MINH VƯƠNG - TỂ TỂ BA TUỔI RƯỠI

79: Đi Nhà Ma Chơi Cho Anh Cả Trải Nghiệm Hoàn Toàn Mới


Bánh bao sữa đang mộng du nghe được tiếng gào hoảng sợ của mấy người anh trai vội vàng mở to mắt.

Bé cảm thấy bối rối, mơ hồ.

Phòng khách trong nhà giống như bị lộn ngược, trở về bình thường, lại lộn ngược.

Bạch bạch bạch!Đây là làm sao ! ! Bánh bao sữa nhìn kỹ, trong nháy mắt thanh tỉnh.

Bé lăn từ lầu hai sắp lăn đến lầu một, lúc đầu chạm đất, cái mông nhỏ trong tư thế trổng lên trời, nhìn xuyên qua hai chân thấy ba người đẹp trai tuấn tú.

Anh hai cùng anh ba!Còn một người khác là ai?Bánh bao sữa thấy tò mò, đầu bé ở trên mặt đất đập mạnh một cái, thân thể lại nảy lên cao.

Hoắc tư Cẩn lớn nhất, cao nhất, cũng chạy nhanh nhất.

Thời gian nháy mắt đã đến đầu bậc thang lầu một, chân dài nhấc lên hai bước bậc thang.

Đang tiếp tục hướng phía trên chạy tiếp, còn nửa đường thì bỗng nhiên thấy bánh bao sữa đang lao tới phía hắn.

Hoắc tư Cẩn vội đứng vững, đưa tay bắt bánh bao sữa.

Bánh bao sữa trực tiếp nhảy vào trong ngực Hoắc tư Cẩn, chớp một đôi mắt to đen nhánh nhìn hắn.

Không cần vị anh trai này giới thiệu, bánh bao sữa đã ngây ngô trong trẻo mà hô lên.

"Anh cả!"Hoắc tư Cẩn bị dọa không nhẹ, giúp bánh bao sữa nhanh chóng kiểm tra một lần toàn thân, xác định không có bị thương, mới xụ mặt nhìn chằm chằm đứa nhỏ trong ngực, hai mắt còn sáng lóng lánh không có một tia sợ hãi nào.


"Minh Tể Tể! Vừa rồi rất nguy hiểm!"Bánh bao sữa nghĩ đến chuyện vừa rồi, chắc là thói quen mộng du của mình nên mới bị lăn từ trên lầu lăn xuống dưới, đoán chừng đã dọa anh cả rồi, thế là đặc biệt ngoan ngoãn cúi đầu nhỏ xin lỗi.

"Anh cả thật xin lỗi, Tể Tể biết sai rồi.

"Hoắc tư Tước cùng Hoắc tư Thần cũng vọt lên đến nơi, Hoắc tư Tước khuôn mặt lo lắng.

"Anh cả, mau nhìn xem Tể Tể có bị thương chỗ nào không.

"Hoắc Tư Thần: "! ! "Hoắc tư Thần ngẩng đầu lên nhìn trời, đã từng nhìn thấy cảnh tượng hoành tránh, em gái nhỏ đáng yêu không có đầu cùng hắn chơi đùa, cho nên hắn lúc này lại tỉnh táo lạ thường.

Thậm chí còn hỏi một câu: "Tể Tể, em đói bụng không?"Bánh bao sữa đói bụng, cái đầu nhỏ gật như gà con mổ thóc.

"Anh ba, Tể Tể đói bụng.

"Hoắc tư Thần ôm em gái từ trong ngực anh cả vào lòng mình, đi thẳng đến phòng ăn.

"Đi, anh ba dẫn em đi ăn nha.

"Hoắc tư Cẩn cùng Hoắc tư Tước vội vàng đuổi theo.

"Tư Thần, em chậm một chút, trước tiên đưa Tể Tể đi làm kiểm tra sức khỏe đã!"Bậc cầu thang rất dài, bọn hắn mới đi lên trên được ba bốn bậc thang, Tể Tể lăn từ đầu bậc thang lầu hai lăn xuống.

Nếu kiểm tra chậm, vạn nhất bị thương ở đầu thì làm sao bây giờ?Hoắc tư Thần lại bình chân như vại, tiếng nói từ phòng ăn bên kia truyền đến.

