KẾT HÔN CHỚP NHOÁNG ÔNG XÃ CỰC PHẨM

Chương 635:

 

Mặc Đình mỉm cười rồi giúp Đường Ninh đẩy hành lí, nhưng điện thoại lại nhấp nháy ngay sau khi nó vừa được khởi động lên.

 

Mặc Đình đưa Đường Ninh đến lối đi an toàn được giấu, sau đó nhắn nút gọi và đặt điện thoại lên tai anh.

 

“Mặc tổng… Xin chào.”

 

Mặc Đình phản ứng trong vài giây, lúc này mới nhớ rằng người đàn ông này phải là người của Dương Hi, người được gọi là ông lớn trên đường.

 

*“Nghê tổng hình như cũng định chuộc người từ chỗ tôi2”

 

Mặc Đình đột nhiên thở phào nhẹ nhõm, trên miệng nở nụ cười.

 

“Chẳng lẽ Mặc Tổng không cảm thấy mình đã mất đi phong độ của quý ông một tí nào sao? Sự việc mà to ra, cũng không có lợi ích gì đối với Hải Thuy, chỉ bằng mọi người mỗi người lùi một bước?”

 

Mặc Đình hỏi luôn: “Nghê tổng muốn tôi lùi bước nào?

 

Nghê tổng cũng hiểu rằng ai cũng yêu thương người phụ nữ của mình, sao ngược lại lại yêu cầu tôi lùi bước?

 

Người phụ nữ của tôi lại đáng bị bắt nạt sao?”

 

Lời nói của Mặc Đình không nhẹ cũng không nặng, nhưng cũng khiến mọi người không thể cảm nhận được cảm xúc của anh ấy, nhưng……

 

Giọng điệu hàm chứa nghi vấn đó, thái độ không hề nhượng bộ lại khiến cho đối phương cảm nhận rõ được độ nguy hiểm trong lời nói của anh ấy.

 

*Nói như vậy, Mặc tổng không có ý định nhường rồi?

 

Nhưng anh nên biết, hiện tại tất cả mọi người ở cái đất Thịnh Kinh này đều đứng về phía tôi.”

 

Mặc Đình chế nhạo: “Nghê tổng nói như vậy thật nực cười, người ở Thịnh Kinh này chẳng lẽ lại không phân biệt nổi đúng sai đến mức ủng hộ****thật là chuyện phiếm làng giải trí, là chuyện phiếm làng giải trí, nhưng mà tôi tin rằng vẫn có quan niệm đúng sai.”

 

Đối thủ rõ ràng bị Mặc Đình chọc tức, để lại một câu nói đầy ẩn ý, lập tức cúp máy: “Hừ, vậy chúng ta hãy chờ.

 

xem.”

 

Mặc Đình tắt nhiên biết rằng, đối phương sẽ làm mọi việc để đạt được múc đích, như vậy mới không mắt công anh ta đích thân ra tay, nhưng…..Mặc Đình anh đời này chưa bao giờ biết sợ.

 

Dương Hi dám động vào một sợi lông của Đường Ninh, anh ấy sẽ bắt Dương Hi đền gấp nghìn lần, cho dù kế hoạch của Dương Hi vốn dĩ chưa thực hiện được, nhưng nghĩ thôi cũng đã không được rồi.

 

Đường Ninh nghe thấy toàn bộ những lới bảo vệ cô của Mặc Đình, điều khiến tim cô đập càng lúc càng nhanh là vì làm vợ chồng bao năm nay nên cô rất hiểu anh, lời nói và hành động của Mặc Đình xưa nay vẫn luôn nhất quán, miệng nói ra như thế nào thì sẽ làm đúng như thế, không nói xuông bao giờ, hơn nữa, Mặc Đình khiến Đường Ninh say đắm ở chỗ trước giờ anh không ngại đắc tội với cả thế giới.

 

Thế giới của anh ấy, cô ấy chính là tắt cả.

 

Do vậy, ánh mắt của Đường Ninh cũng sâu sắc hơn rất nhiều, cô đưa tay xuống vuốt ve chiếc bụng đã nhô lên của mình.

 

Dương Hi lần này tội đáng muôn chết!

 

Sau khi trở về Thịnh Kinh, thấy bóng dáng của Mặc Đình xuất hiện ở cao ốc của Hải Thuy, nhưng anh vẫn không lộ diện trả lời về việc liên quan đến Dương Hị, tất cả coi như không có chuyện gì xảy ra.

 

Buổi tối, như thường lệ, Mặc Đình chủ trì một hoạt động liên quan đến ra mắt bộ phim điện ảnh mới, khi bước vào, phóng viên liền phỏng vấn: “Mặc tổng, nghe nói Dương Hi hiện tại vẫn đang trong tay anh, anh đang giam lỏng cô ta, điêu này có thật không?”

 

Mặc Đình cười cười, chỉnh lại vạt áo, lúc này mới trả lời: “Người tuyên truyền thông tin này nên đến đồn cảnh sát báo cảnh sát, người nào mà tin cái tin này, nên đi học lại nhà trẻ, và còn người nào hỏi được cái câu hỏi này……”

 

Mặc Đình không nói hết câu.

 

Câu trả lời thật sắc bén, Mặc Đình hoàn toàn không hề nẻ nang bắt cứ ai……

 

“Vậy thì, thông tin về việc anh tát Dương Hi là có thật đúng không?

 

“Vấn đề này cô nên hỏi đôi bàn tay tôi tôi thấy hợp lý hơn đây.

 

*Có thông tin rằng, vì giải Phi Thiên mà Đường Ninh và Dương Hi kết thù oán, mà anh vì vợ mà không ngại chọc giận nhiều người……khán giả cho rằng hai vợ chồng anh đang diễn kịch, đang tung hứng với nhau, quan điểm của anh thế nào?”

 

“Không có quan điểm gì, thư của luật sư rất nhiều, thẻ phóng viên của các vị tôi đều đã nhớ.” Nói xong, Hàn Mặc đi thẳng đến bữa tiện, để lại một đám phóng viên mặt mũi tái mét.

Bình luận

Truyện đang đọc