NGUYÊN HUYẾT

Thanh âm số 1 hạ xuống, không ai nói chuyện, không ai có thể nói chuyện, bọn họ đều đang tự hỏi.

Đến phiên số 2.

Số 2 dường như đã bình tĩnh hơn một chút, tiếng thét chói tai của hắn biến thành âm điệu nghẹn ngào: “Vì sao… Vì sao tôi vẫn còn ở đây, tôi từ bỏ thi đấu, tại sao vẫn không cho tôi ra ngoài, tôi muốn về nhà, tôi không muốn làm ma cà rồng nữa… Hức hức hức…”

Như trước chẳng ai lên tiếng, chỉ có tiếng khóc lóc thê thảm của số 2 là phập phồng giữa không trung.

Thẩm Phán lạnh lùng tuyên bố: “Số 3, mời lên tiếng.”

Cuối cùng, đã đến phiên Tịch Ca.

Tuy rằng đến cuối cùng vẫn không thể nhìn thấy thẻ bài của sát thủ, nhưng hành vi của số 1 hoàn toàn chứng minh suy đoán của Tịch Ca, Tịch Ca không sợ lời buộc tội của số 1, dù sao hắn cũng sẽ chỉ đích danh số 1. Mà hắn vạch tội số 1 không phải nói suông, hắn có đầy đủ chứng cớ!

Hắn thanh thanh yết hầu: “Tôi chắc chắn số 1 là sát thủ, tôi có bằng chứng.”

“Mọi người còn nhớ rõ lúc trước tập trung tấn công số 5 chứ? Trong lần hành động đó, tôi từng nâng số 8 dậy, tôi có chạm vào tay số 8, xúc cảm trên tay mềm mịn, trên ngón tay có một thứ nhô ra, tôi đoán số 8 là vị phu nhân đeo nhẫn bảo thạch.”

Vị phu nhân đeo nhẫn bảo thạch?

Phu nhân khẽ hít vào một hơi.

Dáng vẻ của vị phu nhân đó lập tức hiện lên trong đầu những người còn lại.

“Sau khi nâng số 8 dậy, tôi có ngăn số 6 lại, dùng quy tắc để kích thích số 6 sử dụng dị năng. Cùng lúc đó, tôi nghe thấy trên người số 6 truyền đến tiếng ‘Răng rắc’ liên tục, còn nữa, số 6 là nam. Bởi vì lúc tôi bị số 1 ném lên rồi sau đó bạn tôi đón được, bạn tôi nhân cơ hội này đã nói, số 4 cũng là nữ.”

Trên người số 6 có tiếng răng rắc…

Thanh niên đậm chất Punk cả kinh trong lòng.

Số 4 cũng là nữ!

Trong đầu những người còn lại lần nữa xuất hiện dáng vẻ của nữ sĩ văn nhã.

“Đêm qua, sát thủ đã chọn giết tôi. Dù sao tôi cũng tự nhận mình là cảnh sát, vả lại có số 5 là đồng minh, phần thắng rất lớn, người có IQ đều sẽ tìm cách giết tôi. Trong quá trình chiến đấu, sát thủ sử dụng dị năng, làm tê liệt tay phải của tôi, dị năng này có thể là cướp đoạt tri giác hoặc tê liệt. Nhưng trong quá trình chiến đầu, từ đầu tới cuối, tôi không hề nghe thấy tiếng ‘răng rắc’.”

“Nói chung, tôi đoán số 1 là sát thủ, dị năng là cướp đoạt tri giác ở những nơi tiếp xúc hoặc sử dụng nọc độc làm tê liệt nơi tiếp xúc.”

Phân tích một chuỗi thật dài, Tịch Ca nói đến miệng khô lưỡi khô, nếu có một ly đồ uống đặt trước mặt ngay lúc này, chắc chắn hắn sẽ uống cạn sạch chỉ trong một hơi. Nhưng vẫn chưa nói xong, hắn chỉ dừng lại lấy hơi, rồi tiếp tục:

“Có điều, những gì tôi phân tích ở trên cũng không quan trọng lắm, chỉ ra sát thủ cho mọi người biết thôi.”

Khu comment một trận emmmm:

“Tôi nói một đống lớn thế thôi, chứ nó hổng có quan trọng…”

“Phân tích nhịp nhàng ăn khớp đến vậy, người xem như tôi cũng hiểu, nhưng không biết vì sao, vừa nghe câu cuối đột nhiên tôi quên sạch tất cả, chỉ muốn lôi hắn ta ra đánh.”

