HÀO MÔN: LÀM CON DÂU CẢ THẬT LÀ KHÓ!

Kiều Tịch Hoàn tựa vào trong thang máy, sau khi trọng sinh, đây là lần đầu tiên cô mặt đối mặt nói chuyện với Tề Lăng Phong, cô thừa nhận, mình có phần… khẩn trương. Cảm giác khẩn trương nói không nên lời, cô thật sự rất muốn lớn tiếng chất vấn anh ta, vì sao khi đó lại đối xử với cô như vậy? Cô đã làm tất cả vẫn không đáng để anh ta yêu sao? Còn phải vụng trộm với người không thể vụng trộm ở sau lưng cô? Đến cuối cùng còn dồn cô vào chỗ chết, cả tính mạng của ba mẹ cô cũng không tha!

Cô cắn môi, trong khoảnh khắc ấy cắn đến trắng bệch.

Rất nhiều chỗ cô không nghĩ thông được, rất nhiều khi cô muốn phanh thây anh ta ra, nhưng bây giờ cô chỉ có thể nhịn cảm xúc của mình, ép buộc mình phải tỉnh táo lại, tự thôi miên mình rằng ngày đó từ từ rồi sẽ đến…

“Tổ trưởng Kiều, sắc mặt cô rất khó coi, làm sao vậy?” Doãn Tường đột nhiên nhìn thấy hai gò má cô không chút huyết sắc, vội vàng hỏi.

“Không có việc gì.” Kiều Tịch Hoàn lắc đầu.

Vốn tưởng rằng cô che giấu rất tốt, vốn tưởng rằng cô đã chuẩn bị sẵn sàng để đối mặt với Tề Lăng Phong mọi lúc mọi nơi, nhưng thật không ngờ, khoảnh khắc cô nhìn thấy anh ta, cả người cô đều phát run, trong lòng dâng lên cảm xúc ngũ vị tạp trần, có chút không cam lòng, cũng có chút căm thù đến tận xương tủy, thậm chí vẫn còn chút cảm giác dang dở của kiếp trước…

Cô nắm chặt ngón tay, hung hăng tự nói với bản thân mình!

Tề Lăng Phong, những thương tổn mà kiếp trước anh gây ra cho tôi, kiếp này tôi sẽ trả lại cho anh ngày càng nghiêm trọng hơn, tôi tuyệt đối sẽ không nương tay!

Đoàn người đi ra khỏi thang máy, ở cửa lớn của khách sạn, có một người phụ nữ đang đứng ở đó, hình như đang chờ đợi.

Kiều Tịch Hoàn ngừng bước một lát, nhìn người phụ nữ mặc chiếc váy màu lam, trên tay cầm chiếc túi LV số lượng có hạn, tóc dài, tự nhiên xõa xuống hai vai, trên mặt trang điểm tinh xảo, nếu gọi cô ta là đại mỹ nữ, cũng không sai!

Sở Huân.

Người con gái ấy đã từng thân thiết kéo cánh tay cô, ngọt ngào gọi nhũ danh của cô, nói cô là bạn thân tốt nhất của cô ấy, nhưng sau lưng lại hưởng thụ người đàn ông của cô một cách đương nhiên!

Thù này, nên báo như thế nào mới tốt?!

Vài người nhìn theo hướng của Kiều Tịch Hoàn, Milk hỏi: “Tổ trưởng Kiều, chị quen sao?”

Tầm mắt của Milk dừng trên chiếc túi LV của cô ta, phụ nữ nhìn phụ nữ, tuyệt đối không có thưởng thức, chỉ có ghen tị, ghen tị, và ghen tị…Cho nên, sắc mặt của Milk, đủ loại sắc thái.

Kiều Tịch Hoàn bỗng nhiên mở miệng: “Milk, giao cho cô một nhiệm vụ.”

“Nhiệm vụ gì?” Milk nghi ngờ hỏi.

Kiều Tịch Hoàn khẽ nói bên tai cô, đầu tiên Milk cảm thấy buồn bực, nhưng sau đó càng lúc càng hưng phấn, đợi Kiều Tịch Hoàn dặn dò xong, cô hít sâu một hơi, tựa hồ điều chỉnh lại cảm xúc của mình, một lúc lâu sau, cô ấy mới nói với Kiều Tịch Hoàn:

“Xem tôi.”

