MỘNG ẢNH TÌNH


Phòng vệ sinh nữ,
- Tay cô bị sao vậy, lại do Triệu Mẫn Nhi làm phải không?
- Không đâu là tôi bất cẩn trong lúc pha cà phê nên bị...
- Khả Hân cô không cần quan tâm cô ta quá nhiều.

Nếu cô đi nói chuyện này cho Cung giám đốc biết tôi chắc chắn ngài ấy sẽ đứng về phía cô.
Bạc Cẩn Mai - Thư ký riêng của Cung Từ Ân.
- Tôi chỉ là một nhân viên bình thường thật sự không muốn giám đốc Cung để tâm.

Bị Triệu Mẫn Nhi ức hiếp tôi cũng đã sớm quen.

Vết thương không quá nghiêm trọng nên không cần chú ý đến nhiều.
Châu Khả Hân mỉm cười mở vòi nước rửa tay.

Cô là một người sống lạc quan không vì chuyện nhỏ bé mà bỏ cuộc.

Bạc Cẩn Mai  lắc đầu, cô ấy không nhận ra tình cảm của Cung giám đốc sao.

Anh thể hiện rõ ràng như ban ngày vậy mà.

Châu Khả Hân thật ngốc không biết được Cung Từ Ân để ý đến cô là một điều may mắn ư.

Sẽ không có ai dám ức hiếp cô nữa cũng không bị kẻ khác khinh thường.

Bạc Cẩn Mai hiểu tâm tư Châu Khả Hân không phải là loại người muốn trèo cao.

Tính nết hiền lành luôn cho nhiều giữ ít.

Trong công việc thì đặt lợi ích chung lên hàng đầu.

Hết mình vì sự nghiệp, một nhân viên tốt như vậy thật sự xứng đáng làm việc ở tập đoàn ZEUS.

Bạc Cẩn Mai nắm lấy bàn tay bị thương của Châu Khả Hân.
- Nếu không xử lí đàng hoàng sẽ dễ nhiễm trùng.

Đừng làm Cung giám đốc lo lắng, ngài ấy bận rộn công việc lắm đấy.

Cô phải tự chăm sóc bản thân mình chứ.
- Tôi chưa thấy giám đốc làm việc nghiêm túc bao giờ.

Cô cũng là thư ký thứ 13 của ngài ấy rồi không phải sao?
- Đây chính là lí do cô ghét giám đốc Cung?
Bạc Cẩn Mai cảm thấy hài hước khi nói chuyện với cô.
- Tôi chỉ không thích kiểu đàn ông trăng hoa như ngài ấy.

Lúc nào cũng ăn chơi tán tỉnh phụ nữ hết lần này đến lần khác.

Tiền nhiều chẳng bao giờ mua được tình yêu chung thủy.
Châu Khả Hân thành thật nêu kiến của bản thân.

- Thiệt tình không phải như cô nghĩ đâu, Cung giám đốc là người tốt.

Ngài ấy là ân nhân cứu mạng ba mẹ tôi.

Còn hứa sẽ lo toàn bộ chi phí chữa bệnh ăn uống trong vòng 3 năm sắp tới cho gia đình tôi.
Bạc Cẩn Mai quan sát sắc thái biểu cảm trên gương mặt cô.
- Gần tới giờ cơm trưa rồi tôi đi trước vậy.
Châu Khả Hân tạm biệt cô.
Cung Từ Ân kiên nhẫn đứng chờ trước cửa phòng vệ sinh nữ.

Anh vô cùng lo lắng cho cô gái mình thầm yêu.

Triệu Mẫn Nhi cô ta thật quá đáng mà.

Giới hạn chịu đựng của anh khá kém.

Không hiểu vì sao năm xưa mù quáng hẹn họ với ả tận hai năm.

Anh không thể hiểu nổi cách chọn bạn gái của bản thân mình.

Châu Khả Hân thấy Cung Từ Ân liền muốn trốn tránh.

