DƯỢC THẦN

Tuy rằng trong phòng có một đám lão nhân nằm ngoài dự liệu của Gia Lôi Tư, chỉ là thấy Kiệt Sâm ngồi trên thủ vị, tâm tư Gia Lôi Tư cũng thoải mái hẳn. Quý tộc cực kỳ trọng địa vị, một đám lão nhân lại để một thiếu niên ngồi lên trên, có thể thấy được những lão đầu này có lẽ đều là quý tộc xuống dốc của vương quốc, Gia Lôi Tư không khỏi thoải mái trong lòng.

- Có chuyện gì xảy ra vậy? Lão bản Bích Ba hiên đâu? Lẽ nào Bích Ba hiên đối đãi với khách nhân như vậy?

Lỗ Đạo Phu giận dữ đứng lên, hắn thực sự không ngờ chính mình mời Kiệt Sâm tại Bích Ba hiên mà lại phát sinh ra sự tình như vậy, điều này khiến cho đệ nhất Linh Dược sư Lỗ Đạo Phu cảm giác rất không có mặt mũi, mà những Linh Dược sư khác ở bên cạnh cũng vô cùng kinh ngạc.

- Lão bản Bích Ba hiên sao, hừ, ta chính là lão bản Bích Ba hiên, các ngươi có thể đi.

Đối với câu trả lời lúc trước của Kiệt Sâm, Gia Lôi Tư tràn đầy tức giận trong lòng, ngữ khí cũng không hề khách khí.

- Kiệt Sâm đại sư chờ trong chốc lát, chuyện này để ta giải quyết.

Lỗ Đạo Phu cúi đầu nói hai câu với Kiệt Sâm xong, sau đó ngẩng lên, sắc mặt âm trầm nhìn Gia Lôi Tư nói:

- Ngươi biết ta là ai không?

Lúc này Lỗ Đạo Phu đã nổi giận thật sự, tuy rằng buổi sáng ngày hôm nay đối mặt vơi sự nhục mạ của La Áo Tư hắn cũng tức giận nhưng không quá mức căm tức. Dù sao La Áo Tư chỉ là một thiếu niên không hiểu chuyện, thế nhưng hiện giờ chính mình mở tiệc chiêu đãi Kiệt Sâm đại sư lại xảy ra chuyện thế này, mà thuyết pháp của đám người Bích Ba hiên khiến cho Lỗ Đạo Phu không nhịn được tức giận trong lòng.

- Ngươi là ai? Ha ha.

Thấy Lỗ Đạo Phu nói còn phải xin chỉ thị của Kiệt Sâm, Gia Lôi Tư càng thêm coi thường đối với Lỗ Đạo Phu, vốn hắn tưởng rằng ngồi phòng chữ Thiên phải là nhân vật thế nào, còn chuyện bị khuyên can, hiện giờ cười lạnh nói:

- Ta quản ngươi là ai, ngươi đã không muốn đi, xem ra ta phải mời các ngươi ra ngoài vậy, hộ vệ, còn không mau đuổi bọn họ ra ngoài cho ta.

- Ngươi dám…

Thấy hai gã hộ vệ phía sau Gia Lôi Tư như lang như hồ chạy đến, Lỗ Đạo Phu triệt để nổi giận, miệng gầm lên một tiếng đánh ra song quyền, hai gã hộ vệ lao tới còn chưa kịp hiểu chuyện gì đã bay ra ngoài như đạn pháo bắn.

Thấy hai gã hộ vệ phun ra máu tươi trên mặt đất cuồn cuộn, Gia Lôi Tư chỉ vào Lỗ Đạo Phu cả giận nói:

- Lão đầu, ngươi cư nhiên dám động thủ ở Bích Ba hiên, thực sự làm phản rồi, công nhiên hành hung tại vương thành, ngươi biết chúng ta mời ai đến không?

- Gia Lôi Tư, chuyện gì xảy ra?

Lúc này Tứ vương tử Nam Nội Đặc mới chậm rãi đi từ trong đám người La Áo Tư ra, hắn không nhìn thấy cục diện bên trong nên cao giọng hỏi thăm.

- Tứ vương tử điện hạ.

Thấy Nam Nội Đặc, Gia Lôi Tư nhất thời kêu lên:

- Vừa rồi ta khuyên bảo thiếu niên kia rời đi, nhưng bọn họ không chịu đi lại còn công nhiên hành hung, đả thương hộ vệ Bích Ba hiên, quả thật là vô pháp vô thiên.

Việc Gia Lôi Tư ăn chơi trác táng, đổi trắng thay đen là chuyện tình hắn thường xuyên làm nhất.

- Hừ, yên tâm đi Gia Lôi Tư, ta muốn nhìn xem người nào dám nháo sự ở vương quốc Áo Lan Đa của ta.

Nam Nội Đặc nghiêm nghị nói, vừa nói vừa ngạo nghễ đi vào trong phòng chữ Thiên.

Nam Nội Đặc vừa đi vào đã thấy một lão giả hắng giọng nhìn chính mình, ánh mắt mang theo một tia lửa giận hừng hực, thấy người này, nguyên bản Nam Nội Đặc đang kiêu ngạo tiêu sái chợt như bị dội một gáo nước lạnh lên người.