"Tể Tể rất khỏe mạnh, chờ Tể Tể ăn no rồi đi tới chỗ chú Cố làm kiểm tra cũng được, hoặc là trực tiếp gọi anh Minh Tư đến xem cũng được.

"Hoắc tư Tước nghĩ đến Tể Tể có chỗ kỳ quái, cảm thấy tư Thần nói đúng, thế là gọi điện cho Bạch Minh Tư.


Vừa gọi điện thoại, vừa đi theo anh cả nhanh chóng đi tới phòng ăn.

Bạch Minh Tư vốn là chuẩn bị đến tìm bọn hắn chơi, lúc nghe điện thoại là đã đến ngoài cửa lớn của Hoắc thị trang viên, cho nên rất nhanh đã đến.

Lúc tiến vào phòng ăn, lập tức nhìn bánh bao sữa đang được Hoắc tư Thần ôm vào lòng đang đút cho ăn.

"Tể Tể thế nào rồi?"Hoắc tư Cẩn nhìn thấy Bạch Minh Tư, trong nháy mắt cau mày, lại nhanh chóng buông ra.

"Từ lầu hai ngã xuống.

"Hoắc tư Tước gật đầu: "Đúng thế! Minh Tư, anh nhanh giúp Tể Tể nhìn xem có sao không.

"Hoắc Tư Thần: "Sẽ không có chuyện gì, nhìn xem Tể Tể hiện tại đang ăn rất vui vẻ.

"Bánh bao sữa xác thực đang rất vui vẻ ăn ngon, đều là đồ bé thích ăn.

Mà anh cả cũng quay về rồi, bánh bao sữa lại càng cao hứng, ba người anh trai đều ở nhà, chỉ thiếu có cha, có thể không cao hứng sao?Bánh bao sữa cao hứng liền ăn hẳn ba bát lớn.

Bạch Minh Tư nhìn thấy bánh bao sữa đang vui, còn có Hoắc Tư Thần một chút cũng không lo lắng, cảm thấy Tể Tể khẳng định không có việc gì.

Chắc chắn rồi, bé còn có thể bỏ đầu cùng nhãn cầu của mình ra làm đồ chơi cơ mà!Nhưng vì để cho mọi người an tâm, hắn vẫn làm bộ kiểm tra một chút cho bánh bao sữa.

Bánh bao sữa nhân cơ hội đem bát cháo hải sản đẩy đến trước mặt hắn.

"Anh Minh Tư, ăn cháo đi.

"Bạch Minh Tư mở thiên nhãn, nhìn kỹ đầu bánh bao sữa, xuyên thấu qua xương sọ cũng không nhìn thấy có tụ máu.

"Tể Tể rất tốt, không có bị thương.

"Hoắc tư Thần ha ha một tiếng: "Em biết mà!"Hoắc tư Tước: "Vậy cũng phải kiểm tra mới an tâm được, Minh Tư đã nói không có việc gì thì chắc là không có việc gì!"Hoắc tư Cẩn: "! ! "Tể Tể từ lầu hai lăn xuống, chẳng lẽ không phải là đi bệnh viện làm kiểm tra sao?Tại sao lại để người thừa kế của gia tộc tâm linh tới kiểm tra?Bọn hắn là người nhà họ Hoắc, lúc nào lại tin vào những thứ kia?Hoắc tư Cẩn vẫn không yên lòng, cho nên chờ bánh bao sữa ăn sáng xong, kiên trì muốn dẫn bánh bao sữa đi bệnh viện làm kiểm tra.

Hoắc tư Thần thì không quan trọng: "Vậy thì đi thôi! Dù sao cũng được nghỉ hè, chúng em có nhiều thời gian! Vừa vặn Bệnh Viện Trung Ương cũng gần khu vui chơi Minh Huy rất lớn, chúng ta mang Tể Tể sang bên đó chơi một thể!"Hoắc tư Tước cảm thấy hoàn toàn có thể thực hiện.

"Có thể!"Bạch Minh Tư không có ý kiến.

Hoắc tư Cẩn: "! ! "Tể Tể không có việc gì là tốt nhất, Tể Tể nếu như có chuyện, hắn sẽ gõ đầu của hai đứa em trai mình!Kết quả đến bệnh viện kiểm tra, vẫn là chú Cố tự mình làm, các hạng mục chỉ tiêu kiểm tra đều bình thường, ngoại trừ cân nặng vượt chỉ tiêu.

