NGƯỜI VỢ BẤT ĐẮC DĨ CỦA TỔNG TÀI

Chương 303

Sự tức giận của Hà Minh Viễn nhanh chóng dâng lên đến tận não!

Trần Nam Phương nghe thấy lời anh nói sao? Mà nghe được thì đã sao chứ?

Không phải cô nói cô không để ý anh và Ngô Hà sẽ xảy ra chuyện gì sao?

Cô dịu dàng với anh cũng được, nhượng bộ anh cũng thế, nhưng chẳng có chút xíu tình yêu thương nào hết, tất cả chỉ vì muốn rời xa anhI Buông tha cô là được, không chỉ cửa ra vào, ngay cả cửa sổ anh cũng khóa cứng luôn rồi!

“Anh Viễn, chị dâu đến rồi, anh có muốn nói chuyện trực tiếp với chị ấy không?” Trịnh Hoàng Bách cầm điện thoại muốn đưa cho cô.

Nhưng anh ta lại nghe thấy âm thanh lạnh lùng cứng ngắc của người đàn ông ở đầu dây điện thoại bên kia truyền tới: “Anh không có gì muốn nói với cô ta hết, cậu tắt máy đi.” Tiếng báo máy bận vang lên càng khiến tình cảnh trở nên lúng túng hơn, !

Trịnh Hoàng Bách sờ mũi, anh ta không nên lười biếng mà mở chế độ rảnh tay, càng không nên giúp giảng hòa, anh ta không những phải chịu trận tức lại còn không biết cảm kích của Hà Minh Viễn mà còn khiến anh trai mình chịu thiệt.

Ngay cả sắc mặt Trân Nam Phương đang đứng yên lặng ngay bên cạnh cũng không tốt, hình như không được thoải mái cho lắm.

“Nam Phương, đừng đứng ở đó nữa, cô phải nghỉ ngơi thật tốt.” Trịnh Hoàng Phong ngẩng đầu lên nhìn Trịnh Hoàng Bách, trừng anh ta một cái, trái lại còn an ủi Trân Nam Phương: “Cô có thấy chỗ nào không thoải mái không? Cô có muốn đi kiểm tra một chút không?”

“Tôi không sao.” Trần Nam Phương cúi đầu xuống, siết chặt điện thoại trong tay, sau đó nhìn Trịnh Hoàng Bách nói: “Nhưng mà bác sĩ Bách, tôi muốn kiểm tra cái này.”

“Chị muốn kiểm tra về phương diện gì?”

xem trạng thái của bé yêu.”

“Được.” Trịnh Hoàng Bách gọi điện thoại sắp xếp xong xuôi thì đến khi có kết quả, anh ta mới xuất hiện: “Đứa trẻ này khỏe mạnh lắm đó, bình thường cô nên chú ý ăn uống, nghỉ ngơi, sau này đứa bé sẽ phát triển rất tốt.”

Trần Nam Phương chăm chú nhìn tờ kết quả: “Khoảng thời gian trước tôi đi kiểm tra còn nói bị tụ máu, không ảnh hưởng gì chứ?”

“Chuyện đó rất bình thường, chỉ cần kiểm tra định kỳ thường xuyên, không có phản ứng khác là được.”

Cô chớp mắt hai lần, cất tờ kết quả đi, hững hờ nói: “Bác sĩ Bách, tôi không có ý gì khác, anh không cần chỉ nói chuyện tốt, giấu chuyện xấu.”

hoc Cô hơi sửng sốt, trả lời: “Siêu âm “Nam Phương, cô đừng để ý, thỉnh thoảng Hoàng Bách sẽ tự cho là mình thông minh.”

Trịnh Hoàng Bách vuốt mũi, anh ta nghĩ thâm, anh trai anh ta thù dai quá đi, chỉ vì anh ta giúp Hà Minh Viễn nói mấy câu mà bây giờ cứ hở ra là mắng anh ta, nhưng Trân Nam Phương là vợ người ta đó anh àI Hơn nữa, vừa nãy Hà Minh Viên có vẻ như đang tức giận vì Ngô Hà, nhưng thực ra thì anh giận Trần Nam Phương, với tính cách của anh, nếu không thích Trần Nam Phương thì đã đá cô đi từ lâu rồi, sao còn giữ lại bên cạnh mình được chứ?

“Hoàng Phong, anh đừng nói như vậy.” Trần Nam Phương liếc mắt nhìn Trịnh Hoàng Bách: “Còn phải nhờ bác sĩ Bách cho tôi ít thuốc dinh dưỡng, bởi vì mấy buổi tối gần đây chân tôi hay bị chuột rút.”

Anh ta gật đầu, nhân cơ hội này rời khỏi đó.

Bình luận

Truyện đang đọc