọn họ chính là linh dược sư mạnh nhất, đương nhiên có được thân phận này.

Nhưng trên thực tế, chỉ có đạt tới ngũ giai Linh Dược Tông Sư, trên ý nghĩa mới thật sự là đại sư, bởi vì ngũ giai linh thức đối với tứ giai mà nói, có tiến bộ rất rõ ràng.

Ngũ giai Linh Dược Tông Sư, hai chữ Tông Sư, đã nói lên hết thảy.

Tại cường độ linh lực, kết cấu của linh nguyên tố hoàn toàn phát sinh cải biến linh lực ngũ giai, so với linh lực tứ giai còn mạnh hơn nhiều, đây thuộc về khác biệt về chất, thậm chí còn tương đương với tam giai Linh Sư là chức giai thấp, tấn cấp chức nghiệp giả lên tứ giai Thiên Linh Sư, là chức nghiệp trung cấp.

Sau khi cảm thụ cường độ linh thức và linh lực của mình, Kiệt Sâm cảm thụ cường độ thân thể tăng lên cao.

Cường độ thân thể của Kiệt Sâm vốn là thất giai đỉnh phong, chỉ thiếu chút nữa là đạt tới cường độ bát giai, hôm nay tấn cấp ngũ giai cấp thấp Tông Linh Sư, nhưng không như Kiệt Sâm nghĩ, cường độ thân thể của hắn cũng sẽ đạt tới bát giai cấp thấp, sau khi cảm giác một phen, trên gương mặt Kiệt Sâm xuất hiện nụ cười khổ.

Cường độ thân thể của hắn tiến bộ là thật, không còn là thất giai đỉnh phong, nhưng cũng không có đạt tới bát giai cấp thấp, mà là ở giữa thất giai đỉnh phong và bát giai cấp thấp, hoặc là nói chuẩn bát giai.

Kết quả này, lại làm cho Kiệt Sâm cảm thấy bất đắc dĩ.

Chỉ có điều Kiệt Sâm cũng biết, khi cường độ thân thể của mình không ngừng tăng lên cao, về sau khi chính minh tăng lên một giai, tuy cường độ thân thể cũng có tăng trưởng, nhưng không có rõ ràng giống như trước kia.

Sau khi đạt tới thất giai, cấp độ tăng lên các phương diện rất khó khăn, cho nên cũng giống như trước kia, đây chính là nguyên nhân số lượng cao đẳng Linh Sư trên đại lục thưa thớt như vậy.

Giống như Khoa Ân Hi Nhĩ, hắn tốn hao bốn năm mươi năm, từ nhất giai cấp thấp Linh Đồ tấn cấp đến thất giai cấp thấp Hoàng Linh Sư, nhưng trong hai mươi năm sau, hắn vẫn nằm ở cảnh giới thất giai cấp thấp, chưa từng bước vào thất giai trung cấp Hoàng Linh Sư.

Tiềm lực thân thể của hắn đã tiêu hao hết vào vài chục năm trước rồi, còn muốn tấn cấp, độ khó trong đó, cũng tương đương với Linh Đồ cấp thấp tấn cấp lên Hoàng Linh Sư, nếu như thiên phú không đủ mạnh, vận khí không tốt, căn bản rất khó vượt qua.

Đương nhiên, trên thế giới này chắc chắn có thiên tài tồn tại, đối với bọn họ mà nói, định luật sở dĩ tồn tại, chính là dùng để đánh phá.

Kiếp trước Kiệt Sâm cũng là một người trong số đó.

Sau khi cảm giác cường độ thân thể của mình xong, Kiệt Sâm suy nghĩ tới khu rừng trước mặt.

Bởi vì tấn cấp ngũ giai cấp thấp Tông Linh Sư, năng lực cảm ứng của Kiệt Sâm đối với chung quanh cũng tăng mạnh hơn trước rất nhiều, trong tầm mắt của hắn, một tia năng lượng khí lưu thỉnh thoảng thiểm lược qua các kẻ lá.

Đây chính là thanh sắc huyễn ảnh công kích Kiệt Sâm lúc trước.

Trong tầm mắt của Kiệt Sâm, những khí lưu thanh sắc này có chút giống với hắc sắc khí lưu trong Kim Thông Điện, chỉ có điều hắc sắc khí lưu trong Kim Thông Điện vừa tiếp xúc, cho dù là thân thể hay linh hồn, cũng nhanh chóng tan thành mây khói, tuy thanh sắc huyễn ảnh này mạnh, chỉ có tác dụng đối với linh hồn, hơn nữa uy lực cũng không có cường đại như hắc sắc khí lưu.