Hoắc tư Cẩn: "! ! "Các số liệu bày ở trước mắt, Hoắc tư Cẩn không thể không tin bánh bao sữa thật sự không có việc gì.

Ăn uống no đủ bánh bao sữa nhớ anh ba có nói đến sân chơi, lúc này bé đang được anh cả ôm, nhịn không được cất giọng trẻ con hỏi anh cả.

"Anh cả, chúng ta có đi sân chơi chơi không?"Bánh bao sữa mặc dù thừa cân, mập tròn như một viên cầu.

Nhưng ngũ quan tinh xảo đáng yêu, tóc dày mềm mại, lông mi dài lại cong vút dày dặn, đôi mắt to ướt át nhìn chằm chằm hắn, Hoắc tư Cẩn muốn nói lời cự tuyệt có chút gian nan.

"Tể Tể, anh cả cảm thấy! ! "Hoắc tư Tước nhìn ánh mắt mong đợi của bánh bao sữa, vội vàng nói giúp.

"Anh cả, đã Tể Tể không có việc gì, vậy chúng ta liền đi đi, vừa vặn cũng rất gần, tiện đường mà.

"Hoắc tư Thần cũng phụ họa theo: "Đúng nha, anh cả, đi thôi.

"Bạch Minh Tư: "Anh Tư Cẩn, đi thôi anh.

"Hoắc tư Cẩn: "! ! "Tất cả mọi người đều muốn đi, bánh bao sữa còn đang nhìn hắn với đôi mắt to long lanh, hắn không thể không thỏa hiệp.


"Vậy đi chơi một chút cũng được.

"Bánh bao sữa bẹp một ngụm thơm trên gương mặt anh cả: "Cám ơn anh cả, anh cả thật tốt!"Bỗng nhiên bị thơm một cái, Hoắc tư Cẩn cứng đờ cả người.

Hoắc tư Tước nhanh chóng bế bánh bao sữa ôm vào trong ngực của mình.

"Anh cả, đây là Tể Tể thể hiện sự yêu thích của mình.

"Hoắc tư Cẩn có bệnh thích sạch sẽ nghiêm trọng.

Vốn cho rằng sẽ rất khó chịu.

Kết quả một hồi lâu, không chỉ không có cảm giác buồn nôn khi bị thân, ngược lại đáy lòng lại sinh ra một cảm xúc vui vẻ rất nhỏ, Hoắc tư Cẩn cảm thấy gương mặt bắt đầu nóng bừng lên.

Sợ bị ba đứa em nhìn ra, hắn tằng hắng một cái, sải bước đi lên phía trước.

"Các em ở chỗ này chờ, anh đi lấy xe.

""Vâng!"Hoắc tư Tước nhân cơ hội này nhắc nhở bánh bao sữa: "Tể Tể, về sau không nên tùy tiện thân anh cả, Anh ấy! ! Không thích người khác đụng chạm vào "Bé đang nghĩ đến chuyện chờ anh cả trở về liền cho anh cả hấp thu máu Minh Vương, bé lại thấy do dự.

Anh cả không thích người khác đụng chạm, nhưng nếu đưa máu Minh Vương thì nhất định phải đụng khóe miệng anh cả!Nếu quá chậm, sẽ hay bị quỷ vật quấy nhiễu.

Bánh bao sữa đang chần chờ suy nghĩ thì đã được ôm vào trong xe, trên xe Hoắc tư Thần xoay chuyển con mắt, bắt đầu nảy ra ý nghĩ xấu.

"Anh cả, chúng ta đi nhà ma chơi đi, cam đoan cho anh trải nghiệm hoàn toàn mới!"Hoắc tư Cẩn đối với các loại nhà ma không có chút k1ch thích nào.

Nhưng hắn rất mong chờ được xem trò cười, vì em trai út của hắn, buổi tối còn không dám một mình đi ra ngoài!Hoắc tư Cẩn cười nhạt một tiếng, đánh tay lái, lãnh đạm lại tuấn mỹ.

"Được!".

80: Muốn Chết! Ở Nhà Ma Chơi Trò Kinh Dị


Cái nắng chói chang của ngày hè oi ả, không ngăn không được sự hào hứng của các bạn nhỏ vừa được nghỉ hè.