“Nói cho nhiều vào! Nói toàn điều vô nghĩa!”

“Thứ tôi nói thẳng, tuy rằng số 3 mặc áo choàng và đeo mặt nạ giống những người khác, nhưng hào quang của số 3 không thể che lấp, vô cùng nổi bật.”

“Đơn giản mà nói, mọi người đều đang quan sát dưới góc độ của số 3, tất nhiên sẽ thấy số 3 thuận mắt.”

“Thật ra tôi đang rất tò mò về điểm quan trọng mà số 3 nhắc tới, trong trò chơi này, chẳng lẽ còn có người quan trọng hơn cả sát thủ…”

Tên này thật nhiều chuyện!

Người điều khiển trò chơi, Thẩm Phán cảm thấy hơi bất mãn. Gã hận không thể nhảy qua hai lượt đầu để tiến vào lượt thứ ba, hoàn toàn nấu chín con vịt trong nồi, không để nó vùng vẫy được nữa.

Nhưng gã chẳng thể làm gì khác ngoài việc kiên nhẫn, tiếp tục điều khiển trò chơi này, không thể để người dự thi phát hiện chỗ khác thường.

Gã thầm nghĩ: hừ… Không vội, bây giờ bọn chúng còn đang thảo luận vấn đề sát thủ, chưa thấy ai đặt chủ ý lên người Thẩm Phán. Chờ vòng thảo luận tự do này chấm dứt, các ngươi đều biến thành cá nằm trên thớt, chờ bị ta xử lý, nhất là số 3, ta sẽ bắt ngươi quỳ gối dưới chân ta, và sám hồi vì đã bất kính với chủ nhân của ngươi…

Không ai đọc được nội tâm của Thẩm Phán, Tịch Ca tiếp tục nói.

Tối qua, chuyện hắn thiếu một giây là có thể nhìn thấy thẻ bài của sát thủ đã mang đến linh cảm cho hắn, giờ đây, hắn muốn chia sẻ linh cảm của mình cho mọi người ở đây, đồng thời lôi kéo một kẻ về phe mình:

“Nếu chúng ta đều biết số 1 là sát thủ, số 1, người bị bỏ phiếu tiếp theo chính là anh. Tôi tin một khi anh trở thành đối tượng bị phiếu chết, anh sẽ không thể tránh được lòng bàn tay của tôi và số 5. Thế nên, tôi có ý này, số 1, anh cùng tôi và số 5 đồng thời bỏ phiếu cho Thẩm Phán, 3 phiếu bầu Thẩm Phán, chỉ cần 1 trong 4 người còn lại có người không bỏ phiếu anh, anh sẽ trở nên bất khả chiến bại.”

“Thế nào, ý tưởng này rất kinh hỉ, rất bất ngờ, rất thú vị phải không?”

Toàn trường tĩnh mịch.

Toàn trường chết lặng.

Cho dù là tại hiện trường đang diễn ra cuộc chơi hay là trong phòng livestream, hồi lâu vẫn chưa ai kịp phản ứng.

Thẳng đến khi Tịch Ca mang theo giọng điệu kiểu “sao các người còn chưa theo kịp” phàn nàn: “Chúng tôi tham gia cuộc thi này là để gia nhập thế giới Hắc Ám, chứ không phải lấy lòng Thẩm Phán. Tại sao không bắt Thẩm Phán giao ra giấy thông hành?”

Âm thanh vừa hạ xuống, một hòn đá gợn lên ngàn ngọn sóng!

Không chỉ các thí sinh, mà ngay cả người xem vẫn luôn theo dõi trực tiếp cũng mê man.

Livestream:

“66666 diễn biến kiểu này trâu bò quá đi mất? Người dự thi ném bát đĩa nói, bố mày không chơi cái trò này nữa?”

“IQ của tôi không dùng được rồi, thật sự không theo kịp tiết tấu của số 3.”

“N khuôn mặt ngây ngẩn, tôi là ai, tôi đang ở đâu, tôi muốn làm gì?”

“Mẹ nó chứ diễn biến, mẹ nó chứ phiếu chết.”

“Còn cái gì mà thế giới Hắc Ám với cả cuộc thi, nghe ngu si quá đi mất a ha ha ha ha ha.”

