MINH VƯƠNG - TỂ TỂ BA TUỔI RƯỠI

Hoắc tư Cẩn mặc quần tây đen, áo sơ mi trắng đứng lên.

Từ đầu gối xuống dưới là ướt, còn lại quần áo chỗ khác vẫn rất khô ráo.

Chỉ là sắc mặt của hắn càng thêm vô cảm, ánh mắt trầm tĩnh lạnh lùng.

Khuôn mặt cứ như vậy không biểu tình nhìn sang, những cô gái đang nói chuyện từng người một ở khắp nơi trong nháy mắt ngậm miệng.

Mặc dù nhìn Tư Cẩn thiếu gia rất hấp dẫn, nhưng mà khi Tư Cẩn nhìn qua như thế, các cô liền có cảm giác ớn lạnh sống lưng.

Ở chỗ cầu trượt nước còn có mấy bạn nhỏ khác cũng đang chơi, lúc bánh bao sữa trượt xuống thì có một bạn nhỏ nhanh chóng đỡ tay của bé.

Bạch Minh Tư ở bên cạnh nhìn xem, thấy đều là những đứa trẻ nên hắn lui lại phía sau để Tể Tể cùng các bạn chơi đùa.

"Em gái nhỏ, chị gọi là Chu Khả Khả, năm nay năm tuổi, đang học lớp chồi, em tên là gì nha? Có đi học ở vườn trẻ không?"

Bánh bao sữa: "Chào chị Khả Khả, em gọi là Minh Tể Tể, năm nay ba tuổi rưỡi, còn chưa đi nhà trẻ."

Chu Khả Khả là một đứa nhỏ rất nhiệt tình, cũng khá cao nhưng là trên người không có bao nhiêu thịt, rất gầy gò.

Bé nắm tay bánh bao sữa dẫn đi tới chỗ cầu trượt nước ở bên kia.

"Mới ba tuổi rưỡi nha, vậy để chị mang em chơi, cẩn thận ngã."

Bánh bao sữa vội vàng lắc đầu: "Sẽ không đâu, Tể Tể rất lợi hại."

Một cậu bé mập mạp từ cầu trượt nước chui ra ngoài làm nước bắn tung tóe, lớn giọng nói.

"Em mập như vậy, mới ba tuổi rưỡi, có thể lợi hại đến đâu được? Bất kể lợi hại như thế nào cũng không bằng Khả Khả được! Khả khả là tốt nhất!"

Chu Khả Khả cũng không so đo.

"Hùng Tiểu Quân, Tể Tể là bạn mới của tớ, bạn đừng bắt nạt em ấy!"

Hùng Tiểu Quân cười hắc hắc, lại có chút ủy khuất.

"Nhưng mà Khả Khả à, em ấy nói dối, cô giáo nói rồi, nói dối không phải đứa trẻ ngoan!"

Bánh bao sữa cứng rắn trả lời: "Tể Tể không có nói láo, Tể Tể chính là rất lợi hại, đặc biệt lợi hại!"

Hùng Tiểu Quân: "Em khẳng định đang nói láo! Nếu không em cùng anh so xem ai có khí lực lớn, em thua chính là nói dối!"

Bánh bao sữa không sợ hãi: "Được nha!"

Chu Khả Khả che chở bánh bao sữa: "Hùng Tiểu Quân, cậu đây là lấy lớn hiếp nhỏ, Tể Tể mới ba tuổi rưỡi, còn chưa đi nhà trẻ đâu, bạn cũng học lớp chồi rồi."

Bánh bao sữa từ sau lưng chị gái chui ra ngoài, hướng về phía Hùng Tiểu Quân giơ lên cằm nhỏ, biểu lộ rất kiêu ngạo.

"Anh thua đừng khóc ăn vạ!"

Hùng Tiểu Quân: "Người nào thua khóc nhè là gấu chó lớn!"

"Được!"

Hùng Tiểu Quân không kịp chờ đợi chạy đến trước mặt bánh bao sữa nói quy tắc: "Chúng ta ôm Khả Khả, ai nâng được Khả Khả liền thắng."

Chu Khả Khả luống cuống không biết làm thế nào.

