Chương 475:
Trợ lý gật đầu rồi lập tức làm theo, nhưng hai người đang ngồi trong phòng họp sớm đã vì bốn chữ cắt bỏ tử cung mà nắm chặt nắm đấm.
*Rốt cuộc là ai ác độc như vậy?” Ông cụ nghiêm nghị nói.
“Cha, trước tiên đừng nóng giận, đợi Mặc Đình hỏi xong chuyện.”
Hạ Ngọc Linh lấy chút bình tĩnh cuối cùng trần an ông cụ Đường đang ngồi bên cạnh, Đường Ninh chính là bảo bối của bọn họ, nhưng không ngờ rằng những lời đồn đại bên ngoài tất cả đều là vì hãm hại Đường Ninh, đằng sau còn có bao nhiêu chuyện bản thỉu.
Bà rốt cuộc là làm mẹ như thế nào?
Hạ Ngọc Linh tức giận đến nỗi rơi nước mắt…
Một lúc sau, bác sĩ Lâm vừa trải qua cú sốc được mời đến phòng làm việc của viện trưởng, khi thấy Mặc Đình ngồi trong đó, trong lòng cô ta rơi lộp độp, ngay sau đó, cơ thể cô ta cũng mềm nhữn theo.
“Viện… Viện trưởng…”
Vừa trải qua trận đả kích, viện trưởng Kiều lúc này đã bình tĩnh lại, trực tiếp ngồi xuống ghé, thất vọng hỏi bác sĩ Lâm: *Cô nói cho tôi biết, ai xúi giục cô làm chuyện thương thiên hại lý này? Mặc phu nhân có thù với cô sao? Anh vì tiền mà cô điên cuồng như vậy? “
“Viện trưởng … sao tôi nghe … nghe không hiểu bà đang nói gì?”
“Cấp dưới của cô đã khai ra rồi, cô còn muốn tiếp tục giả bộ với tôi?”
Bác sĩ Lâm vừa nghe thấy mấy chữ khai báo rồi liền quỳ xuống trước mặt viện trưởng Kiều: “Viện trưởng… Viện trưởng, đó đều không phải sự thật, không phải, bà không thể nghe người khác nói gì liền tin.”
“Xem ra, trước khi tôi đưa ra những bằng chứng khác, cô là không định giải thích?” Mặc Đình hỏi bác sĩ Lâm bằng một giọng nói cực kỳ lạnh lùng.
Bác sĩ Lâm quay đầu lại nhìn Mặc Đình, nhưng ánh mắt lại đặt trên người Lục Triệt: “Anh không giữ lời.”
“Tôi nói rồi, tôi sẽ không gây rắc rối cho cô, nhưng không có nghĩa là tổng tài nhà tôi sẽ không. Dù sao người cô làm hại cũng là phu nhân nhà tôi.”
Bác sĩ Lâm biết mình đã bị bại lộ nên hít sâu một hơi, quỳ rạp xuống đất, không giãy dụa nữa: “Đại tiểu thư nhà họ Đường kêu tôi làm chuyện này.”
“AI?”
“Đại tiểu thư Đường Gia, Đường Huyên!” Bác sĩ Lâm lại nhấn mạnh.
Nghe thấy hai chữ Đường Huyên, hai người đang ngồi trong phòng họp đều ngây người…
Họ thật sự không ngờ rằng Mặc Đình bảo họ đến, vốn là muốn nói cho họ biết kết quả này, đây mới là ý định của Mặc Đình …
Hóa ra ở đằng sau sắp đặt tắt cả, muốn lấy đi tử cung của Đường Ninh, khiến cô vô sinh và tung tin đồn thất thiệt, không ai khác, chính là cháu gái tốt của ông cụ, chị gái tốt của Đường Ninh, Đường Huyên!
Tay ông cụ không khỏi run lên, chỉ là ông đang cố gắng kiềm chế …
Lần này ngay cả Hạ Ngọc Linh cũng suýt chút nữa không nhịn được, bà thật sự không ngờ Đường Huyền lại độc ác đến mức này.
Ngay cả khi Đường Ninh biết cô ta dùng mọi cách nhắm vào mình, nhưng trước giờ chưa từng nghĩ đến việc sẽ đẩy cô ta vào chỗ chết, nhưng có một số người, không phải bạn bỏ qua cho cô ta, thì cô ta sẽ nghĩ đến chỗ tốt của bạn.
Hạ Ngọc Linh đột nhiên muốn đứng dậy khỏi chỗ ngồi, nhưng ông cụ lại đưa tay ra giữ bà lại: “Chuyện này cứ: giao cho cha. Cha sẽ không để cho con và Tiểu Ninh lại chịu thiệt thòi nữa.”
Hạ Ngọc Linh nhìn thấy vẻ mặt kiên định của ông cụ, trầm mặc một lát, cuối cùng lại ngồi xuống chỗ của mình.
Bà ngược lại muốn xem liệu ông cụ có thể thực sự hạ quyết tâm hay không.
“Nó không còn là người nhà họ Đường, nhưng trong bụng nó vẫn còn đứa con nhà họ Đường, đợi nó sinh xong, cha sẽ cho mẹ con con một lời giải thích.”
Thực ra ông cụ sẽ nghĩ như vậy, không gì đáng trách, dù sao cũng là huyết thống của nhà họ Đường, nếu giao cho nhà họ Trọng thì không biết sẽ biến thành cái dạng gì, hơn nữa sợ nhất là Đường Huyên lại lợi dụng đứa nhỏ để uy hiếp nhà họ Đường.
“Sau này, cha sẽ không bị nó lừa dối nữa.”
Nghe được những lời này Hạ Ngọc Linh mới thực sự bình tĩnh lại, bởi vì bà biết lần này, ông cụ không phải đang nói đùa.
Ông ấy đã cho Đường Huyên rất nhiều cơ hội, nhưng lần nào cũng bị Đường Huyên lợi dụng làm tổn thương, và lần sau so với lần trước càng trầm trọng hon… Lần này lại muốn cắt bỏ tử cung của em gái mình, vì sợ cô ấy tranh giành với mình.
Lễ nào trong lòng Đường Huyên thật sự không có chút nhân tính nào sao?
Hạ Ngọc Linh nhìn vào đôi mắt của ông cụ và nhìn vào.
những tang thương trong đôi mắt của ông, vào lúc này, tất cả những gì viết ra là sự chán ghét của ông đối với Đường Huyên.