Mọi người nổ tung, cho đến khi chữ xanh xuất hiện lần nữa, bình tĩnh phân tích:

“Mọi người bình tĩnh đi, tình hình hiện tại, số 3 không phải nóng đầu mà nói ra đâu. Luật chơi đâu có nói không thể bỏ phiếu Thẩm Phán, cũng giống như việc trong luật chơi không quy định thắng thua thế nào. Đây không phải Trời tối xin hãy nhắm mắt mà chúng ta biết. Vả lại, Thẩm Phán có nhiều chỗ đáng ngờ… khả năng cao hắn cũng chỉ là một người chơi mà thôi!”

Chữ đỏ luôn xuất hiện sau chữ xanh, lời ít mà ý nhiều:

“2 phút 58 giây, Thẩm Phán này rất có vấn đề.”

Người xem lúc này mới chịu động não:

“Nói thế cũng không sai, Thẩm Phán thật sự rất khả nghi, dường như hắn đang bao che cho sát thủ!”

“Tui fuck… Hiểu rồi … Trò chơi này độc quá đi mất… Mỗi bước đều là hố sâu.”

“Chúng ta dựa vào thời gian trên máy tính mới biết Thẩm Phán kêu dừng khi chưa tới 3 phút, còn số 3, tại sao biết Thẩm Phán có vấn đề? Chẳng lẽ hắn vừa đối chiến vừa nhẩm giây trong đầu?”

“Cũng có thể lắm chứ, trong bóng tối bọn họ không thấy đồng hồ bấm giờ, đương nhiên phải tự nhẩm giây.”

“Tỉnh lại đi, đang chiến đấu vì mạng sống đó, sao có thể một bên chiến đấu một bên tính giây chuẩn xác được, hơn nữa số 3 còn lợi dụng quá trình chiến đấu để phân tích số thứ tự của sát thủ nữa.”

“Ôi…”

“Ôi…”

“Vừa nói như thế, hình tượng của số 3 bỗng trở nên thật trâu bò? Trước giờ hắn luôn giả heo ăn thịt hổ?”

“Vô cùng mê man.”

“Vô cùng sợ hãi.”

“Run rẩy-ing…”

Thẩm Phán cũng ngây ra.

Một giây trước, gã còn đang mặc sức tưởng tượng mọi người tranh luận nảy lửa về thân phận sát thủ chân chính, giây tiếp theo gã đã bị số 3 trực tiếp túm lên sân, từ vị trí sau màn xuất hiện giữa sân khấu!

Số 3… số 3!

Thẩm Phán xuyên qua mặt nạ hung hăng trừng số 3, hận không thể lập tức cắn đứt cổ đối phương.

Nhưng gã không thể tùy tiện chấm dứt trò chơi, cũng không thể bày ra dáng vẻ hoảng hốt của mình, chỉ có thể đáp lại số 3 bằng một tiếng hừ lạnh tràn ngập chế giễu, ý đồ đánh lừa suy nghĩ của những người khác.

Tiếp đến gã tuyên bố: “Số 4 có thể lên tiếng.”

Số 4 lên tiếng.

Nữ sĩ văn nhã lạnh lùng nói: “Tất cả đều là dối trá. Tôi là cảnh sát, tôi đã kiểm tra số 1 rồi, anh ta là dân thường, hơn nữa sao có thể bỏ phiếu Thẩm Phán được! Kết luận lại là, số 3 là sát thủ!”

Livestream:

“Nhìn vào số 4, bỗng cảm thấy chỉ số thông minh của mình thật ưu việt.”

“Uổng cho lúc trước tui còn thích số 4, thì ra là một tên cơ bắp dồn lên não.”

“Thật ra thông qua phân tích của chúng ta, có khả năng số 4 nói thật, số 4 thật sự đã kiểm tra số 1, nhưng Thẩm Phán lừa số 4.”

“Thật ra số 4 không phải ngốc, nhưng đặt lên bàn cân với số 3 thì lại thảm không nỡ nhìn.”

Trên kênh livestream, sự nhiệt tình của khán giả đã hoàn toàn bị khơi gợi, bọn họ nhìn chằm chằm vào video không rời mắt, theo dõi số 5 – người có quan hệ không tầm thường với số 3 – càng thêm sát sao.

