NGƯỜI VỢ BẤT ĐẮC DĨ CỦA TỔNG TÀI

Chương 475

Chỉ sau hai ngày mà Trần Nam Phương đã nhận được hai tin dữ, trong lòng cô cảm thấy không ổn lắm, Đỗ Thanh Hoa vẫn luôn ở bên cạnh chăm sóc cho cô.

“Thanh Hoa à, tớ không sao đâu.”

Trần Nam Phương nghiêm túc nhìn bạn thân của mình: “Chắc chắn là tớ sẽ thấy khó chịu rồi đấy, thế nhưng trên đời này vẫn luôn có những chuyện cực đoan như thế, dù sao thì tớ vẫn còn rất nhiều chuyện phải làm.”

“Được rồi tớ biết rồi.” Ngoài miệng Đô Thanh Hoa nói như thế nhưng trong lòng cô ấy vân cảm thấy không yên lòng, sợ rằng cô sẽ không nhịn được mà nghĩ quẩn.

“Ôn Tứ Hiên nói với tớ rằng Ngô Hà và Tân Anh Huy quen biết nhau từ lâu rồi. Trước đây khi còn ở nước Anh họ đã từng gặp mặt nhau thế nhưng mối quan hệ này vô cùng khăng khít, nhất định là có vấn đề.” Trần Nam Phương nói: “Còn việc khi tớ và chị Tô Thanh Nhã cùng nhau té xuống lầu. Lúc bảo vệ đến lại không thấy Ngô Hà, nhất định chuyện này cũng có vấn đề!”

“Còn có chuyện này nữa, tớ thật sự thấy được người đàn ông kia. Làm sao anh ta lại có thể xuất hiện ở đây chứ, hơn nữa còn mang theo dao nữa, chuyện này chắc chắn không phải là trùng hợp!”

“Hơn nữa, bây giờ khi nghĩ lại chuyện năm đó cũng giống như cố ý sắp xếp, thế nhưng không hiểu vì sao lại muốn nhắm vào tớ”

Đỗ Thanh Hoa nắm tay Trần Nam Phương, khích lên tinh thần cô: “Chắc chăn là có thể điều tra ra được! Cái đuôi hồ ly càng dài thì sớm muộn gì cũng sẽ lộ ra mà thôi!”

Ngừng một chút, cô ta lại nói tiếp: “Thế nhưng Ôn Tứ Hiên cung cấp thông tin có chính xác không đấy! Cậu đừng có để bị anh ta lừa!”

“Làm sao cậu lại có thành kiến với anh ta như thế? Anh ta vẫn luôn vô cùng… Tôn trọng cậu cơ mà?”

“Tôn trọng sao?” Đỗ Thanh Hoa chỉ vào mình: “Thế sao tớ lại không nhìn thấy vậy?”

“Người đứng ngoài cuộc thì luôn sáng suốt hơn người trong cuộc. Tớ cảm thấy anh ta vô cùng tốt, tớ còn mời anh ta đến nhà chúng ta làm khách nữa đấy!”

“Cái gì! Đỗ Thanh Hoa giơ tay sờ trán Trần Nam Phương: “Cậu không có sốt đó chứ, cậu đừng để bị anh ta lừa đấy!”

“Thanh Hoal” Trần Nam Phương không biết làm sao: “Không thể xem vẻ bề ngoài mà đánh giá người khác được.

Cậu hãy để ý đến Ôn Tứ Hiên một chút đi, anh ta là người tốt đấy!”

Người phụ nữ nào đó lên tiếng phản bác: “Tớ thích nhìn mấy anh đẹp trai mà thôi!”

“Tớ muốn hỏi cậu một câu!” Trần Nam Phương đột nhiên nhớ tới một chuyện: “Cậu và bác sĩ Hoàng Bách…

Có phải hai người…”

“Cái gì cũng không phải!” Đỗ Thanh Hoa lớn tiếng nói: “Tớ làm sao có thể theo anh ta được cơ chứ! Chính là… anh ta… anh ta tán thưởng năng lực làm việc của tớ thôi!”

Cô ấy nháy mắt một cái, lúc vừa chuẩn bị mở miệng lại nghe thấy tiếng cửa phòng bị ai đó đẩy ta, Hà Minh Viễn nhanh chóng bước vào!

“Đỗ Thanh Hoa!” Anh gầm lên: “Cô đã làm gì thế?”

“Ôi ôi, vợ của anh còn đang năm đây mà anh lại chạy tới hỏi tội thay cho người phụ nữ khác sao?”

Trần Nam Phương vội vàng kéo tay bạn mình, nhỏ giọng nhắc nhở cô ấy không nên tranh cãi trực tiếp với Hà Minh Viễn như thế.

“Nam Phương, cậu đừng sợ. Hôm nay tớ không tên cái con hồ ly tinh kia có thể một tay che trời được đâu!” Đỗ Thanh Hoa không sợ hất cằm một cái: “Cậu ba, anh nói đi, ngay trước mặt vợ anh mà anh lại dám vì người phụ nữ khác mà dạy dỗ tôi sao?”

Bình luận

Truyện đang đọc