Chương 259.
Vợ Chị Long là người đầu tiên cầm chiếc váy của Đường Ninh, khi cô ấy mở hộp gắm ra xem thành phẩm thì không khỏi ngạc nhiên đến mức có thể nhét trực tiếp quả trứng vịt lộn vào miệng, không những thế, cô ấy còn lập tức tra giá chiếc váy trên mạng…
Nhìn thấy cái giá ước lượng phía trên đánh dấu hàng loạt số không, cô ấy sợ tới mức ngã xuống đắt…
“Đường Ninh… đây… đây là dòng cao cấp của Catherine Walker. Chỉ có một chiếc duy nhát trên thế giới. Đây là thương hiệu riêng của hoàng gia Anh.”
Chị Long cần thận đặt chiếc hộp xuống, một sợi chỉ ngẫu nhiên trên chiếc váy này chính là thu nhập của một người bình thường trong mấy năm.
Quan trọng nhát là bên trong có một tắm danh thiếp: “Dành cho vợ yêu của anh.”
“Đây là… Đây là… do ông chủ mua?”
Chị Long cảm thấy mình sắp ngất đi, ông chủ chiều vợ đến mức tàn tạ, chị Long vô cùng lo lắng cho tương lai của Hải Thụy.
Lý do gì khiến chị Long phóng đại đến vậy, đừng nhìn những người nỗi tiếng khi bước trên thảm đỏ đều mặc những bộ đồ cao cấp của các thương hiệu xa xỉ, nhưng thực tế, hầu hết những chiếc váy này là do ngôi sao có mối quan hệ đại diện cho thương hiệu này nên được tài trợ.
Ngay cả những người nổi tiếng giàu có trong danh sách của Forbes hàng năm cũng không có đủ tiền mua một thương hiệu thời trang cao cấp sang trọng. Hàng tỷ người trên thế giới thì chỉ có vẻn vẹn vài nghìn người mới thực sự có thể mặc đồ cao Á cấp.
Cho nên, chị Long mới có thể kinh ngạc thành dáng vẻ này.
Đường Ninh đứng dậy khỏi bàn trang điểm, đi tới chỗ chị Long, sau đó lấy lễ phục từ trong hộp gắm ra.
Đây là một chiếc váy dài nửa tay có chất liệu lụa mỏng mờ, đương nhiên đây không phải là điểm quan trọng, điểm quan trọng là họa tiết trên thân váy, là bầu trời đầy sao bao la màu xanh lam nhạt và tím nhạt mênh mông…
Mà những ngôi sao trên váy đều là những viên kim cương trắng tỏa ra ánh sáng rực rỡ…
“Trời ơi, đẹp quá… trời ơi!” Chị Long che miệng kinh ngạc cảm thán: “Đường Ninh, mặc vào đi, nhanh đi! Đi thử xem nào…”
“Mặc bộ đồ đẹp như vậy vào, đúng là có cảm giác tội lỗi.”
Đường Ninh xoa váy nói, sau đó cô tìm thấy một bộ đồ khác trong hộp gắm.
Đường Ninh có chút bối rối, lập tức gọi điện thoại cho Mặc Đình nói: “Tại sao lại có hai bộ váy… 2”
Mặc Đình vừa kết thúc cuộc họp quan trọng, anh không khỏi vui vẻ khi nghĩ đến vẻ mặt ngạc nhiên của Đường Ninh khi nhìn thấy bộ lễ phục, nhưng việc chuẩn bị hai bộ quả thực là có chủ đích, vì vậy anh giải thích: “Mặc bộ đồ chuyên nghiệp đó trước đi vợ, đêm nay phiền em làm trợ lý và người đại diện của anh trước.”
Thái độ của Mặc Đình rất kiên quyết…
Anh là tổng giám đốc của Hải Thụy, nhưng không có nghĩa là anh xuất hiện với tư cách là tổng giám đốc của Hải Thụy để đứng về phía Chân Mạn Ny mà thay vào đó, anh đã yêu cầu Đường Ninh làm người đại diện cho mình, mà đặc quyền của người đại diện là…
“Anh yêu cầu em làm gì em cũng sẽ làm, em sẽ nghe lời anhI Giống như anh nghe lời em vậy…”
“Còn chiếc váy kia thì sao? Khi nào thì anh để em mặc?”
“Tạm thời giữ bí mật.”
Đường Ninh mỉm cười, luôn cảm thấy Mặc Đình có chuyện bắt ngờ khác, nên không hỏi thêm, lấy bộ đồ chuyên nghiệp từ trong hộp gắm ra, cho chị Long treo lên.
“Có chuyện gì vậy? Em định mặc bộ đồ này à?” Chị Long ngạc nhiên hỏi Đường Ninh, bộ váy cao cấp thì không mặc, định chơi cái gì vậy?
Bộ đồ trên tay chị Long là áo sơ mi trắng cạp cao và váy chữ A màu hồng nhạt, là bộ vest chuyên nghiệp, tuy vẫn là đồ của CatherineWalker nhưng trông bình thường hon rất nhiều.