Đến lượt số 5, đồng minh của số 3, không biết cậu ta sẽ nói gì?

Số 5 lên tiếng.

Trong trò chơi này, Rhein chỉ tin tưởng Tịch Ca, cậu nói rất đơn giản:

“Số 1 là sát thủ, bạn ta phân tích rất tường tận, hắn sẽ không sai.”

“Bỏ phiếu Thẩm Phán, tất cả mọi người đều có thể thắng.”

Rhein dứt lời, một hòn đá gợn lên ngàn ngọn sóng, phản ứng mỗi người đều không giống nhau!

Dưới lớp áo choàng, Tịch Ca nhướn mi, cho Rhein một ngón tay cái, tuy rằng tạm thời đối phương không thể nhìn thấy.

Hắn biết Bì Bì sẽ tin tưởng mình vô điều kiện.

Hắn biết Bì Bì sẽ đứng cạnh mình.

Hắn biết tham gia trò chơi này cùng Bì Bì rất vui!

Livestream cười ầm lên:

“Ui đờ mờ ha ha ha ha, lời ít mà ý nhiều, nghe bá đạo làm sao.”

“Ha ha ha ha cho dù ông trời sai, thế giới này sai, nhưng hắn sẽ không sai!”

“Mau cổ vũ cho số 5, mau mở đèn cho số 5 tỏa sáng, số 5 số 5, em yêu anh nhất!”

“Tui yêu số 5 rồi, tôi thật sự yêu số 5 rồi, sao số 5 có thể đẹp trai như vậy chứ huhuhu.”

“Hắn sẽ không sai ~ hắn sẽ không sai ~ hắn sẽ không sai ~ “

“Chấm CP này, mặc kệ là nam nam, nữ nữ hay nam nữ, xem game giết người mà cũng có một CP để chèo thuyền, không dám tin luôn đó.”

Số 5 đã phát biểu xong, trò chơi tiếp tục.

Trái tim của Thẩm Phán vặn vẹo, trái ngược với vẻ bình tĩnh, bàn tay đặt sau lưng đã tiết lộ nội tâm nôn nóng bất an của gã.

Số 6 không biết phải nói gì.

Thanh niên Punk lên tiếng có chút gian nan: “Nếu Thẩm Phán lừa gạt chúng ta, thì trò chơi này còn có ý nghĩa gì?”

Không có người trả lời hắn, không có người phản bác hắn, dù sao mọi người không được phép nói chuyện.

Chính bởi vì không được phép thảo luận, sau khi hắn nói xong liền có cảm giác niềm tin của mình lung lay sắp đổ.

Sau đó là số 8.

Phu nhân từ đầu tới đuôi đều rất bình tĩnh, hiện giờ trầm ngâm một lát, rất bình tĩnh thong dong: “Tôi cảm thấy số 3 phân tích rất hợp lý, sát thủ là số 1, nhưng bỏ phiếu Thẩm Phán cũng đâu phải không thể? Đánh thắng Thẩm Phán, tất cả chúng ta đều thắng, đánh không thắng Thẩm Phán, dù sao chúng ta cũng không thể thắng khi số 3 và số 5 liên thủ.”

Tất cả mọi người đã nói xong, tiếp đến là thời gian bỏ phiếu.

Bệ đá lần nữa dâng lên, mọi người lại tiến lên viết xuống đối tượng bọn họ muốn bỏ phiếu chết.

Kết quả bỏ phiếu xuất hiện.

6 phiếu Thẩm Phán, 1 phiếu trống!

Theo luật chơi, Thẩm Phán có thể lừa gạt thông tin liên quan đến người chơi khác, nhưng không thể lừa gạt thông tin liên quan đến chính gã!

Ma cà rồng chống gậy nghe thấy tiếng vang phát ra qua kẽ răng ma sát ken két.

Hắn cắn răng tuyên bố:

“Mọi người phiếu chết Thẩm Phán…!”

“Tiếp theo sẽ tiến vào thời gian chiến đấu ba phút, Thẩm Phán có thể tấn công những người mang thẻ bài, những người mang thẻ bài không thể công kích nhau…!”

Ritt: Mặc dù Cách Cách thi thoảng khiến chúng ta cạn lời, nhưng không thể phủ nhận Cách Cách rất thông minh, IQ của Cách Cách có thể đè bẹp tất cả…

Bình luận

Truyện đang đọc