HỆ THỐNG ĐI LẠC TU TIÊN KÍ

Triệu Vô Cực nhìn về phía tàng thư các của Hùng gia, đây là một cái cao ba tầng thư lâu, kiến trúc có chút cổ kính, bên ngoài tàng thư các nhìn qua đều thấy được dấu hiệu của thời gian năm tháng.

Đứng trước của canh gác lúc này là hai cái nhị lưu đỉnh phong cao thủ, Triệu Vô Cực hoàn toàn có thể cảm giác được khí tức mạnh yếu trên người đối phương.

Nếu đột nhập vào bên trong chẳng may bị nhất lưu cao thủ phát hiện phát ra đại chiến, lúc đấy Hùng gia người sẽ lập tức bao vây chỗ này, hắn cùng Yên Vũ sẽ gặp bất lợi cực lớn, không thể hành động lỗ mãng.

Triệu Vô Cực lúc này giống như nhớ ra cái gì, hắn hỏi:

“ Hùng gia tổng cộng có bao nhiêu nhất lưu cảnh cao thủ trưởng lão”?

Yên Vũ nhanh chóng đáp lời:

“ tính cả gia chủ, tổng cộng chín người”!

Triệu Vô Cực nhớ lại hình ảnh lúc nãy, ở trước cửa Hùng gia chính là chín cái cao thủ nhất lưu đang đối lập với mười cái cao thủ của Côn Lôn cùng Thất Thương Môn.

Triệu Vô Cực ánh mắt sáng lên hỏi:

“ bọn hắn còn có cái nào trưởng lão ẩn giấu sao?”

Yên Vũ khó khăn trả lời:

“ nếu có ẩn giấu chỉ sợ chúng ta thám tử cũng không thể biết được, dù sao thân phận hắn cũng không quá cao”!

Triệu Vô Cực gật đầu, tên thám tử này hỗn được vào Hùng gia đã không tệ, còn muốn lên vị trí cao là cực khó.

Biết được Hùng gia có cái nào ẩn giấu cao thủ hay không thì hắn đã không phải là đơn giản thám tử nữa rồi, chỉ sợ lúc đó đã bước chân vào chân chính nội bộ Hùng gia.

Triệu Vô Cực nói:

“ lúc nãy ta giống như thấy Hùng gia đã phát động toàn bộ trưởng lão đi đối địch, ở đây có thể không có nhất lưu cao thủ phòng bị”!

Yên Vũ ánh mắt sáng lên,lập tức noi:

“ như vậy...”!

Triệu Vô Cực gật đầu: 

“Để ta đi,ta thân pháp tốt hơn, có thể làm được cực kì nhanh gọn, không gây bất kì ồn ào gì”!

Yên Vũ gật đầu, nàng tự biết bản thân mình cân lượng, nếu so thân pháp nàng còn chưa phải đối thủ của Triệu Vô Cực.

Triệu Vô Cực thân hình lấp lóe một cái liền bắt đầu ở trong đêm tối hành động, hắn đang từ từ tiếp cận hai tên hộ vệ.

Ở trước tàng thư các ánh sáng rất đầy đủ, muốn đối phó hai tên này thủ vệ cần tốc độ thật nhanh, không được để bọn hắn có bất kì thời gian phản ứng gì.

Triệu Vô Cực ở trong bóng tối nhanh chóng di chuyển, hắn cởi ra trên người toàn bộ phụ trọng, thân thể lập tức nhanh chóng như một làn gió, không hề phát ra một chút âm thành nào.

Bất tri bất giác, Triệu Vô Cực đã tới sau lưng một cái thủ vệ, hắn như là bóng ma phủ xuống đưa tay ra vặn từ phía sau vặn gãy cổ tên thủ vệ này!

Răng rắc!

Một tiếng động vang lên, tên thủ vệ còn lại lúc này mới như tỉnh hồng kinh hoảng nhìn sang bên này, đối diện hắn chính là một cái người mặc áo đen, tốc độ như là mị ảnh đang lao tới. 

Tên thủ vệ này muốn hét lên, đáng tiếc hắn còn chưa kịp lên tiếng, Triệu Vô Cực cứng rắn như kìm thép tay phải đã bóp chặt lấy cổ họng của hắn, một cái dùng sức lập tức bẻ gãy cổ của hắn.