Cô bình tĩnh đưa tay che mặt vội vàng bước nhanh.

Nói gì thì nói anh từng là bạn trai Triệu Mẫn Nhi.

Cô ta bản tính xấu xa và anh chắc hẳn cũng giống vậy.

Chia tay không biết bao nhiêu người phụ nữ ngay cả thư ký cũng thay như quần áo.

Nhân tình của Cung Từ Ân sợ không đếm hết được.

Không như Trần Bách Ngôn suốt 33 năm chỉ ngủ hai lần với Bạch Âm.
- Khả Hân em đứng lại.
Cung Từ Ân thấy cô cố tình lơ mình liền chạy tới kéo cánh tay.
- Giám đốc Cung ngài đang làm gì vậy mau buông tôi ra.

Đây là tập đoàn ngài phải biết phép tắc chứ giám đốc.
Châu Khả Hân hốt hoảng gỡ từng ngón tay anh.
- Anh là giám đốc em không cần sợ.

Anh đưa em đến bệnh viện lấy thuốc.
- Giám đốc, ngài nên từ bỏ việc theo đuổi tôi.
- Anh quan tâm nhân viên của mình là sai sao? Anh có nói theo đuổi em sao? Em gọi anh là giám đốc Cung không sợ bị đuổi việc nếu không chịu nghe lời anh? Em nhớ kỹ, trong giờ làm việc anh là giám đốc hết giờ anh thành lưu manh.
Cung Từ Ân bá đạo hôn môi Châu Khả Hân.
- OMG! Giám đốc Cung là đang chạm môi nhân viên phòng thiết kế thì phải.
- Này đừng chụp hình cô muốn bị ngài ấy cho tăng ca hả? Mau tắt điện thoại mà tập trung xem phim ngôn tình chiếu miễn phí đi.
- Khả Hân quả nhiên là Lọ Lem mà.

Thật ghen tị quá!!!

- Vừa rồi Triệu Mẫn Nhi ngang nhiên bắt nạt cô ấy chính Cung giám đốc anh hùng đến giải cứu đó.
- Cô phóng đại, tình tiết đó chỉ bình thường.

Phải như trong phim nữ chính gặp nguy hiểm tính mạng nam chính quyết định hy sinh đến cứu người mình yêu.
- ...
- ...
- ...
Cung Từ Ân lưu luyến ngừng hôn.
- Cầu xin giám đốc đừng làm như vậy nữa.

Tôi sẽ chủ động nộp đơn xin nghỉ việc, xin lỗi vì đã làm trái ý ngài.
Châu Khả Hân nhỏ giọng.
- Em nói chuyện thật mâu thuẫn, em không làm việc ở ZEUS nữa thì anh còn cơ hội tiếp cận em à? Nếu em không chê thì anh thuê em về nấu cơm được chứ?
Anh ôm chầm lấy cô.
- Không, tôi sẽ không bao giờ đồng ý cho Châu Khả Hân nghỉ việc.

Văn phòng thiết kế tôi cần năng lực cô đấy.

Tôi dự định thăng chức cô ấy làm trợ lí của tôi.

Cung giám đốc anh không thấy phiền?
Tôn Cảnh Nghệ xuất hiện lên tiếng.
- Giám đốc Tôn thân mến mong cô yêu quý vợ tương lai tôi nhiều hơn.

Đổi lại, trước mặt chủ tịch tôi tiện miệng nói tốt cô vài câu ha.

Tôi biết cô rất không vui vì bản thiết kế dự án công viên nước chưa được hoàn thành đúng thời hạn.
- Hừ, thật ngu ngốc khi giao bản thiết đó cho Triệu Mẫn Nhi.

Dâng cơ hội tốt tận miệng mà cô ta lại bỏ lỡ.

Cứ tưởng tốt nghiệp Leeds College of Art là bản lĩnh lắm.
Mỗi lần nghĩ đến đây là Tôn Cảnh Nghệ cảm thấy hối hận vô cùng.

