NAM CHÍNH ANH BẮT NHẦM NGƯỜI RỒI

Tần Tranh rút tay ra rồi giơ lên trước mặt cô. Cô rũ mắt liếm nó, anh hôn lên má cô: “Bé ngoan.”

Nửa bờ mông của Tang Nhược ngâm trong nước, anh bế cô lên, để cô ngồi lên cơ bụng của anh, hỏi: “Lạnh không em?”

Cô gái nhỏ uể oải, vừa lên đỉnh xong nên lười nhúc nhích, chỉ dựa vào vai anh và nói: “Không lạnh ạ.”

Lúc này mặt trời vẫn nóng hừng hực, nước suối được ánh mặt trời sưởi ấm, đúng là không quá lạnh.

Tần Tranh xoa mông cô gái, bàn tay xấu xa véo mông cô: “Vậy em nghỉ chút đi, lát nữa chúng ta về nhà.”

Anh nheo mắt, lẳng lặng ôm cô.

Chưa được 10 phút, Tần Tranh bỗng có cảm giác cô gái nhỏ đang cọ vào cơ bụng gồ lên của anh.

Mặt cô vốn đã ửng hồng vì tiết trời nóng nực, giờ phút này còn kèm thêm sự xấu hổ. Cô cũng không biết tại sao, hình như chỗ đó lại ngứa.

Tần Tranh bóp eo cô, không cho nhúc nhích: “Lại muốn à?”

Tang Nhược gật đầu, ánh mắt mang theo sự cầu xin.

Dâm dịch của cô làm ướt bụng anh, tay Tần Tranh gác lên bờ đê ở đằng sau: “Em tự giải quyết đi.”

Tang Nhược chần chờ: “Anh không giúp em ư?”



Cô đã quen được người đàn ông liếm cho, không cần tự an ủi mà còn sướng nữa.

Tần Tranh lười nhác đáp “Ừm”: “Làm nhanh lên đi, anh mệt rồi.”

Tang Nhược bĩu môi, tay cô chống lên người anh và nâng mông lên, kéo quần xuống tận đùi.

Trên hai mảnh âm thần lấp lánh ánh nước như pha lê, rõ ràng là mật ngọt ban nãy cô để lại.

Cô ngồi xuống, cẩn thận ngắm lỗ nhỏ thẳng cơ bụng của anh, nhìn anh với vẻ rối rắm: “Làm sao bây giờ?”

Tần Tranh nâng cằm: “Cạ bím của em vào cơ bụng của anh đi.”

Tay cô chống lên ngực anh, di chuyển hông, bắt đầu hành động.

Miệng huyệt lướt qua các múi cơ gồ lên, lưu lại những vệt nước. Sau đó lại quay về điểm xuất phát, đụng phải dương vật cương cứng của anh.

Tang Nhược quay đầu nhìn thằng nhỏ, bất mãn nói: “Anh cứng kìa.”

Tần Tranh “Ờ” một tiếng, thúc giục cô tiếp tục.

Cô khẽ hừ, mông nhỏ mài qua mài lại, không ngừng cọ xát..

Sau một lúc lâu, cô ngừng lại, rất buồn khổ.

Anh không di chuyển, không chạm vào cô. Cô chảy nước suốt, nhưng không thể tìm được khoái cảm.



Tần Tranh trợn mắt nhìn cô, biết rõ cố hỏi: “Xong rồi hả?”

Tang Nhược tức giận muốn đứng phắt dậy: “Em không chơi nữa đâu.”

Anh nhanh tay giữ chặt cổ tay cô lại, sau đó đè cô lên tảng đá bên cạnh, hôn cô rồi cười nhạo: “Em không được thỏa mãn xong cáu với anh đấy à?”

Cô ậm ừ, không đề cập tới chuyện bỏ đi nữa. Cô không phải đứa ngốc, chưa sướng đủ mà bỏ đi thì chỉ có thiệt mình thôi.

Tần Tranh chọc côn thịt vào giữa hai chân cô. Thay vì tách hai cánh hoa môi ra để cọ xát thì anh thương lượng: “Anh làm em sướng xong em liếm cho anh, ok?”

Tang Nhược trợn tròn mắt. Hôm ở nhà vệ sinh, người đàn ông này cũng nói vậy, còn nói muốn bắn vào miệng cô.

Cô ngẩn ra: “Không được, cái đó dùng để đi tiểu mà.”

Anh nhìn cô với ánh mắt sâu xa: “Anh cũng liếm chỗ đi tiểu của em đấy thôi.”

Quy đầu cọ vào hoa huyệt, mặt trên đã dính dâm thủy: “Em chê anh chứ gì?”

Tang Nhược ưa sạch sẽ, anh biết. Thấy vẻ mặt khó xử của cô gái nhỏ, anh đang định bỏ qua nhưng nào ngờ cô lại gật đầu.

Cơ bắp anh căng chặt, côn thịt cứng ngắc phát đau. Anh niết đôi môi hồng hào của cô: “Đồng ý thật đấy à?”

Tang Nhược rũ mắt, thì thầm: “Chỉ một lúc thôi.”

Bình luận

Truyện đang đọc