NUÔI VAI ÁC Ở THẬP NIÊN 80

Ông chủ Trần thấy hắn tới còn cố ý mở tiệc tẩy trần, nhìn qua ông ấy có vẻ béo hơn lần trước, mặt cũng tròn hơn, khi cười rộ lên mắt híp lại thành một đường chỉ: “Sao qua đây mà không nói trước với tôi một tiếng, để tôi sai người tới nhà ga đón cậu!”

“Đâu phải lần đầu tiên tới, cần gì đón tiếp! Nhìn mặt mày ông chủ THHo thế này, có vẻ dạo gần đây làm ăn không tồi nhỉ?”

Ông chủ Trần cười híp cả mắt lại: “May nhờ có cậu! Lần trước chúng ta tổ chức hoạt động ở khu chợ thành nam đã gây dựng được danh tiếng xưởng giày Huy Hoàng. Cậu không biết đâu, sau đó còn có mấy ông chủ lớn tới đặt tôi làm giày da cao cấp như lô lần trước. Chắc chắn họ Liêu kia không bao giờ tưởng tượng được, mưu kế của hắn không chỉ không g.i.ế.c được tôi, ngược lại còn giúp tôi được lợi lớn, vừa mất phu nhân lại thiệt quân, bây giờ sợ là hắn ta hối hận xanh cả ruột rồi.”

Không cần hỏi cũng biết, họ Liêu kia chính là đối thủ một mất một còn của ông chủ Trần trước đó từng dùng mưu kế hãm hại ông ấy.

Thấy Cố Nam Sóc không kinh ngạc chút nào, ông chủ Trần âm thầm tự nhủ, quả nhiên cậu ấy đã dự tính trước rồi. Nhân vật có bản lĩnh giống đối phương, nếu không phải đã có ý định này từ trước, đi một bước tính ba bước, cần gì phải cố ý đổi sang dùng chiêu bài xưởng giày Huy Hoàng, còn dặn dò ông ta phải chuẩn bị tốt danh thiếp?

Ông chủ Trần giơ chén rượu lên: “Đại ân không lời nào cảm tạ hết được! Cậu Cố, sau này cậu chính là cha mẹ tái sinh ra tôi. Nói thật, nhìn thấy bản lĩnh của cậu, tôi chỉ hận không thể kéo người về buộc chặt vào nhà máy của tôi. Đáng tiếc, tôi biết cậu là người sẽ làm nên chuyện lớn. Lần này cậu tới đây nhập hàng à?”

“Chuyện nhập hàng không vội, tôi có chuyện khác, tiện đường tới đây thăm ông.”

Cố Nam Sóc nói ra lời thật lòng. Lần này tới gặp mặt đối phương chỉ để giữ vững mối quan hệ tốt đẹp, dù sao nhiều bạn nhiều người giúp đỡ, cho dù là tình bạn, tình thân, hay tình yêu, đều phải vun đắp mới bền vững, phải gắn bó mới có thể lâu dài.

Ông chủ Trần là người nhiệt tình, vừa nghe thấy hắn nói vậy, đã lập tức hỏi: “Chuyện gì thế? Tôi có thể giúp được hay không?”

Cố Nam Sóc cười lắc đầu: “Tạm thời chưa cần làm phiền ông chủ Trần, nếu không có chuyện gì ngoài ý muốn, khả năng chỉ mất hai ngày là có thể thuận lợi làm xong. Ông chủ Trần yên tâm, nếu thật sự gặp phải vấn đề gì, tôi sẽ mở miệng, tuyệt đối không khách sáo với ông.”

“Nói rồi đấy nhé!” Ông chủ Trần xua tay: “Nếu đã như vậy, thì chúng ta đừng xưng hô xa lạ nữa, đừng cứ mở miệng ra là ông chủ Trần này ông chủ Trần nọ, tôi tên Trần Tuấn Huy, nếu cậu thấy vừa mắt thì gọi tôi một tiếng anh Huy đi. Tôi cũng gọi cậu là Tiểu Nam, được không?”

Cố Nam Sóc: “…… Anh Huy, anh vẫn nên gọi em là Tiểu Cố hoặc là Nam Sóc đi.”

Ông chủ Trần sửng sốt nửa giây, sau đó bật cười ha ha: “Được! Cái tên Tiểu Nam này đúng là hơi giống tên con gái.”

Cố Nam Sóc:……

Nhìn ra rồi có thể giữ kín đừng nói toạc ra như thế, có được không?

Sau bữa cơm, Cố Nam Sóc quay về khách sạn nghỉ ngơi lấy lại sức một đêm, ngày hôm sau hắn đi tới cửa công ty sản xuất đồ dùng gia đình Phong Hoa. công ty sản xuất đồ dùng gia đình Phong Hoa là công ty thuộc top đầu ở Bằng Thành, tất nhiên loại xưởng giày nhỏ như xưởng giày Huy Hoàng không thể so sánh được, trước cửa có hai nhân viên bảo vệ, vừa thấy Cố Nam Sóc đã bước tới chặn hắn lại.

“Chào các anh, tôi muốn gặp ông chủ Tôn chỗ các anh.”

Ông chủ của công ty lớn thế này, sao có thể tùy tiện muốn gặp là gặp được. Bảo vệ không thả cho hắn vào, cũng không gây khó dễ, chỉ lễ phép hỏi han: “Xin hỏi ngài là? Có hẹn trước với ông chủ chúng tôi hay không?”

“Tôi tên Cố Nam Sóc, không có hẹn trước.”

Mặt nhân viên bảo vệ đầy dấu chấm hỏi, bọn họ chưa từng nghe cái tên Cố Nam Sóc này bao giờ, không phải bất kỳ đối tác nào từng hợp tác với công ty bọn họ. Hai người liếc mắt nhìn nhau: “Cậu tìm ông chủ chúng tôi có việc gì không? Chúng tôi có thể chuyển lời giúp.”

Cố Nam Sóc khẽ cười: “Vậy nhờ các anh nói với ông chủ, ba tháng trước tôi từng gửi cho ông ấy một phần tài liệu, không biết ông ấy có vừa lòng với giá trị của phần tài liệu ấy hay không?”

Bảo vệ càng nghi hoặc hơn, tài liệu gì? Giá trị gì? Sao như đánh đố nhau thế này.

Cố Nam Sóc nói tiếp: “Hiện tại tôi đang ở phòng 302 khách sạn Tân Hoa.”

Nói xong câu này, hắn xoay người ra về, để lại hai nhân viên bảo vệ mờ mịt nhìn nhau, không hiểu ra sao.

Bình luận

Truyện đang đọc