Triệu Mẫn Nhi sau vụ này cô nhận xét thực lực của cô tiểu thư hống hách đó đích thực là tờ giấy trắng trơn.

Không hiểu tại sao được chấp nhận làm việc ở tập đoàn hàng đầu như ZEUS.

Nghe đồn Triệu Mẫn Nhi được Trần Bách Ngôn chống lưng nên mới tự cao tự đại như vậy.

Ông nội cô ta là người quen biết với chủ tịch đương nhiên Triệu Mẫn Nhi sẽ không bị ai đối xử bất công.

Tôn Cảnh Nghệ thật không thể chứa chấp nổi hạng nhân viên lười biếng kém cỏi đó.

Vì Triệu Mẫn Nhi mà phòng thiết kế bị trừ 20% lương.

Cung Từ Ân thừa biết chuyện này, cô ta xuất thân gia đình giàu có suốt ngày ăn diện mặc đẹp làm gì chuyên tâm vào công việc.


Không thẳng tay đuổi việc Triệu Mẫn Nhi là nể mặt ông nội cô ta.
- Bớt nóng Tôn giám đốc, tôi giúp cô kéo dài thời gian khoảng chừng 1 tháng để hoàn chỉnh xuất sắc dự án vậy.
Cung Từ Ân cười.
" Tôi cho cô thêm thời hạn là hai ngày, nhanh chóng sửa lại bản thiết kế và gửi riêng gmail tôi.

"
- Chủ tịch thật biết cách hành hạ nhân viên.
Tôn Cảnh Nghệ gật đầu ngụ ý thành toàn giao dịch với anh.
- Khả Hân, chúc mừng em được thăng chức thư ký.

Tối nay chúng ta cùng nhau dùng cơm được không? Anh biết có vài nhà hàng ngon lắm chắc chắn khiến em ngon miệng.
Cung Từ Ân chiều mến nhìn cô.
- Xin lỗi giám đốc, tôi có hẹn với bạn.
Châu Khả Hân cúi chào Tôn Cảnh Nghệ và anh.
- Đừng đau lòng, chắc là cô ấy hẹn hò với bạn trai.

Đàn ông lăng nhăng như giám đốc Cung phải xem lại bản thân mình chưa tốt ở điểm nào rồi hẳn khoan kết hôn.

Tạm biệt!
Tôn Cảnh Nghệ vẫy tay.
- Này, cô nói ai lăng nhăng hả.
Cung Từ Ân tức tím mặt.
Ngân Than - bãi biển có hình dáng giống đầu hổ nên từng được gọi " Bãi biển Bạch Hổ Đầu " sau này đổi tên là " Ngân Than " do cát ở đây trắng và mịn.

Chiều rộng của bãi biển khoảng từ 30m đến 3000m tùy theo sự lên xuống của thủy triều.

Bãi biển được tạo bởi những bãi dãy cát thạch anh trắng mịn kéo dài với diện tích 80.000m2.

Cạnh bãi biển có khu rừng trải thẳng tấp theo bờ, không khí ở đây vô vùng trong lành.

Đây là nơi thích hợp để tổ chức sự kiện trình diễn trang sức đá quý.
Bạch Âm tập trung nghe hướng dẫn từ người phụ trách của phần catwalk.

Cô khá thân thiện trong công việc nên được mọi người tôn trọng.

Bọn họ ai cũng biết cô là siêu mẫu nổi tiếng với cái tên Acacia.

Vì đóng vai trò quan trọng Vedette nên Bạch Âm phải hết sức cẩn thận.

Bên cạnh những lời khen gợi tồn tại song song những bàn tán xôn xao không hay về cô.

Bọn họ nói đáng lẽ Vedette là Tạ Uyển Nhu chứ không phải Bạch Âm.

Làm cách nào mà có thể thay đổi được mẫu chính.
Cô chả quan tâm ai nói gì tránh gây thị phi.

