NGANG TÀNG CÙNG ANH



Lý Tử Thất bất ngờ là bởi vì cô vốn dĩ đang ở Thảo Điền.

Chẳng hiểu Trần Hoa Vinh đột ngột nói như vậy là có ý gì.

‘Anh ta cũng đâu có cho mình rời khỏi nơi đó chứ?’ - Lý Tử Thất thầm bĩu môi.

Đột nhiên lại nghe Lôi Hạo Nhiên lên tiếng:
“Ý Lão Đại là cô ấy dọn về sống luôn ở Thảo Điền?”
Ban đầu tất cả bọn họ đều cho rằng Lão Đại sẽ giữ Lý Tử Thất đến khi huấn luyện cho cô xong thì sẽ thả người.

Hoặc là đến khi thời hạn bảo lưu kết thúc, cô trở lại trường rồi thì sẽ không ở lại Thảo Điền nữa.

Bởi vì từ đầu đến cuối cô chưa từng dọn đồ đạc vào biệt thự, cũng chưa trả lại phòng trọ, bọn họ luôn cho là cô sẽ sớm rời đi.

Nhưng bây giờ Trần Hoa Vinh nói như vậy, xem ra là chuẩn bị giữ Lý Tử Thất lại lâu dài rồi?
Nghe thấy Lôi Hạo Nhiên hỏi xong câu này, Lý Tử Thất mới phát giác được có chỗ không đúng.


Nếu như nói cô vốn đang ở Thảo Điền, Trần Hoa Vinh cần gì thông báo một câu thừa thãi như thế?
“Anh muốn tôi ở lại Thảo Điền bao lâu?” - Lý Tử Thất trực tiếp hỏi ra nghi vấn lớn nhất trong lòng mình lúc này.

Lôi Hạo Nhiên cũng tò mò chờ đợi câu trả lời từ Lão Đại nhà mình.

Ngoài ý muốn lại thấy Trần Hoa Vinh nhíu mày, nửa ngày cũng không lên tiếng nữa.

Xe đã về đến biệt thự, Trần Hoa Vinh vẫn như cũ chưa hề đáp lại câu hỏi của Lý Tử Thất.

Ở biệt thự đã có bác sĩ đang đợi bọn họ.

Người đến không chỉ có vị bác sĩ lớn tuổi lần trước đến khám cho cô mà còn có một vị bác sĩ trẻ tuổi và phụ tá.

Bác sĩ trẻ tuổi bộ dáng ôn hòa mang theo ý cười nhìn bọn họ.

Lý Tử Thất cảm thấy người này dễ gần vô cùng, liền cười chào lại anh ta.

“Cậu lại còn đứng đó cười? Thấy bọn tôi tàn tạ thế này cậu vui lắm à?” - Lôi Hạo Nhiên trừng mắt nhìn về phía người kia, giọng điệu rõ ràng không phải là oán trách, nghe như là đang mỉa mai.

“Tôi vừa về nước đã vội theo cha tôi tới đây đó, chưa đủ thành ý sao?” - người kia cũng thoải mái đáp, lại gật đầu với Trần Hoa Vinh một cái.

Lý Tử Thất thấy Trần Hoa Vinh đầu tiên là chào vị bác sĩ lớn tuổi một tiếng chú.

Lúc này cô mới biết ông ấy thì ra họ Vũ, tên đầy đủ là Vũ Văn Trác, còn người trẻ hơn là con trai ông ấy, tên Vũ Khôi Nguyên.

Xem ra cũng đều có quan hệ vô cùng thân thiết với Trần Hoa Vinh, dường như so với bọn Lôi Hạo Nhiên còn thân thiết hơn một chút.

Trần Hoa Vinh cùng mấy người Vũ Khôi Nguyên đi về phía thư phòng.


Còn Lý Tử Thất được Vũ Văn Trác xử lý vết thương ngay tại phòng khách.

Cánh tay Lý Tử Thất bị đạn sượt qua, may mắn là vết thương không sâu, ngoài ra cũng chỉ còn những vết bầm tím do trói quá lâu và một vài vết trầy xước ngoài da không đáng ngại.

Có lẽ vấn đề lớn nhất chỉ là hiện tại cô vô cùng đói bụng và buồn ngủ.

Gần một ngày cô không ăn gì rồi, lúc này chỉ muốn được đánh chén một bữa no nê rồi nghỉ ngơi.

Ngay sau khi được xử lý xong vết thương, Lý Tử Thất liền tiễn vị bác sĩ bận rộn không có ý định chờ con trai mình ra cửa.

Sau đó lại trở vào phòng bếp, nhờ người làm bữa tối, sẵn tiện chuẩn bị luôn đồ ăn cho mấy kẻ cuồng công việc đang ở trong thư phòng kia.

Chính mình phân phó xong thì tính toán đi ngủ một chút, thức ăn xong xuôi sẽ có người gọi.

Phong thái cứ như nữ chủ nhân của gia đình.

Lúc này, ở trong thư phòng, Vũ Khôi Nguyên đang một mình xử lý vết thương cho ba tên đàn ông to xác mà không có sự trợ giúp của hộ tá.

Mang theo nhiều người như vậy cuối cùng vẫn là một mình anh phải vật lộn.


Bọn họ vừa xử lý vết thương vừa nói chuyện.

Kỳ thực vừa trải qua một vụ đấu trí đấu võ mệt chết người, không ai có tâm trạng nào mà bàn bạc thêm về mấy phi vụ sắp tới nữa, thế là đề tài được chuyển qua Lý Tử Thất.

“Cậu định giữ Lý Tử Thất lại bao lâu?” - Lôi Hạo Nhiên là kẻ biết nhiều nhất, lên tiếng trước tiên.

Câu hỏi này thành công kéo sự chú ý của Tôn Hạo và Vũ Khôi Nguyên, cả hai cùng ngẩng lên nhìn Trần Hoa Vinh.

Trần Hoa Vinh còn đang nhắm mắt, nghe thấy câu hỏi không khỏi nhíu mày, nghĩ nghĩ một lát mới đáp:
“Chưa biết, xem xét tình hình.”
Vũ Khôi Nguyên không rõ ràng lắm mấy chuyện xảy ra gần đây, cũng chỉ nghe qua về Lý Tử Thất, ít nhất biết nguyên nhân cô ở lại Thảo Điền.

Nhưng Tôn Hạo và Lôi Hạo Nhiên thì đã chứng kiến từ đầu đến cuối mọi chuyện, còn trực tiếp huấn luyện cho cô theo chỉ đạo của Trần Hoa Vinh, cả hai đều nhất trí cho rằng Lão Đại đối với cô gái này rất là không bình thường.

“Không phải từ trước đến nay cậu không giữ ai ở lại Thảo Điền sao? Tôi vốn nghĩ một tuần đã là rất nhiều rồi, không ngờ cậu còn định giữ lại lâu hơn?” - Tôn Hạo lên tiếng..


Bình luận

Truyện đang đọc