"Không được, Tể Tể quá nhỏ."

Hùng Tiểu Quân cười hắc hắc: "Vậy cũng không thể ôm tớ đi? Tớ lớn hơn em ấy ba tuổi đấy."

Bánh bao sữa chưa đi nhà trẻ rất hào phóng: "Ôm ai cũng được! Tể Tể đều có thể nâng lên!"

Chu Khả Khả càng gấp hơn: "Tể Tể, em......"

Bánh bao sữa vươn tay, nắm lấy cổ áo Hùng Tiểu Quân đang đứng trước mặt như núi thịt nhỏ, sau đó thoáng dùng sức một chút, cả người Hùng Tiểu Quân liền bị nâng mạnh lên.

"A a a!"

Chu Khả Khả: "......"

Bánh bao sữa làm cho Hùng Tiểu Quân bị dọa đến hô to sợ hãi kêu bé buông ra, lại chỉ vào một đứa trẻ khác cách đó không xa, thể trạng không sai biệt lắm so với Hùng Tiểu Quân.

"Chính em khẳng định ai cũng có thể nâng, em ra nâng bạn kia xem."

Hùng Tiểu Quân bỗng nhiên bị nâng lên, lại đột ngột bị buông ra: "......"

Đứa nhỏ có hình thể giống Hùng Tiểu Quân tên là Lý Hưng Dương, nghe được Hùng Tiểu Quân gào kêu to, từ hố cát bên kia chạy tới bên này, vừa kịp lúc nhìn thấy Hùng Tiểu Quân bị một em gái dáng dấp đặc biệt xinh đẹp nâng lên.

Lý Hưng dương ba ba vỗ tay: "Em gái nhỏ thật lợi hại! Em cũng có thể nâng Hùng Tiểu Quân lên chơi, em quá giỏi, anh rất thích em."

Bánh bao sữa cười hắc hắc: "Vậy anh có thế để cho Hùng Tiểu Quân nâng anh không?"

Lý Hưng Dương cười càng vui vẻ hơn: "Có thể! Dù sao cậu ấy cũng không nâng nổi anh, khẳng định cũng không nâng lên cao được!"

Hùng Tiểu Quân không còn kêu gào nữa: "......"

Hắn cứng ngắc đi đến trước mặt Lý Hưng Dương, thử một lần lại một lần, cũng chỉ có thể kéo Lý Hưng Dương xê dịch một chút.

Chu Khả Khả một mặt si mê nhìn chằm chằm bánh bao sữa: "Tể Tể em quá tuyệt!"

Một bé gái mặc váy công chúa nhìn khoảng tám chín tuổi đang đứng tại bên cạnh bể bơi, nhìn Minh Tể Tể bằng ánh mắt rất khinh thường.

"Là con gái muốn khí lực lớn như vậy làm cái gì? Muốn biến thành lực sĩ hay sao? Mẹ nói con gái thì nên học đàn, cờ, thư pháp và học vẽ, phải có khí chất!"

Bạch Minh Tư cùng Hoắc tư Cẩn đang đứng cách đó không xa đồng thời nhíu mày.

Đứa nhỏ này tên là Hùng Huệ An, là chị họ của Hùng Tiểu Quân.

Bé nhìn chằm chằm Minh Tể Tể: "Minh Tể Tể đúng không, em vừa rồi hù dọa em của chị, lập tức xin lỗi nó đi, nếu không chị sẽ không bỏ qua cho em!"

Bánh bao sữa còn chưa lên tiếng, Chu Khả Khả gầy gò đã mạnh mẽ lên tiếng.

"Chị Huệ An, là tiểu Quân tự mình chạy tới muốn cùng Tể Tể so tài, là cậu ấy lấy lớn hiếp nhỏ, còn không bằng Tể Tể!"

Hùng Tiểu Quân gãi gãi sau gáy, cũng đứng về phía Chu Khả Khả nói.

"Chị, chúng em đang chơi mà."

Hùng Huệ An không vui trừng mắt: "Hùng Tiểu Quân, chị là nhìn em bị người khác bắt nạt nên mới đang giúp em!"