Cách sân chơi còn cách một đoạn đường, bánh bao sữa đang ở trong ngực anh hai nghe được rất nhiều tiếng thét chói tai mang theo các loại cảm xúc.

Bánh bao sữa thấy lo lắng hỏi Hoắc Tư Thần: "Anh ba, chúng ta thật sự muốn đi nhà ma chơi sao?"

Hoắc tư Thần lại rất nghiêm túc gật đầu: "Đương nhiên!"

Bánh bao sữa nhắc nhở hắn: "Anh ba, anh không sợ sao?"

Hoắc tư Thần nghĩ đến những con ma thiếu tay gãy chân lập tức thẳng sống lưng lên.

Tể Tể không có đầu vẫn như bình thường còn rất đáng yêu!

Cho nên những con ma thiếu tay gãy chân còn dính một chút máu thì có gì phải sợ?

"Không sợ! Cả một đám yếu đuối tàn tật mà thôi! anh ba còn thương cảm bọn nó!"

Bánh bao sữa hướng anh ba dựng thẳng ngón tay cái béo múp míp: "Anh ba thật dũng cảm!"

Anh ba đã không sợ, lần trước ở trên xe anh hai cũng không sợ, anh Minh Tư thì càng không cần phải nói, bánh bao sữa lại nhìn về phía anh cả đang tìm chỗ đậu chuẩn bị dừng xe.

"Anh cả, anh nhất định phải đi nhà ma chơi sao?"

Hoắc tư Cẩn cho là bánh bao sữa sợ không dám đi, chờ xe dừng hẳn.

Anh xuống xe, mở cửa sau xe ra, bế bánh bao sữa từ trong ngực Hoắc tư Tước ôm ra ngoài.

"Tể Tể nếu như sợ, anh cả mang Tể Tể đi cưỡi đu quay ngựa gỗ."

Bánh bao sữa vẫn là rất chờ mong đi nhà ma nha!

Có thể quang minh chính đại đi vào ăn quà vặt đâu!

Thế là bánh bao sữa vội vàng lắc đầu, giọng nói trẻ con ngây ngô cùng Hoắc tư Cẩn biểu đạt ý nghĩ của mình.

"Anh cả, Tể Tể cũng muốn đi nhà ma chơi, nhưng là Tể Tể sợ anh cả sợ."

Hoắc tư Cẩn: "......"

Hoắc tư Cẩn sửng sốt.

Hắn chẳng thể nghĩ tới, nguyên lai là Tể Tể lo lắng hắn không dám đi nhà ma, cho nên mới hỏi hắn như vậy.

Em gái nhỏ như vậy mà cũng biết quan tâm người khác, trong lòng Hoắc tư Cẩn ấm áp.

Hắn nhìn như đạm mạc lãnh khốc, nhưng cũng không có kinh nghiệm sống như Hoắc trầm Lệnh, nên hắn thực ra có một trái tim rất mềm yếu.

Bánh bao sữa giống như một làn gió nhẹ nhàng thổi vào trong trái tim mềm mại của hắn.

Hắn nhịn không được cúi đầu, nhẹ nhàng hôn lên cái trán của bánh bao sữa.

Bánh bao sữa toàn thân căng thẳng.

Hoắc tư Cẩn không hiểu lắm liền hỏi: "Tể Tể?"

Bánh bao sữa hai tay che trán mình, giọng non nớt nhu nhu.

"Là anh cả chủ động thơm Tể Tể, không phải Tể Tể chủ động thân anh cả, anh cả không cần dùng sức xoa trán Tể Tể nha! Tể Tể cũng không chê anh cả!"

Hoắc tư Cẩn: "......"

Hoắc tư Tước ở bên cạnh nhìn, nhịn không được cười ra tiếng: "Anh cả, Tể Tể biết anh có bệnh thích sạch sẽ, cho nên......"

Hoắc tư Thần phiền muộn: "Có bệnh thích sạch sẽ còn tự mình ôm Tể Tể? Nếu không để cho em ôm đi, em không có bệnh thích sạch sẽ!"

Hoắc tư Cẩn đem bánh bao sữa hướng trong ngực ôm chặt hơn, lại hôn một cái lên chỗ tay nhỏ béo múp míp của bánh bao sữa đang che trán.

