KẾT HÔN CHỚP NHOÁNG ÔNG XÃ CỰC PHẨM

Chương 618:

 

Sắc mặt của ông cụ trầm xuống, rồi quay đầu sang nhìn hai người bên cạnh, không nói gì thêm nữa, chắc có ý là, ngày tháng còn dài, dù sao ông ấy cũng sẽ ở lại đây, còn sợ không đối phó nồi với một con tiện nhân hay sao?

 

Đương nhiên, câu từ nói chuyện của Hứa Thanh Nhan trái ngược lại với thường ngày như thế, khiến cho trong lòng cha Hứa cảm thấy rất kỳ lạ. Theo tính cách báy lâu nay của Hứa Thanh Nhan mà nói, cô không thể nào đưa ra được tính toán khôn ngoan sắc sảo như thế được, cô không phải là người quanh co như vậy.

 

Thế nhưng…

 

*Đi thôi, đi ăn cái gì đó với ông, bây giờ vẫn còn đói bụng đây.

 

Cha Hứa bị dạy dỗ đầy chán chường, thế nhưng lại chỉ có thể nhìn bóng lưng của hai ông cháu rời đi, hơn nữa cũng vội vã bước lên dìu Diệp Lam. Nhưng, Diệp Lam thì chỉ oán hận mà nhìn cha Hứa, hung hãn đẩy ông ấy ra một bên”

 

Sau đó, Hứa Thanh Nhan gặp mặt Đường Tĩnh Tuyên, sau khi lên xe, cô ôm bụng cười lớn: “Thật sự thoải mái quá đi, từ trước đến giờ chưa từng sảng khoái như vậy…chị Ninh thật sự quá lợi hại.”

 

“Cậu cũng bị tát sao?” Đường Tĩnh Tuyên thấy dấu tay trên mặt cô, không kiềm lòng được hỏi.

 

“Đây gọi là muốn bắt sói thì đừng tiếc trẻ nhỏ, chỉ khi ông tận mắt nhìn thấy được cảnh này, thì ông mới thật sự hạ quyết tâm xử trí hai người đó.” Hứa Thanh Nhan không hề để tâm đến dấu tay trên mặt mình: “Thật sự quá sảng khoái, đặc biệt là Diệp Lam, Tĩnh Tuyên cảm ơn cậu đã đón ông đến kịp thời như vậy.”

 

“Khi con…”

 

Hứa Thanh Nhan hít một hơi thật sâu, sau đó mỉm cười với Đường Tĩnh Tuyên: “Cậu yên tâm, tôi không sao, tôi không thể trở thành người lợi hại như chị Ninh, nhưng tôi có giá trị của tôi. Tĩnh Tuyên, tôi rất ngưỡng mộ cậu, có một chỗ dựa vững chắc giống chị Ninh như thề.

 

Đường Tĩnh Tuyên thu lại biểu cảm thương tiếc, không khỏi than thở: “Những thứ mà cậu nhìn thấy cũng chỉ là bề nỗi thôi, chị tôi dĩ nhiên là vô song không ai sánh bằng rồi, nhưng đây đều do sự dung túng nuông chiều của anh rẻ tôi.

 

“Cậu là nói, Mặc tổng?” Trong đầu của Hứa Thanh Nhan, ngay lập tức liền nghĩ đến người đàn ông tôn quý giống như đề vương đó.

 

“Anh ấy càng đáng sợ hơn.” Đường Tĩnh Tuyên nói xong, thì trực tiếp lái xe đưa Hứa Thanh Nhan rời khỏi: “Đưa cậu đi ăn một bữa thật ngon, coi như là khen thưởng vì hôm nay cậu xinh đẹp như vậy.”

 

“Cậu và chị Ninh đã giúp tôi một việc lớn như vậy, tôi muốn báo đáp cho mọi người.”

 

Đường Tĩnh Tuyên vừa lái xe vừa lườm cô: “Chúng tôi không thiếu cái gì cả…”

 

“Cậu không có muộn phiền gì sao?”

 

Nhắc đến hai từ muộn phiền này, Đường Tĩnh Tuyên cẩn thận suy nghĩ, hai ngày nay bởi vì chuyện của Hứa Thanh Nhan, mà cậu ấy hoàn toàn không có thời gian để suy nghĩ lung tung, thậm chí, cậu ấy còn vui vẻ theo khi thấy Hứa Thanh Nhan vui vẻ…

 

“Muốn thật sự đánh bại cha tôi và Diệp Lam, cũng không phải là một chuyện dễ dàng…”

 

“Tôi biết, tôi sẽ học hỏi chị Ninh thật tốt, đúng rồi, không phải cậu muốn đi Mỹ sao?”

 

Kỳ thực, là đã để lỡ mắt thời gian đăng ký rồi.

 

Đường Tĩnh Tuyên thầm nghĩ trong lòng, có những chuyện, chính là định mệnh.

 

Nhưng, Đường Tĩnh Tuyên không nói gì, chỉ đưa Hứa Thanh Nhan đến nhà hàng, thế nhưng hai người vừa mới chọn món, thì điện thoại của Đường Tĩnh Tuyên vang lên.

 

Đường Tĩnh Tuyên lây điện thoại ra xem, thì có hơi ngây người, bởi vì anh biết số điện thoại này của ai.

 

“Bắt máy đi…”

 

Đường Tĩnh Tuyên liếc nhìn Hứa Thanh Nhan, sau đó bắt máy, chỉ có điều câu đầu tiên chính là: “Sao em biết được số điện thoại của tôi.”

 

“Là chị Ninh cho, Tĩnh Tuyên, có thể cho em một chút thời gian được không? Em đưa một người đến gặp anh.”

 

Đường Tĩnh Tuyên vốn dĩ muốn từ chối, nhưng nếu đã là Đường Ninh cho phép, cũng chính là nói quả thật là vì chuyện công, vì vậy mà cậu hỏi lại: “Lúc nào?”

 

“Anh đang ở đâu? Để em đến tìm anh nhé…”

 

Đường Tĩnh Tuyên lại liêc nhìn Hứa Thanh Nhan, sau đó thì báo địa chỉ mà hai người đang ở lúc này…

 

“Một lát Tống Nghiên Thư sẽ qua đây.” Đường Tĩnh Tuyên đặt điện thoại xuống nói với Hứa Thanh Nhan.

 

“Tại sao vẫn phải gặp mặt?” Hứa Thanh Nhan hơi khó hiểu: “Chẳng lẽ trong lòng không thấy hơi khó chịu hay sao?”

 

“Chắc là có chuyện công việc.” Đường Tĩnh Tuyên không giải thích nhiều, dù sao, Hứa Thanh Nhan cũng đang ở bên cạnh: “Mặc dù, chính tôi cũng không biết, tôi và cô ấy còn dây dưa đến lợi ích về mặt nào nữa.”

Bình luận

Truyện đang đọc