“Mau đi đi…”
Thật ra Đường Ninh rất mong được làm người đại diện của Mặc Đình, tức là làm việc của Lục Triệt, nhưng… Lục Triệt có dám chỉ huy Mặc Đình làm việc không?
Cô dám…
Từ vợ Mặc Đình nói vừa rồi vang vọng trong tâm trí cô, thật ra anh rất ít khi gọi cô như vậy, ngay cả khi ở trên giường anh cũng sẽ không gọi những biệt danh đáng xấu hổ đó. Nhưng hôm nay nghe xong lại cảm giác rất tự nhiên và… rất thoải mái.
Chị Long không biết Đường Ninh bán thuốc gì trong hồ lô của mình, tất cả những gì cô ấy biết là nếu tham dự như thế này, chẳng phải sẽ bị Chân Mạn Ny cười chết sao?
Làm cái gì vậy?
Chẳng lẽ ông chủ định hy sinh Đường Ninh?
Chị Long đang vô cùng khó hiểu thì Lục Triệt lại gọi điện tới và hỏi cô ấy: “Tối nay em có rảnh không?”
“Hôm nay là một ngày quan trọng như vậy, anh cứ nói đi? Hả?
Hôm nay anh sẽ không đi cùng ông chủ đến bữa tiệc của Hải Thụy sao? Hơn nữa, em cũng muốn đi cùng Đường Ninh.”
“Tối nay tổng giám đốc có trợ lý rồi, em cũng không cần phải đi theo bà chủ, cùng anh ra ngoài gặp cha mẹ anh đi.”
Chị Long: “II”
“Hai ngày trước, anh đã nói với họ về chuyện của chúng ta, vì vậy họ lập tức bay tới từ thành phố A…”
Chị Long đột nhiên hoảng sợ: “Tại sao không nói với em chuyện này sớm hơn? Bây giờ em như thế thì làm sao có thể gặp bọn họ chứ?”
“Đừng căng thẳng, chỉ cần gặp một lần…”
Chị Long lập tức cúp điện thoại của Lục Triệt, trong lòng có chút tức giận, gặp mặt cha mẹ không phải chuyện tầm thường, hơn nữa bọn họ mới vừa ở bên nhau. Điều này tạo cho cô ấy một liên tưởng tồi tệ, cô ấy cảm thấy Lục Triệt bị gia đình ép kết hôn, cảm thấy bản thân cô là người phù hợp nên mới đồng ý ở bên cô.
“Có chuyện gì vậy?” Đường Ninh hỏi chị Long khi thấy trên mặt cô ấy có biểu hiện kỳ lạ.
“Lục Triệt muốn chị gặp cha mẹ anh ấy, tại sao anh ấy không cho chị thêm thời gian? Em và ông chủ kết hôn lâu như vậy, ông chủ cũng không ép em gặp cha mẹ. Anh ấy hoàn toàn tôn trọng em, đột nhiên anh cảm thấy… có chút bối rồi.”
“Vậy thì chị định làm gì?”
“Chị chưa muốn gặp mặt.” Chị Long nói thẳng: “Đường Ninh, điều chị sợ nhất là sau giai đoạn yêu nhau, bọn chị sẽ gặp phải nhiều vấn đề thực tế khác nhau, nhưng hiện tại bọn chị còn chưa vượt qua giai đoạn yêu đương! Trình tự này có phải lộn ngược rồi không?”
“Vậy chị có thể nói rõ ràng với Lục Triệt.”
Chị Long suy nghĩ một chút, lây điện thoại di động ra định gọi điện thoại cho Lục Triệt, không ngờ Lục Triệt lại gọi trước: “Không gặp bọn họ, chỉ có hai người chúng ta, buổi tối ăn cơm.”
“Còn họ thì sao?”
“Tới nhà chú của anh, Long Man, bọn họ không có ác ý, em không biết cha mẹ anh tốt như thế nào, nhưng chờ khi nào em chuẩn bị xong rồi nói chuyện sau.”
“Anh có chắc chắn rằng muốn ở bên em mãi mãi không?” Cuối cùng chị Long cũng hài lòng hừ hừ. rên rỉ.
“Yêu đương là nói chơi phải không?”
“Ý em không phải vậy, được rồi, tối nay cùng nhau ăn.” Chị Long cúi đầu cong môi.
“Ăn xong đến nhà anh…”
Chị Long đỏ mặt sau khi nghe lời này: “Em không đi.”
Đường Ninh nhìn chị Long đang mây đen dày đặc thì lập tức biến thành sắc trời quang đãng, cô thật sự bát lực: “Chị Long, sắp hết giờ rồi, đưa quần áo cho em.”
“Em có chắc muốn mặc bộ này không?” Chị Long hỏi Đường Ninh.
“Ừm, là bộ này, lát nữa chị đưa em đến Hải Thụy rồi hãy đi hẹn hò với Lục Triệt đi.” Đường Ninh gật đầu khẳng định.
Mặc Đình không nói cùng vào với cô, tức là để cô tự mình bước vào theo kế hoạch ban đầu, còn đang chờ ánh mắt châm chọc của Chân Mạn Ny, cô chợt mong chờ nhìn thấy bộ dạng thất vọng của Chân Mạn Ny…