"Tể Tể đừng nghe bọn họ, anh cả đối với Tể Tể không có bệnh thích sạch sẽ!"

Bánh bao sữa có chút lo lắng: "Thật?"

Hoắc tư Cẩn cười nhìn bé: "Tể Tể hôn anh cả thử một chút thì biết."

Cơ hội tới rồi! // haha

Ánh mắt bánh bao sữa trở nên sáng hơn.

"Vậy anh cả nhắm mắt lại."

Hoắc tư Cẩn nhắm mắt lại, trên mặt anh tuấn biểu lộ thần sắc dung túng.

Bánh bao sữa cười hắc hắc, nhanh chóng cắn ngón tay trỏ của mình, hướng khóe miệng anh cả điểm một cái.

Hoắc tư Tước, Hoắc tư Thần cùng Bạch Minh Tư thấy cảnh này, ba người liếc mắt nhìn nhau, cùng nhìn thấy đầu ngón tay đỏ tươi của Tể Tể áp vào khóe môi Hoắc tư Cẩn, trong nháy mắt biến thành trong suốt rồi biến mất.

Hoắc tư Thần vội vàng lên tiếng: "Anh cả, anh cảm giác thế nào?"

Hoắc tư Cẩn mở to mắt: "Rất tốt, rất thích."

Hoắc tư Thần rất thất vọng: "Ai hỏi anh cái này đâu a!"

Hoắc tư Cẩn nhíu mày: "Vậy em muốn hỏi cái gì?"

Hoắc Tư Thần: "......"

Hoắc tư Tước nhắc nhở hắn: "Tư Thần, hiện tại là giữa ban ngày!"

Hoắc tư Thần vỗ đùi: "Đúng! Hiện tại là ban ngày! Đi đi đi, chúng ta nhanh đi nhà ma, nhà ma bên trong tối đen như mực, đưa tay không thấy được năm ngón, khẳng định có!"

Hoắc tư Thần nói xong, lôi kéo Hoắc tư Cẩn đến thẳng nhà ma.

Hoắc tư Tước đứng tại chỗ, nghiêng đầu cùng Bạch Minh Tư nói chuyện.

"Tư Thần muốn gây sự!"

Bạch Minh Tư nghĩ đến tư Tước cũng giống tư Thần, cũng là một trong những người gây sự, căn cứ tình nghĩa anh em nhắc nhở hắn một câu.

"Đợi lát nữa phải đứng vững đấy, nhìn thấy cái gì kỳ quái đều không cần sợ nhé!"

Hoắc tư Tước có chút buồn cười mà nhìn xem Bạch Minh Tư: "Anh cảm thấy bây giờ còn có gì có thể hù dọa em sao?"

Nhất định có!

Ví dụ như bánh bao sữa!

Nhưng mà Bạch Minh Tư không có ý định nói rõ ra!

Làm anh của bánh bao sữa thì việc tự mình phát hiện bí mật nhỏ của bánh bao sữa càng có ý nghĩa hơn.

Không có nhiều người xếp hàng ở phía trước nhà ma trong khu vui chơi, có mấy biển báo bên cạnh cảnh báo những người nhát gan hoặc là có bệnh tim, bệnh hen suyễn thì không được phép đi vào.

Hoắc tư Cẩn ôm bánh bao sữa mang theo ba đứa em trai đi đến bên này, hai nam hai nữ nữa cũng tới, bốn người này quen biết nhau, là hai cặp tình nhân, cùng nhau tới chơi.

Nhân viên công tác nhìn bị Hoắc tư Cẩn ôm bánh bao sữa vội vàng đứng ra ngăn cản.

"Thật xin lỗi, em bé nhỏ như vậy không được đi vào."

Bánh bao sữa muốn đi vào ăn đồ ăn vặt bắt đầu nôn nóng: "Chú ơi, Tể Tể không nhỏ, Tể Tể đã ba tuổi rưỡi rồi!"



Nhân viên công tác buồn cười lắc đầu: "Ba tuổi rưỡi còn quá nhỏ, dù thế nào cũng phải từ học sinh cấp hai trở lên, nếu bị dọa sợ thì phải làm sao đây? Không thể vào được, không được không được."

Được rồi!