Nhưng dù như thế, dùng Kiệt Sâm có cường độ thân thể chuẩn bát giai, cùng với thực lực ngũ giai cấp thấp Tông Linh Sư, cũng căn bản không có khả năng ngăn trở những thanh sắc huyễn ảnh này công kích, chỉ cần đồng thời bị hai đạo thanh sắc huyễn ảnh công kích, cho dù Kiệt Sâm có linh hồn Thánh giai đỉnh phong, cũng chỉ sợ không cách nào ngăn cản.

Ánh mắt của Kiệt Sâm rơi vào trọng kiếm trong tay của mình.

- Có lẽ, ta sẽ dùng thanh hắc sắc trọng kiếm này đi ra ngoài.

Những thanh sắc huyễn ảnh này công kích rất mạnh, tuy có thể đục lỗ trong vòng bảo hộ linh lực của Kiệt Sâm, nhưng với thân thể cường hãn, cộng thêm tài liệu cổ quái chế tạo thành hắc sắc trọng kiếm, cũng không phải không có biện pháp.

- Chỉ cần ta có thể dùng hắc sắc trọng kiếm ngăn cản những thanh sắc huyễn ảnh này công kích, thì thanh sắc khí lưu không cách nào ngăn cản được ta.

Kiệt Sâm nói thì thào trong miệng.

Nhưng ngay sau đó, lông mày của hắn nhíu lại.

Sau khi hắn đạt được hắc sắc trọng kiếm này, tuy Kiệt Sâm sử dụng hắc sắc trọng kiếm làm vũ khí của mình, nhưng hắn chưa từng tu luyện kiếm pháp, sử dụng hắc sắc trọng kiếm, chỉ để gia tăng uy lực công kích mà thôi.

Trên phương diện kỹ xảo kiếm pháp, tạo nghệ của Kiệt Sâm lại cực thấp, mà tốc độ những thanh sắc khí lưu cực nhanh, hắn chưa chắn ngăn cản được, không cẩn thận, là lâm vào nguy hiểm không đối kháng được.

Trong nội tâm của Kiệt Sâm băn khoăn đôi chút.

Nhưng rất nhanh, Kiệt Sâm lại cười rộ lên.

- Ta còn có biện pháp khác sao?

Hắn cười tự giễu bản thân, lắc đầu.

- Tuy những thanh sắc khí lưu này nguy hiểm, nhưng đối với ta mà nói, chẳng phải lúc này là cơ hội luyện kiếm thật tốt hay sao?

Con mắt của Kiệt Sâm phát sáng chưa từng có, hắn giẫm chận đi vào trong khu rừng.

- Xùy!

Không đợi hắn đi được vài bước, một đạo ánh sáng màu xanh từ ngọn cây cách đó không xa la tới, một tiếng xé gió mạnh mẽ vang lên, thoáng chốc, một đạo thanh sắc khí lưu như một tia chớp, lập tức xuất hiện trước mặt của hắn.

- Đi!

Trong miệng của Kiệt Sâm quát nhẹ một tiếng, trọng kiếm trong tay hóa thành một đạo ô quang, mạnh mẽ vung lên.

Nhưng tốc độ của thanh sắc huyễn ảnh quá nhanh, cho dù Kiệt Sâm sớm có chuẩn bị, cũng không thể kịp thời ngăn cản.

- Không tốt.

Kiệt Sâm biến sắc, khởi động một vòng linh lực hộ thể bên ngoài cơ thể, mặt ngoài của linh lực chấn động nhộn nhạo, hình thành một tầng bình chướng.

- Ba!

Thanh sắc huyễn ảnh liên tục va chạm với vòng bảo hộ, ở trước mặt của nó, vòng bảo hộ linh lực ngũ giai của Kiệt Sâm giống như là giấy mỏng vậy, lập tức bị phá tan, sau đó thoáng cái chui vào đầu vai của Kiệt Sâm.

- Đi chết!

Trong nội tâm của Kiệt Sâm hò hét, linh hồn trong đầu cổ đãng, linh hôn lực cường đại lập tức va chạm với thanh sắc huyễn ảnh, trừ khử trong vô hình, nhưng linh hồn lực của Kiệt Sâm cũng giảm xuống.

Kiệt Sâm lui về trước vách tường Huyết Uyên Tinh, khoanh chân ngồi xuống tu luyện.

Sau nửa canh giờ, những linh hồn lực bị tiêu hao lúc trước của Kiệt Sâm cũng được khôi phục trở lại.

Bình luận

Truyện đang đọc