Hai tên thủ vệ nhị lưu đỉnh phong, trong vô thanh vô tức liền bị Triệu Vô Cực giết chết không một chút phản kháng chi lực.

Triệu Vô Cực vẫy tay một cái Yên Vũ lập tức lao tới, tranh thủ ôm một người kéo vào bên trong.

Hai người đóng của tàng tư các lại, Yên Vũ có chút hâm mộ nhìn hắn:

“ đệ đệ, nhiều lúc ta đều tự hỏi ngươi có thật là nhị lưu không? Sao ngươi có thể mạnh mẽ như vậy a”?

Vừa rồi Triệu Vô Cực tốc độ kia nàng cũng là nhìn thấy, đổi lại là nàng nếu bị hắn đánh lên sợ cũng bị hắn đánh cho trở tay không kịp!

Triệu Vô Cực cười cười không đáp, hắn nói:

“ chúng ta mục tiêu chính là tầng ba, nếu như bí pháp này có ở đây nó chắc chắn ở tầng thứ ba. Ta đi trước mở đường, tỉ tỉ cứ theo sau ta là được”!

Yên Vũ gật đầu, nàng cũng không cảm thấy mình là nhất lưu liền cần đi lên tranh giành nhiệm vụ mở đường của hắn.

Triệu Vô Cực mạnh mẽ nàng hiểu rõ, Yên Vũ cũng đối với Triệu Vô Cực hành động xông lên phía trước cảm giác được một tia bảo hộ cùng an toàn.

Đi lên lầu hai cùng lầu ba, ở ngay cầu thang đều có người canh gác, đáng tiếc bọn hắn còn chưa kịp ú ớ gì đều bị Triệu Vô Cực quỷ mị thân pháp tiếp cận sau đó là một chiêu lấy mạng.

Triệu Vô Cực cùng Yên Vũ thuận lợi thông quan, đi tới lầu ba.

Hai người có chút lo lắng, nếu ở đây gặp phải nhất lưu cảnh giới chỉ sợ là sẽ phải một phen tốn sức, nhưng bọn hắn cũng là đủ may mắn, nhất lưu đều đã bị Hùng gia vận chuyển tới phía trước sân lớn cả rồi.

Thế là Triệu Vô Cực cùng Yên Vũ thuận lợi ở đây bắt đầu tìm kiếm lên, tầng ba tàng thư các đều là liên quan tới nhất lưu cảnh giới thư tịch, số lượng sách rất ít hai người tìm rất nhanh.

Đáng tiếc, đều không thể tìm được gì!

Triệu Vô Cực đối với Yên Vũ nói:

“ xem ra bí pháp ở tàng thư các ở trên ngươi trông coi tàng thư các trưởng lão rồi, chúng ta không tìm được cũng là bình thường mà thôi”!

Yên Vũ gật đầu,nàng cũng đồng ý với Triệu Vô Cực suy luận.

Hai người hài lòng với kết quả, lập tức nhanh chóng rút lui khỏi Hùng gia.

Triệu Vô Cực nhảy qua tường lớn, hắn ngoái đầu lại nhìn xem Hùng gia một chút, Tiểu Hoàng vẫn còn ở bên trong chưa ra, xem ra tiểu tử này kiếm được không ít thứ tốt a.

Đan được linh thảo, nếu ở trong bảo khố Tiểu Hoàng tìm được, nó sẽ ngay tại chỗ ăn.

Triệu Vô Cực cũng biết điều này, nhưng hắn không hề cấm chỉ.

Tiểu Hoàng mất công khổ cực, cho nó ăn một chút linh thảo cũng là nên làm, dù sao yêu thú tu luyện cũng rất vất vả. 

Hắn không thể quá chèn ép Tiểu Hoàng nếu không sẽ khiến nó bất mãn. Triệu Vô Cực không hề xem Tiểu Hoàng như nô dịch, mà là một cái bạn đồng hành.