- Hừ, vị này chính là Tứ vương tử điện hạ, đám lão đầu mắt mù các ngươi hôm nay chiếm mất phòng chữ Thiên của Tứ vương tử điện hạ, các lão già ngươi còn không mau tránh đi cho ta.

Gia Lôi Tư đắc ý dạt dào nói, vẻ mặt kiêu ngạo vô cùng không gì sánh được, hồn nhiên không thấy khuôn mặt tái nhợt vì sợ của Tứ vương tử điện hạ.

- Lỗ … Lỗ Đạo Phu đại sư.

Nam Nội Đặc run giọng hành lễ.

- Y Nội Tư đại sư, Bố Lỗ đại sư, Tạp Tư Phách đại sư…

Ngay sau đó, Nam Nội Đặc nhìn thấy được các Linh Dược sư cung đình ở bên cạnh, vẻ mặt đau khổ thi lễ. Nguồn: http://truyenfull.vn

Hiện giờ hắn có tâm tư đánh chết La Áo Tư và Gia Lôi Tư, không phải nói thiếu niên này ngoại trừ quan hệ không tồi với Cách Lôi Sâm thì không còn quan hệ khác sao? Vì sao những Linh Dược sư cung đình này đều ngồi cùng ăn một chỗ với thiếu niên đó, trận bàn lớn như vậy ngoại trừ phụ vương của chính mình ra, cho dù thái tử đại ca cũng không làm được a.

- A, thì ra là Tứ vương tử điện hạ muốn đến dùng bữa, chỉ là dù sao cũng phải có thứ tự trước và sau chứ?

Lỗ Đạo Phu híp mắt lại, nhàn nhạt hỏi.

- Lỗ Đạo Phu đại sư… chuyện này… chuyện này… ta chỉ đi ngang qua, đúng, chỉ đi ngang qua…

Nam Nội Đặc khẩn trương đến độ nói không ra lời.

Nam Nội Đặc rất rõ ràng trong lòng, tuy rằng chính mình là vương tử thế nhưng ở trước mặt Linh Dược sư đoàn cường đại nhất vương quốc, hiện giờ đại ca lại đang trên giường bệnh, nói không chừng đi lúc nào không biết, chính mình muốn thu được vương vị, ngoại trừ được phụ vương thưởng thức ra thì trọng yếu nhất phải có sự chống đỡ của Lỗ Đạo Phu đại sư dẫn đầu Linh Dược sư đoàn. Thế nhưng hiện giờ chính mình cư nhiên lại đắc tội đám nhân vật này…

- Lại là ngươi? Chúng ta thật có duyên a?

Lỗ Đạo Phu nhìn Nam Nội Đặc trốn ở phía sau La Áo Tư, trên mặt cư nhiên lộ vẻ tươi cười, ngày hôm nay chính mình hai lần bị người chỉ vào mũi mắng đều là hắn và người có liên quan tới hắn, khéo a, thật khéo a!

Dưới tình huống bình thường, Lỗ Đạo Phu đại sư tươi cười với chính mình sẽ khiến chình mình hưng phấn vô cùng, thế nhưng vào lúc này La Áo Tư lại cảm giác giống như có một cỗ hàn khí chạy thẳng từ dưới lòng bàn chân mình lên, khiến chính mình không nhịn được mà run rẩy.

- Lỗ Đạo Phu đại sư, các ngươi cứ tiếp tục, ta còn có việc phải đi trước.

Nam Nội Đặc thực sự không biết nên nói cái gì, vội vàng bỏ lại một câu rồi xoay người rời đi.

- Này, Tứ vương tử điện hạ, không phải ngươi nói, ái ui…

Trong nhất thời Gia Lôi Tư còn không rõ tình hình hiện giờ, hắn không khỏi nghi hoặc, không chờ hắn nói hết đã bị Nam Nội Đặc đá một cước vào mông, ngã lăn xuống đất.

Nhất thời Gia Lôi Tư không dám nói tiếp nữa.

Nam Nội Đặc phiền muộn đi xuống tầng một, sau đó trực tiếp đi thẳng ra khỏi Bích Ba hiên.

- Tứ vương tử điện hạ, người không ăn cơm nữa sao?

Gia Lôi Tư vội vã chạy theo sau Nam Nội Đặc hỏi.

- Ăn? Ăn cái đầu ngươi!

Nam Nội Đặc hừ lạnh một tiếng, cũng không quản đám người La Áo Tư, trực tiếp mang theo hộ vệ trở về vương cung.

- La Áo Tư thiếu gia, người…

Gia Lôi Tư cũng phiền muộn vô cùng, chính mình khó có cơ hội nịnh bợ Tứ vương tử, không nghĩ tới lại thành kết cục như vậy. Hắn lập tức chuyển hướng về phía La Áo Tư, La Áo Tư này là nhi tử của tài chính đại thần, cũng là một nhân vật ngưu bức trong vương thành a.

Bình luận

Truyện đang đọc