Sau đó cô ấy nghênh ngang đến trước mặt người phụ nữ kia.

Đôi mắt Kiều Tịch Hoàn căng thẳng, cô nói với những người còn lại: “Chúng ta lên xe chờ Milk.”

Mọi người trở lại bên trong xe, sau đó nhìn biểu hiện kì quái của Milk.

Milk ngừng lại cách Sở Huân không xa, bất thình lình gãi tóc của mình loạn lên, trên mặt hiện lên vẻ bi thương rõ ràng, cô đi nhanh tiến tới, lôi kéo túi của Sở Huân, vừa nói:

“Cô, cái đồ tiện nhân, đều tại cô, tại cô dụ dỗ chồng của tôi, bây giờ hại chồng của tôi không về nhà, tôi muốn đánh chết cô…”

Sở Huân bị hành động bất ngờ của cô ta làm hoảng sợ, nửa ngày sau mới phản ứng kịp, đẩy Milk ra, vội vàng giải thích nói: “Cô à, có phải cô nhận sai người rồi không, tôi không có dụ dỗ chồng của cô.”

“Sao tôi có thể nhận sai người? Cho dù cô có hóa thành tro tôi cũng nhận ra cô! Bây giờ chồng của tôi ở chỗ của cô, không chịu về nhà, tôi sinh cho anh ta hai đứa con anh ta cũng không về thăm, tôi muốn đồng quy vô tận với cô.” Nói xong, Milk bắt đầu nắm lấy tóc của Sở Huân.

Sở Huân trước giờ chưa gặp qua tình cảm thế này, tính cách rất ngại ngùng, hướng nội, cả người nhất thời có phần choáng váng, miệng không ngừng nói:

“Tôi không có, tôi thật sự không có, cô nhất định nhận lầm người rồi, nhận lầm người rồi…”

Lúc này, ở cửa lớn của khách sạn, có rất đông người tụ tập.

Người Trung Quốc luôn luôn thích xem náo nhiệt, lại còn thích xem những tình cảnh náo nhiệt như thế này.

Cho nên, thoáng chốc đã có không ít người đứng bên cạnh chỉ trỏ, dĩ nhiên nhắm vào nhiều nhất, chính là Sở Huân, mắng cô không biết xấu hổ, dụ dỗ đàn ông có vợ.

Sở Huân bị người ta mắng vô cùng tủi thân, lại không ngừng bị người phụ nữ điên này lôi kéo, quần áo, đầu tóc đều rối loạn, dáng dấp thiên kim tiểu thư ban nãy của cô, bây giờ không còn lại gì nữa, trông chẳng khác gì người điên, bực tức nói không nên lời, nước mắt không nhịn được rơi xuống….

“Cô giữ người, dụ dỗ chồng của tôi, bây giờ cô còn muốn khóc?! Thì ra cô là đồ không biết xấu hổ, làm những chuyện này, cô không sợ thiên lôi sẽ đánh cô sao? Mẹ cô biết không? Mẹ cô dung túng cô như vậy? Mẹ cô cũng vậy, đồ tiện nhân, đồ kỹ nữ…”

“Đừng nói nữa! Cô rốt cuộc là ai, tôi căn bản không biết cô!” Sở Huân liều mạng đẩy Milk ra, một người dáng vẻ vốn dịu dàng, nhưng cũng bị bức đến nóng nảy, không chút hình tượng bắt đầu phản kháng.

“Các người nhìn đi, các người nhìn đi, loại phụ nữ này nói làm là làm ngay, cô còn muốn chối nữa sao, cô nghĩ rằng tôi là chó sao? Ra đường gặp người khác liền cắn người?! Tôi nói cho cô biết, làm tiểu tam mãi mãi không có kết cục tốt.” Milk không chỉ mắng, mà còn kích động quần chúng.

Người vây xem càng lúc càng khinh bỉ Sở Huân, lời nói càng thêm khó nghe.

“Tôi làm tiểu tam hồi nào hả?!” Sở Huân nhịn không được thét chói tai.

Có bao giờ cô bị mất mặt như thế?

Cô thật sự đã gặp tà rồi, cho nên hôm nay mới gặp phải người như thế!

