NGƯỜI VỢ BẤT ĐẮC DĨ CỦA TỔNG TÀI


Cô gào thét rất lâu cũng chẳng có ai đến, cả điện thoại di động cũng không thấy đâu, hoàn toàn không thể liên lạc với thế giới bên ngoài.

“Tại sao lại thế này đây? Hà Minh Viễn!” Cô dùng sức lau đi những giọt nước mắt nơi khóe mi, nhắc nhở bản thân phải giữ bình tĩnh, phải thật tỉnh táo.

Cô nhìn trái nhìn phải, tìm kiếm thứ gì đó để có thể dùng để tự phòng vệ, cuối cùng cũng nhìn thấy một cái bình nước thủy tinh, cô dùng tốc độ nhanh nhất bước tới, cầm lấy, đập vỡ cái bình, cầm lấy mảnh sứ vỡ sắc lẹm trên tay.

Nếu như chuyện như ngày hôm đó lại xảy ra lân nữa, một là cô sẽ tự đâm chết mình, hai là cô sẽ dùng mảnhsứ vỡ này đâm chết đối phương! Cô suy sụp thu mình vào góc tường, không dám buông lỏng lơ là cảnh giác một giây nào.

Không biết đã qua bao lâu, Trân Nam Phương nghe một tiếng ‘cạch” từ bên ngoài cánh cửa đang đóng chặt, cô mạnh mẽ đứng thẳng người lên, dốc toàn lực đối mặt với nguy hiểm.

“Á, mợ ba?”
Là Minh Vy!
Trần Nam Phương vần không hề lơi là cảnh giác, cô câm mảnh sứ vỡ chỉ vào Minh Vy, kêu lên: “Hà Minh Viễn đâu? Anh ấy đâu rồi hả?”
“Mợ ba, cô làm gì vậy ạ? Cô mau đặt xuống đi, đừng làm bản thân bị thương.


’ Minh Vy nhanh bước về phía †rước vài bước, sau đó dừng lại, ôn nhu nói: ‘Cô ba, là do tôi không tốt, tôi nên chờ cô tỉnh lại mới phải, cô đừng sợ.


“Cô đừng nói gì nữa hết, tôi chỉ muốn gặp Hà Minh Viễn.


“Cái này…” Minh Vy bối rối: ‘Mợ ba, cậu ba không có ở đây ạ.


“Vậy anh ấy đang ở đâu rồi?” Trần Nam Phương không hiểu nổi tại sao bản thân lại đi khiêu khích anh, chẳng lẽ là bởi vì ngày hôm qua, đúng rồi,anhnói cô nói dối, còn nói cô chỉ vì chột dạ, chắc chăn đây là anh ta đang cảnh cáo côi “Mợ ba, cô bỏ mảnh sứ xuống giường đi được không? Gô vẫn còn đang đi chân đất, lỡ bị cảm lạnh thì sao đây ạ?” Minh Vy lo lắng bồn chồn như kiến bò trên chảo nóng, rối rít một lúc lâu, cuối cùng cũng quyết định nói thật: “Cậu ba còn đang ở Thâm Thành ạ.


… Một lúc lâu sau Trần Nam Phương mới kịp phản ứng lại: “Ý của cô là sao? Không phải tôi cũng đang ở Thâm Thành à?”
“Chúng ta đang ở Kim Thành.



Tải ápp Һσlа để đọc full và miễn phí nhé.

“Kim Thành sao? Hà Minh Viễn bảo cô đưa tôi về Kim Thành sao?” Cô còn đang ngẩn ngơ, khó chịu vì bản thân ngủ quá say.

Minh Vy lắc đầu: “Không phải cậu ba mà là bà chủ ạ.


Bà Diêu sao?
Trần Nam Phương không thể tin vào tai mình, thậm chí không thể đoán ra được nội tình rối rắm trong chuyện này, tại sao bà nội lại có liên quan đến chuyện này?
Trong lúc đang nghĩ ngợi, cô chợt nhìn thấy bà Diêu và Ngọc Cẩm xuất hiện ở trước cửa.

“Mợ bai Cô bị sao vậy?” Ngọc Cẩm kinh ngạc, vội vàng chạy tới khuyên giải: “Cô đừng sợ, đây là viện điều dưỡng bà chủ tìm cho cô, là bà chủ đưa cô đến đây.


“Đứa nhỏ này, mau lên giường nghỉ ngơi đi.


Mặc dù cô vấn chưa hiểu gì, nhưng nhìn thấy gương mặt dịu dàng của bà Diêu, nhìn thấy sự ấm áp hiền hậu trước sau như một trong đôi mắt ấy, trái tim treo tít trên cổ họng cuối cùng cũng buông xuống, cô đặt mảnh sứ vỡ xuống, Minh Vy đỡ cô ngồi xuống giường.




Bình luận

Truyện đang đọc