HÀO MÔN TỔNG TÀI SỦNG LÃO BÀ

Âu Thành Nghiêm nhìn thấy đứa bé, anh ta lại bỡ ngỡ, rồi đột nhiên cười lên một cái về điều gì, sau đó quay liên nhìn Hàn Đình Thâm rồi hỏi "Thật sự đứa nhỏ này con anh à "

Hàn Đình Thâm hiểu ý anh ta đang nói về điều gì, nhưng anh không sợ bị bại lộ thân phận thằng bé, anh liền lạnh lùng nói với chất giọng khinh thường, "Nếu không phải con tôi, thì Không lẽ là con anh sao "

Âu Thành Nghiêm nghe xong không phản ứng mà cau mày trầm mặt nhìn Hàn Đình Thâm,

Lúc này Hàn Đình Thâm nắc lưỡi một cái nheo mày, còn dùng lời lẽ nói mỉa mai anh ta, "À tôi quên mất, anh cũng có con gái rồi kia mà, hay anh đang ranh tị với tôi vì vợ của anh không sinh được con trai cho anh à "

Lúc này Âu Thành Nghiêm nghe những lời lẽ của anh, mà liền tức giận đến trừng mắt với Hàn Đình Thâm, "Hàn Đình Thâm, anh đang muốn kiếm chuyện với tôi đấy à "

Hàn Đình Thâm vốn không sợ anh ta, vẫn là lời nói lạnh lùng với chất giọng móc mỉa mai anh ta, "Tôi đâu có gan lớn để kiếm chuyện với anh Âu Tổng, à không phải tôi quên mất, là chủ tịch Âu mới đúng "

Chủ tịch Âu, Âu Thành Nghiêm một năm trước, bà Âu lâm bệnh đã chuyển nhượng quyền chủ tịch lại cho anh ta rồi, tuy anh ta ban đầu không muốn chức vụ chủ tịch, và mong bà mau chóng khỏe lại,

Nhưng bà ấy biết tình của mình yếu nên đã nhượng quyền lại cho cháu trai mình, giờ đây nghe Hàn Đình Thâm nhắc đến khiến anh ta bực tức,

Sau đó trong cuộc trò chuyện, cả hai nhìn nhau như kẻ thù trừng mắt với nhau, tạo ra bầu không khí khiến người ngoài nhìn cũng sợ đến run lên mà chảy mồ hôi hột,

Lúc này ngài Trương Tổng cảm thấy không ổn với cả hai, nên mới nhảy vào giải khuây, "À Chủ tịch Âu, đến giờ rồi chúng ta cũng đi thôi nào "

Hàn Đình lúc này mới chuyển hướng mặt nơi khác, sau đó không ngừng nói mỉa mai, trước khi anh ta rời khỏi khách sạn, "Chủ tịch Âu, đi thông thả "

Âu Thành Nghiêm tức giận bỏ đi thật nhanh, nhưng trước khi đi Âu Thành Nghiêm vẫn không ngừng nhìn thằng bé chằm chằm,

Tiếp theo đó La Thiên Tôn, cũng chỉ biết cúi đầu theo sau Âu Thành Nghiêm,

Hàn Đình Thâm có thể nhìn thấy biểu hiện của La Thiên Tôn, nhưng anh vẫn giả vờ không quan tâm đến cậu,

Còn về thằng bé từ lúc đối mặt với Âu Thành Nghiêm, nó cũng cảm nhận được gì đó, nhưng thằng bé lại sợ ánh mắt của anh ta, mà từ đầu đến cuối toàn úp mặt vào vai Hàn Đình Thâm,

Cho đến khi phát hiện Âu Thành Nghiêm đi khỏi, thằng bé mới chịu hỏi Hàn Đình Thâm, "Ba Thâm, người đó là ai vậy, cứ nhìn con hoài à, thật đáng sợ "

Hàn Đình Thâm bé thằng bé trên tay không ngừng xoa lên đầu nó, còn véo mũi bảo nó, "Là một người xấu, con đừng bắt chước theo người đó có biết không hả "

Thằng bé hiệu được một chút, mà gật đầu nghe lời Hàn Đình Thâm,

"Dạ, Nhiên Nhiên biết rồi ạ "

Sau đó Hàn Đình Thâm mỉm cười với thằng bé, rồi đưa nó lên phòng của Cố Ninh Tinh, nhưng anh ta không hề nói cho cô biết là đã gặp Âu Thành Nghiêm,

Loading...

Còn thằng bé chỉ cười nói với cô là được ngủ trên người Hàn Đình Thâm rất thích, cô chỉ nghe thôi rồi nở nụ cười với nó,

Sau đó ngày mai cuối cùng cũng đến, cô ở bên trong đang chuẩn bị mặc một bộ váy màu đen bên dưới xuôn xẻ đùi, bó eo là loại váy có tay áo, rất lộng lẫy,

Rất hợp với Cách trang điểm của người thợ chuyên nghiệp,

Lúc cô bước ra với dáng vẻ vẫn như ngày nào lúc năm năm trước, dù là đã sinh con, nhưng eo và thân hình cô vẫn vóc dáng thon thả như xưa, ai nấy cũng nhìn cô với vẻ mắt say mê lúc bước ra,

Hôm này đi buổi tiệc ngày hôm nay chỉ có một mình cô mà thôi, thằng bé Thành Nghiên đòi theo cô, nhưng Hàn Đình Thâm ngăn lại, vì bảo đây là công việc nên sẽ không đưa theo được,

Thằng bé gương mặt ấm ức nhưng vẫn hiểu chuyện mà nhanh chóng lau đi nước mắt, Cố Ninh Tinh nhìn con thương mà cúi xuống hôn nó một cái,

Thằng bé ngoan ngoãn còn hôn lên môi cô một cái, cảm thấy mãn nguyện rồi nhìn cô tươi cười híp mắt,

Lúc này Cố Ninh Tinh liền cảm nhận được thứ gì đó đang cài lên tóc cho cô, thì cô ngước lên nhìn thấy anh ta đang cài một cái kẹp cho mình, "Tóc em cài cái này rất hợp, đẹp lắm "

Thằng bé nhìn thấy cô như vậy thằng bé háo hức vui mừng mà nhảy dựng lên, còn hét lớn tiếng khoe, " Mami, cái kẹp ấy mẹ cài đẹp lắm, là con và ba thâm cùng nhau mua cho mẹ đấy "

Cố Ninh Tinh mỉm cười xấu hổ, sau đó mới cảm ơn Hàn Đình Thâm " Cảm ơn anh "

Hàn Đình Thâm tay chạm vào vai Cố Ninh Tinh, sau đó còn mỉm cười động viên cô, "Làm tốt vào nhé "

Thằng bé được Hàn Đình Thâm bế lên, còn phẩy phẩy tay chào cô với dáng vẻ cực kỳ đáng yêu, "Mami người đi an toàn nhé "

"Ừm, mami đi nhé " Cố Ninh Tinh nhìn tất cả mỉm cười chào lại, rồi cùng với Emma đi đến buổi tiệc,

Bình luận

Truyện đang đọc