“Chính cô tự mình hiểu lấy.” Milk nói

“Tôi, tôi…” Sở Huân nhìn người vây xem ngày càng nhiều, cả buổi cũng nói không nên lời, nước mắt cũng càng ngày càng nhiều, trên mặt càng thêm lúng túng.

“Tiện nhân!” Milk thừa dịp Sở Huân không để ý, tát một cái lên mặt cô ta.

Sở Huân chưa bao giờ bị người ta đánh, ôm mặt mình, sụp đổ giơ tay lên muốn đánh lại, cả người đã nhẫn nại đến cực điểm.

“Còn muốn đánh tôi? Cô còn muốn đánh tôi sao?!” Milk cảm thấy vô cùng ủy khuất, khóc lớn nói: “Bây giờ làm tiểu tam còn có thể đúng lý hợp tình như vậy, làm sao tôi có thể sống tiếp đây?”

Trong những người vây xem, có một bà lão, vội vàng xông lên chắn ở trước mặt Milk: “Cô làm gì? Còn muốn đánh người sao? Người không đứng đắn thì luôn thích làm việc xấu! Nếu hôm nay cô dám đánh cô ấy, thì đánh bà già này trước đi, dù sao bà già này đã già rồi, cũng không sống được bao lâu nữa, không chừng một cái tát này cũng tiễn tôi đi qua thế giới bên kia luôn.”

Giọng điệu mang theo uy hiếp rõ ràng.

Sở Huân giơ tay lên, nhưng không dám đánh, cả người tức giận đến phát run: “Tôi, tôi…”

Cô nhìn đám người xung quanh, nhìn những ánh mắt không thân thiện, hoảng loạn nói không nên lời, cắn môi, hung hăng đẩy đám người, chạy vào trong khách sạn.

Milk đạt được mục đích, âm thầm cười, tiếp tục đáng thương tội nghiệp cảm ơn quần chúng, mới cảm thấy hài lòng, đợi mọi người xung quanh tản đi, cô mới trở lại xe, trên mặt hiện lên nụ cười đắc ý, có chỗ nào còn giống bộ dáng của cô vợ bị bỏ chứ.

Milk vừa ngồi xuống, Doãn Tường đã trêu ghẹo nói: “Milk, cô nên gia nhập làng giải trí đi, khả năng biểu diễn thuộc loại hạng nhất nha.”

“Cậu cho rằng chị đây không muốn sao? Bởi vì chị đây không có năng lực bám lấy Phó Bác Văn, nếu như có thể chị cũng có thể là Trình Vãn Hạ* kế tiếp.” Milk dương dương tự đắc nói.

“Cắt.” Doãn Tường không đồng ý nói: “Đừng làm bẩn thần tượng nữ của tôi.”

“Trình Vãn Hạ là nữ thần của cậu?”

“Có ý kiến?”

“Đương nhiên không có.” Milk chải lại tóc lộn xộn của mình, bỗng nhiên quay đầu nhìn Kiều Tịch Hoàn, vừa rồi Kiều Tịch Hoàn bảo cô làm thế, nhưng chưa nói lý do vì sao, cô nhịn không được hỏi: “Tổ trưởng Kiều, người phụ nữ ban nãy có thù oán với chị sao?”

“Không có.” Kiều Tịch Hoàn cũng không có biểu cảm gì đặc biệt.

Ba người trên xe trong nháy mắt hóa đá.

Tổ trưởng Kiều… Muốn tìm niềm vui?!

“Cô ta là bạn gái của Tề Lăng Phong, hợp đồng bàn không thành, thì ăn miếng trả miếng một chút, thế thôi.” Kiều Tịch Hoàn không chút để ý nói.

Chỉ thế thôi sao?!

Người phụ nữ ban nãy rõ ràng đã kích động đến muốn tự sát?

Sau này còn ai dám đắc tội với tổ trưởng Kiều nữa?

“Không sai.” Milk đột nhiên nghĩ tới cái gì đó, nói: “Bạn gái của Tề Lăng Phong không phải là Hoắc Tiểu Khê sao? Cho dù Hoắc Tiểu Khê đã mất, nhưng mà chỉ mới mấy tháng, sao Tề Lăng Phong có thể vui vẻ với người mới được, anh ta yêu Hoắc Tiểu Khê như thế.”

Kiều Tịch Hoàn nở nụ cười châm chọc, không muốn nói thêm nữa.

Bình luận

Truyện đang đọc