MỘNG ẢNH TÌNH


Ông nói cái gì, mặt tôi bị sao hả ?
Trần Nhật Minh giật mình sợ hãi.
- Đây thưa cậu.
Vương quản gia lấy điện thoại mở cam thường giúp anh xem.

Trên gương mặt khá là hoàn mĩ của anh dính đầy vết răng cắn nho nhỏ như con nít, có vài chỗ thì hơi ửng đỏ trông như thể bị nhéo má khá lâu nên để lại dấu tích.

Trần Nhật Minh trợn to mắt kinh hãi, mặt của anh sao có thể thành ra như thế này.

Anh hết đẹp trai rồi ư, không thể nào.

Sẽ không có một cô em nào dám đến gần tỏ tình anh nữa.

Không, anh không chịu đâu.

Là ai, kẻ nào đã làm biến dạng nhan sắc của Trần Nhật Minh anh.
- Quản gia, ông mau đem laptop đến đây cho tôi.
- Vâng, tôi đi ngay thưa cậu.
Chắc chắn camera sẽ quay lại cảnh hung thủ.

Anh không thể tha thứ cho kẻ đó, là người phụ nữ kia phải chăng.

Tên trộm đấy, đúng vậy không sai vào đâu được.

Trần Nhật Minh bắt đầu tập trung suy đoán, mục đích của siêu trộm có nhất thiết là các món tài sản đạt giá trị cao trong biệt thự hay không.

Nếu như vậy thì không thể đi ăn trộm một mình được mà cần rủ thêm đồng bọn hỗ trợ chứ nhỉ.

Anh nghi ngờ, anh nhìn thấy rất rõ Bạch Âm bỏ chạy từ trên tầng xuống dưới sảnh lớn.
- Không thể như vậy được.
Hướng đó là hướng phòng ngủ của Trần Bách Ngôn.
- Không phải trộm chẳng lẽ là tình nhân của anh ấy ta.
Trần Nhật Minh cắn áo.
Chưng cư Serein,
Niên Ngọc Linh ngủ dậy vươn vai xuống phòng khách thì không thấy ai.

Có lẽ mọi người đã rời nhà từ sớm.

Đầu cô vẫn còn hơi nhức từ đêm qua, Niên Ngọc Linh vào nhà bếp pha một tách trà hoa cúc uống giải rượu.


Tại sao cô lại hồ đồ rủ Vũ Hàn đi uống rượu chung chứ.

Niên Ngọc Linh biết bản thân khi say thật kinh khủng.

Thật xấu hổ khi để cho một người con trai như cậu ta thưởng thức những trò hoá khùng hoá điên từ cô.
" Đi khách sạn với tôi đi ha.

"
" Lee Min - Ho, anh dám đẩy em.

"
- Cái quái gì đang xảy ra trong đầu mình thế này.
Niên Ngọc Linh nhảy dựng người lên.
Bạch Âm lái xe đến trung tâm toà soạn nổi tiếng, việc gì cần làm cũng đã hiểu.

Năm xưa, Bạch Nhược Vi đã dùng đến mạng xã hội để phát tán clip không hay về Bạch Tuyết.

Khiến cho con bé không dám tiếp xúc với mọi người, bị bạn bè xa lánh trêu chọc.

Ngay cả người chị gái như cô không thể an ủi được em gái.

Bạch Tuyết vì bị áp lực mà thu hẹp thế giới sống của bản thân.

Con bé rơi vào tình trạng trầm cảm nặng, thường xuyên sử dụng thuốc an thần trước khi ngủ.
Xe dừng bánh, cô tháo kính đen tay cầm túi xách sải những bước chân đầy sức hút tiến vào bên trong.

Sự xuất hiện của Bạch Âm khiến cho nhân viên làm việc ở đây chú ý đến.

Bọn họ không ngừng trầm trồ khen gợi vẻ đẹp và phong cách thời trang sang chảnh từ cô.

Trên người Bạch Âm, diện toàn hàng hiệu.

Đám người đó thừa biết đây là nhân vật nổi tiếng thường được báo trí nhắc đến trên truyền hình - Acacia.

Nhưng có thắc mắc nguyên nhân vì sao cô lại đến tận nơi này.
Bạch Âm nhấn số thang máy, cô đứng chờ.
- Là mày.
Bạch Nhược Vi lên tiếng từ phía sau lưng cô.
- Ôi trời, em gái.

Xin chào !

Cô quay người cười chào hỏi.
- Dẹp ngay cái bộ mặt giả tạo đó đi con khốn, mày muốn gì ở tao.
Cô ta thừa biết Bạch Âm thông minh nên sẽ hiểu những gì mà ả đề cập đến.

Bạch Âm vén tóc, gương mặt biến đổi sắc thái.

Bạch Nhược Vi còn mặt mũi để nói chuyện với cô à.

Công nhận cô ta mặt dày thật đấy, sau vụ quán bar chắc hẳn chuyện đã đến tai Lương Mỹ Lệ.

Với tính cách của bà ta thì không thể để cho hình tượng con gái mình bị sụp đổ được.

Ăn may cho ả, hôm đó thiếu phóng viên.
Nếu không thì mọi chuyện đã thú vị hơn rất nhiều, Bạch Nhược Vi cũng sẽ không thoải mái đi ra ngoài như vậy đâu.

Bạch gia không thiếu tiền nên việc cô ta thoát khỏi tội gái mại dâm là việc bình thường không có gì ngạc nhiên với Bạch Âm cả.