Hùng Tiểu Quân căn bản không lĩnh tình: "Đã nói là đang chơi, hơn nữa em to lớn thế này ngoại trừ Lý Hưng Dương ai có thể bắt nạt em chứ?"

Bạn nhỏ Lý Hưng Dương vội nói một cách khoái chí: "Tiểu Quân, bạn mới vừa rồi bị Tể Tể nâng mạnh lên đó!"

Khuôn mặt nhỏ mũm mĩm của Hùng Tiểu Quân đỏ bừng lên.

Hắn đứng tại chỗ xấu hổ luống cuống, giống con ngỗng mập mạp ngốc nghếch.

Hùng Huệ An nhìn bộ dáng em trai giận mà không có chỗ phát tiết, nhất là em trai mình lúc nào cũng theo đuôi Chu Khả Khả, Chu Khả Khả đi chỗ nào thì em trai mình cũng liền đi đến chỗ đó.

Hùng Huệ An hừ một tiếng: "Hùng Tiểu Quân, em đi ra đây! Chúng ta về nhà!"

Hùng Tiểu Quân nhanh chóng nhìn sang Chu Khả Khả ở bên cạnh, lập tức lắc đầu.

"Không muốn, em muốn cùng chơi với Khả Khả."

Chu Khả Khả: "Không muốn, tớ muốn cùng chơi với Tể Tể!"

Hùng Tiểu Quân sắp khóc.

"Khả Khả, bạn không thể có bạn mới liền không chơi với tớ nữa, cô giáo nói không thể có bạn mới liền quên bạn cũ được."

Lý Hưng Dương tiểu bằng hữu đặc biệt ngay thẳng: "Thế nhưng chị gái cậu quá đáng ghét nha!"

Hùng Tiểu Quân ngoảnh sang nhìn về phía Hùng Huệ An: "Chị quá đáng ghét, chị đi mau đi! Đừng quấy rầy chúng em chơi!"

Hùng Huệ An: "......"

Huệ an chửi thề......

Cô bé sắp bị làm cho tức chết.

Hùng Huệ An xuất ra đòn sát thủ: "Hùng Tiểu Quân, em lại không nghe lời, lát nữa chị trực tiếp nói cho anh chị biết em bắt nạt chị nhá!"

Mặt Hùng Tiểu Quân tái đi.

Bánh bao sữa đối với Hùng Tiểu Quân ấn tượng cũng không tệ, chí ít Hùng Tiểu Quân vẫn cùng phía với bọn họ.

Thế là bé dùng giọng sữa của mình trấn an Hùng Tiểu Quân: "Không có việc gì, anh tiểu Quân, nếu anh của anh tới bắt nạt thì nói với Tể Tể, Tể Tể giúp anh bắt nạt lại! Chắc chắn anh ấy đánh không lại Tể Tể!"

Ba bạn nhỏ Chu Khả Khả, Hùng Tiểu Quân cùng Lý Hưng Dương đều đang rất lo lắng.

Chu Khả Khả có chút sợ nhắc nhở bánh bao sữa.

"Thế nhưng mà Tể Tể à, anh của tiểu Quân đã học cấp hai rồi, vừa cao vừa lớn lại rất khỏe, nếu anh ấy đánh thật thì chúng ta đánh không lại đâu."

Bánh bao sữa chỉ chỉ tới hai anh Hoắc tư Cẩn cùng Bạch Minh Tư đang đứng bên cạnh bể bơi.

"Không sợ! chị ấy có anh thì Tể Tể cũng có anh!"

Bạn nhỏ Lý Hưng dương lại càng lo lắng hơn.

"Nhưng mà hai anh của em mặc dù nhìn rất đẹp trai, nhưng đều rất gầy, hơn nữa còn chơi cầu trượt nước ngây thơ như trẻ con, bọn họ có phải giống như anh của anh......" Hắn chỉ chỉ đầu của mình, lo lắng lại khổ sở: "Nơi này có vấn đề?"

Hoắc tư Cẩn cùng Bạch Minh Tư ở bên ngoài nghe thấy hết cuộc hội thoại của mấy em nhỏ: "......"

Bình luận

Truyện đang đọc