Đã đến giờ cơm trưa Bạch Âm đành tìm kiếm một chỗ ngồi trống vắng yên tĩnh nghỉ ngơi.

Gió biển thổi thật mát, lâu lắm rồi cô không đi bơi.

Đợi kết thúc sự kiện cô sẽ thỏa sức diện bikini khoe body mới được.

Cơn đói bụng bắt đầu tìm đến Bạch Âm, cô khó chịu than thở tại sao Tiểu Quân chưa tới.

Buổi sáng cô không đủ thời gian nhét ăn điểm tâm rồi đó.


Cũng tại cái tên đáng ghét Trần Bách Ngôn kia quyết hành hạ cô cả một đêm.
- Đang nhớ tôi sao Bạch Âm?
Trần Bách Ngôn đột ngột xuất hiện phía sau khiến cô giật thót tim.
- Cmn, anh không định tha cho tôi hả?
Bạch Âm ôm ngực thở mạnh.
- Nhìn là biết nhớ tôi rồi, em luôn trái ngược với tự nhiên.

Đây là canh hầm xương của nội nấu cho em bổ dưỡng sức để tiếp tục mây mưa.
Hắn không hề có chút ngượng khi nói về vấn đề nhạy cảm.
- Nhớ anh? Đồ thần kinh.
Bạch Âm đứng dậy.
- Em đi đâu, không định dùng cơm trưa sao?
- Cảm ơn chủ tịch Trần anh vất vả đem canh rồi.

Tôi đang đợi cục cưng của mình mang cơm tới.

Hay là anh ăn hộ tôi đi ha, tôi không thích uống canh.
- Cục cưng là thằng nào?
Trần Bách Ngôn cau mày.
" Cô ấy nuôi trai trẻ trong nhà? "
- Anh hỏi làm gì, lo ăn kìa coi chừng nguội.
Bạch Âm hất cằm.
- Chết tiệt! Tôi đang hỏi em cục cưng là thằng nào? Em không trả lời có tin tôi ăn luôn em ngay tại chỗ không? Có biết rằng toàn bộ cơ thể em khiến tôi thèm khát hử?
- Anh nín.
- Cục cưng là ai?
" Ủa rồi chẳng lẽ mình đi nói cục cưng chính là con trai của anh ta.

Tôi đẹp chứ đâu có khùng đâu.

" - Bạch Âm.
- Tôi mất lòng tin vào đàn ông nên anh nói gì tôi cũng mặc kệ.
Trần Bách Ngôn cởi áo vest.
- Nè nè nè, định làm gì đó?
Cô nuốt nước bọt.
- Chứng minh cho em thấy là có nên tin tưởng lời tôi không?
- Ôi má ơi! Tránh xa tôi ra.
Bạch Âm vẫn còn chưa quên được cảm giác hắn " hầu hạ " cô đêm qua.

Cô nhất thời hoảng sợ mà bỏ chạy.
- Chạy sao, em chạy lại tôi chắc.
Hắn đuổi theo.
Trần Bách Ngôn quả nhiên không cần tốn nhiều thời gian để bắt Bạch Âm.

Cô vùng vẫy muốn thoát khỏi người đàn ông tâm thần này nhưng cũng vô dụng.

Mọi người xung quanh đều nhìn bọn họ bằng ánh mắt ngơ ngác.

Trần Bách Ngôn thật không dễ dàng gì kiểm soát được động tác chống đối của Bạch Âm.

Vẫn còn sức đánh hắn cơ mà, xem ra lần sau hắn nhất định sẽ thịt mạnh hơn nữa.

Bạch Âm như một đứa trẻ nghịch ngợm phồng má tức giận với Trần Bách Ngôn.

Hắn không thể từ chối được vẻ mặt cực dễ thương này nha.
- Mấy anh bảo vệ cứu tôi với, người đàn ông này muốn c**ng bức tôi huhuhu.
Trần Bách Ngôn:....


Bình luận

Truyện đang đọc