Để đoán xem, Bạch Nhược Vi khi biết được cô hiện tại đang nắm giữ những bức ảnh nóng của ả cùng tên đàn ông đó thì phản ứng cô ta sao đây nhỉ.
- Cô không có gì để tôi chọn lựa cả.
- Vậy tại sao mày đến toà soạn, mày có âm mưu gì đúng không hả ?
Bạch Nhược Vi đẩy mạnh vai cô.
- Cô lo sợ tôi làm hại gì cô à.
Bạch Âm vỗ tay lên gương mặt trang điểm loè loẹt.
- Mày bỏ tay ra.
Cô ta xô ngã Bạch Âm đúng lúc cửa thang máy mở.

Một bàn tay đã kịp thời đỡ lấy cô, Bạch Âm đột nhiên cảm thấy cơ thể mất đi sức, hình ảnh Bạch Nhược Vi mờ ảo trong mắt cô.

Bạch Âm không chịu được mà ngất, người đàn ông vội bế ngang cô lên.

Nét mặt vô cùng hốt hoảng đi ngang qua người Bạch Nhược Vi.

Tiếng bàn tán bắt đầu xôn xao.
Bệnh viện,
- OMG, cái giề đây.

Mù mắt ông rồi.
Trần Nhật Minh không thể tin nổi vào những gì bản thân đã xem.


Camera ghi lại cảnh Trần Bách Ngôn và người phụ nữ lạ mặt kia đang có những hành động thân mật với nhau.

Anh Hai còn chủ động ép siêu trộm vào tường rồi làm gì đó anh không dám phóng to coi rõ.

Không những thế, anh ấy còn lôi luôn cô ấy vào phòng.

Trần Nhật Minh khá sốc, không phải anh Hai mình bị gay hả.

Làm sao có thể gần gũi với nữ giới.
Không ổn rồi, chính cái đêm sinh nhật 30 tuổi của Trần Bách Ngôn tận mắt anh thấy anh Hai ngủ chung với đàn ông.

Không lẽ, anh ấy cắm sừng anh kia hả.

Trần Nhật Minh lắc đầu, không phải đâu sự thật không như anh nghĩ đâu.

Trần Bách Ngôn, anh cần lời giải thích cho chuyện này.

Anh ấy không thể phản bội, làm tổn thương trái tim của người yêu ảnh được.

Chuyện này quá tàn nhẫn !
- Là đàn ông với nhau, đừng làm đau nhau chứ anh Hai.
Vương quản gia không hiểu anh đang lẩm bẩm cái gì.
- Tôi muốn gặp anh Hai.
Trần Nhật Minh dẹp laptop sang một bên.
- Chủ tịch đang ở tập đoàn thưa cậu.
Anh ôm ông khóc.
- Ôi trời ơi Vương quản gia, anh ấy là gay.

Làm sao mà có gian tình với người phụ nữ trong máy tính được chứ hả ông.

Ông mau an ủi tôi đi quản gia, tôi muốn khóc cho phận đàn ông ghê vậy đó.
Chủ tịch là gay, có chuyện này sao ?
" Tôi tin cho nhị thiếu vui vậy.

"
Phòng số 09,
- Em cảm thấy đỡ hơn chưa Bạch Âm ?
Cố Duật Thành thấy cô tỉnh liền quan tâm hỏi thăm.
" Tại sao lại là hắn ta.

"
Cô khó chịu.
- Người đưa em đến bệnh viện là anh.
- Cảm ơn.

Anh biến đi được rồi đó.
Bạch Âm không muốn nhìn thấy cái tên cặn bã này.


Mỗi lần thấy hắn là cô nhớ lại chuyện thời cấp ba.

Cố Duật Thành đem tình cảm chân thành của cô dành cho hắn ra làm trò hề.

Hắn đồng ý hẹn hò với cô vì sự thách thức của đám bạn.

Bạch Âm thừa nhận đã từng rất thích Cố Duật Thành.

Thích đến mức, mỗi đêm nằm ngủ đều mơ tưởng trong tương lai có thể cùng hắn kết hôn với nhau.

Cô luôn hết lòng tặng những thứ tốt đẹp cho hắn.
Vậy mà,...
" Hahaha chúng mày xem này, con nhỏ đó vẫn còn bám riết tao mà không chịu buông.

"
" Tao chỉ chơi mày qua đường mà thôi Bạch Âm.

Mày nghĩ bản thân mình đáng giá để thằng này theo đuổi hay sao hả.

Thật nực cười ! "
" Quà sinh nhật tặng tao ư, rác rưởi.

"
" Tránh xa tao ra, đồ thứ con gái phiền phức.

"
" Cút khỏi mắt tao ngay con nhỏ ngu ngốc.

"
- Bác sĩ căn dặn anh phải chăm sóc cho em, em thường xuyên thức khuya nên dẫn đến tình hình sức khoẻ xấu.

Cần ăn uống đủ chất, nghỉ ngơi nhiều hơn.
Cố Duật Thành cầm ly nước trái cây đưa cô.

Bạch Âm tất nhiên không bao giờ đón nhận tấm lòng bồ tát này từ hắn.

Một khi đã mất lòng tin về ai đó, cô sẽ không dễ dàng tha thứ.

Cố Duật Thành miễn cưỡng cười, có lẽ hắn đã trở thành kẻ xa lạ trong mắt cô.

Chuyện này không thể trách Bạch Âm, vì hắn là người có lỗi.

Điều khiến hắn ngạc nhiên đến thời điểm này là có thể gặp lại cô sau một khoảng thời gian khá lâu.
- Nhiều lời, cút.
Bạch Âm ném gối vào người Cố Duật Thành.


Bình luận

Truyện đang đọc