Hắn không tiếp tục ngoái đầu nhìn, mà là tập trung triển khai thân pháp trở về. Hùng gia điều đi tất cả trưởng lão tiếp địch, trông coi bảo khố trưởng lão cũng bị điều đi, Tiểu Hoàng không nhân cơ hội này vào vơ vét một phen còn chờ lúc nào a, đúng là cơ hội trăm năm có một mà!

Hắn cũng không lo lắng Tiểu Hoàng sẽ xảy ra vấn đề gì, Tiểu Hoàng bỏ trốn bản lĩnh cũng là nhất lưu, ở Túy Mộng Thành ít có ai có thể lưu lại nó.

Mang theo thu hoạch vui vẻ trở về, Triệu Vô Cực cùng Yên Vũ trở lại nhà trọ của hắn.

Yên Vũ hỏi:

“ đệ đệ, ngươi không muốn qua Hùng gia xem một chút bọn hắn là cảnh tượng gì sao”?

Triệu Vô Cực lắc đầu nói:

“ không hứng thú, đám người Côn Lôn cùng Thất Thương Môn sợ rằng cũng không chiếm được cái gì lợi ích, dù sao đây là địa bàn của Hùng gia, bọn hắn là địa đầu xà, nhân lực đông đủ, cho dù bên kia nhiều cao thủ hơn nhưng muốn cướp đoạt bí tịch cũng không đơn giản như vậy”!

Triệu Vô Cực lấy ra địa đồ đưa cho Yên Vũ nói:

“ tỉ tỉ sao chép một phần cho ta là được”!

Yên Vũ nhận lấy địa đồ, cười nói:

“ vậy ta trước trở về phục mệnh, đệ đệ nghỉ ngơi đi, chúng ta sau này nói chuyện tiếp”!

Triệu Vô Cực gật đầu, Yên Vũ cũng lập tức rời đi trở lại sát thủ công hội.

Tối hôm nay đúng là vui mừng ngoài ý muốn, không ngờ có thể tìm được thêm một môn hỗ trợ công pháp, Triệu Vô Cực cảm giác bản thân đối với hộ trợ công pháp thật có duyên.

Chúng nó tuy ở riêng rẽ sẽ không có bao nhiêu sức mạnh, nhưng chỉ cần phối hợp với võ công của người sử dụng lập tức sẽ đại phát thần uy thể hiện ra nó giá trị chỗ, vạn kim khó cầu.

Hắn tỉ mỉ nhẩm lại ngưng cương công pháp, bắt đầu nghiên cứu bên trong đó ao diệu.

Môn công pháp này cũng không dài, chỉ có một đoạn ngắn mà thôi, nhưng nó độ khó cùng yêu cầu cũng không đơn giản như vậy, muốn thành thục Triệu Vô Cực còn phải nghiên cứu một chút.

Triệu Vô Cực ngộ tính vô cùng đầy đủ, hắn vốn thông minh hơn người khác rất nhiều, lại đọc qua nhiều loại công pháp, đối với công pháp hiểu vô cùng thấu triệt.

Chỉ suy nghĩ một lúc Triệu Vô Cực dần dần hiểu rõ bên trong bí pháp này lí luận cùng cách thực hiện, trong lòng âm thầm tấm tắc khen ngợi Hùng gia vị kia thiên tài một phen, quả thật là cao minh a!

Trên đời không thiếu gì cao thủ, kì nhân dị sĩ, chính vì bọn hắn mỗi người đóng góp một chút mới có thể khiến cho võ đạo trở nên vô cùng hưng thịnh phát triển. 

Võ đạo không chỉ là kế thừa cái cũ mà còn phải không ngừng phát triển cái mới phát dương quang đại.

Bởi vậy Triệu Vô Cực đọc hiểu bí pháp này xong, đối với cái kia Hùng gia thiên tài chỉ có thể giơ lên ngón tay cái, bí pháp này quả thật là vô cùng tuyệt diệu a!

Hắn đang mải mê suy nghĩ, bên ngoài Tiểu Hoàng cũng đã trở về, nó lén lút bò vào phòng, Triệu Vô Cực nhìn thấy nó bỗng nhiên cảm giác vui vẻ, chỉ muốn ha ha cười to mấy tiếng mà thôi!

Bình luận

Truyện đang đọc