Cuối cùng mọi người thương lượng, Hoắc tư Cẩn, Hoắc tư Tước cùng Hoắc tư Thần ba anh em đi nhà ma chơi, Bạch Minh Tư đưa bánh bao sữa đi chơi đu quay ở gần nhà ma.

Bánh bao sữa đứng tại cửa xét vé, cùng ba người anh trai vẫy vẫy tay.

"Anh cả đừng sợ, bọn chúng không dám đả thương, hại anh đâu!"

Hoắc tư Cẩn nghe như lọt vào sương mù, cười đáp ứng.

Hoắc tư Tước cùng Hoắc tư Thần liếc nhau, hơi kinh ngạc.

Dựa theo ý bánh bao sữa thì bên trong nhà ma thật sự có quỷ?

Bạch Minh Tư từ trong túi quần lấy ra ba cái phù bình an, lặng lẽ đưa cho Hoắc Tư Thần để phòng vạn nhất.

Bởi vì bọn hắn lựa chọn cấp độ Địa Ngục, tiến vào nhà ma không đến ba mét thì bên trong đã tối đen như mực, giơ tay không thấy được năm ngón.

Phía sau bọn họ là bốn người trẻ tuổi đang tràn đầy phấn khởi, trong đó một nữ sinh gọi là tiểu Ngọc nhanh chóng mở miệng.

"Nhanh nhanh nhanh, hoàn cảnh này có khả năng đấy, rất có không khí kinh dị, chúng ta thử một lần nữa!"

Hoắc tư Thần nghe xong, nhịn không được quay đầu lại hỏi một câu.

"Các bạn thử làm gì?"

Tiểu Ngọc trả lời ngay: "Thử mời bút tiên xem có được không, tôi thấy ở trên mạng, nói là môi trường càng đáng sợ thì càng dễ dàng thành công!"

Hoắc tư Tước khóe miệng co quắp: "Cho nên? Các bạn liền đến nhà ma, chọn cấp Địa Ngục để mời bút tiên?"

Bạn trai của Tiểu Ngọc, Mã Trình cười cười: "Các bạn chơi của các bạn, chúng ta chơi của chúng ta, nếu như các bạn muốn cùng nhau chơi, chúng ta cũng không ngại."

Một đôi tình nhân khác, nam gọi Tưởng Vũ, nữ tên là Thư Hiểu Nguyệt, cười tủm tỉm mời bọn hắn.

"Nếu không cùng nhau chơi đi? Ở trong nhà ma cấp Địa Ngục, đủ cho chúng ta chơi một vòng trò bút Tiên, chơi xong chúng ta lại đi ra ngoài, rất nhanh thôi."

Hoắc tư Tước nhíu mày: "Các bạn trước đó từng chơi ở đây rồi?"

Thư Hiểu Nguyệt gật đầu: "Chơi rồi, mặc dù không có mời được bút tiên, nhưng là ở không khí như thế này mà chơi, thì vẫn có cảm giác k1ch thích!"

Hoắc tư Thần: "Cảm giác muốn chết sao?"

Tưởng Vũ bất mãn: "Nhóc con, cậu có ý gì?"

Hoắc tư Cẩn đứng ra, thanh âm đạm mạc như băng.

"Ý tứ chính là, các ngươi muốn chết là chuyện của các ngươi, không nên kéo theo chúng ta!"

Tưởng Vũ tức giận đến muốn động thủ, bị Mã Trình kéo lại.

"Quên đi, bọn hắn không chơi thì dẹp đi, chúng ta chơi của chúng ta."

Hoắc tư Tước cùng Hoắc tư Thần đều biết trên đời này thật sự có ma quỷ, trước khi đi vẫn không nhịn được nhắc nhở bọn hắn một câu.

"Khuyên các ngươi đừng chơi, không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất, lỡ như có chuyện chẳng may thì không hay đâu!"

Chỉ là bốn người này, ai cũng không nghe lọt tai.

Ba anh em Hoắc tư Cẩn di chuyển, bọn họ đã không kịp chờ đợi mà bắt đầu vòng thứ nhất trò chơi.

Hoắc tư Cẩn dẫn đầu đi trước, đột nhiên nhìn thấy một người mặc váy liền áo màu trắng, đứng dựa vào tường ở đằng trước phía bên trái, liền dừng lại.

Bình luận

Truyện đang đọc