NUÔI VAI ÁC Ở THẬP NIÊN 80

Nhà họ Dương.

Mọi chuyện vừa mới xảy ra chưa lâu, lúc này Dương Tiểu Muội vẫn chưa nghe được tiếng gió, nhìn thấy người tới, cô ta rất nghi hoặc: “Tôi quen biết cậu sao?”

“Tôi là Cố Nam Sóc, em trai của Cố Nam Thư.”

Dương Tiểu Muội bừng tỉnh, cũng đoán ra hắn tìm tới đây, nhất định là đã biết chuyện giữa mình và Thôi Hoành Chí. Nhưng cô ta không sợ hãi chút nào, còn thản nhiên nói: “Sớm muộn gì cũng phải đối mặt, bây giờ đã biết cũng tốt.”

Cô ta ngồi xuống bàn uống nước: “Nói đi, tìm tôi có chuyện gì? Nếu là khuyên tôi bỏ đứa trẻ, cắt đứt hoàn toàn với Thôi Hoành Chí, vậy thì không cần lãng phí thời gian. Tôi sẽ không nghe đâu.”

Cố Nam Sóc dùng ống tay áo lau sạch ghế, ngồi xuống đối diện cô ta: “Chị gái tôi đã quyết định sẽ ly hôn với Thôi Hoành Chí.”

Dương Tiểu Muội sửng sốt, nhìn hắn nghi ngờ: “Cậu nói thật?”

“Thật!”

Nghe thấy thế trên mặt Dương Tiểu Muội lộ ra vài phần vui vẻ, nhưng chỉ trong nháy mắt đã tiêu tán, đột nhiên cô ta nghĩ tới một chuyện: “Vậy đứa bé con của chị gái cậu thì sao? Đứa bé đó đã hơn sáu tháng rồi, nếu chị ta đã quyết định ly hôn, vậy còn cam tâm tình nguyện sinh con cho Thôi Hoành Chí sao? Cho dù không muốn, sợ là bây giờ muốn phá thai cũng đã muộn rồi, nếu cố xóa bỏ sợ là sẽ gặp phải nguy hiểm, còn là hai mạng người đó. Chị gái cậu quyết định ly hôn lúc này? Cậu đùa tôi chắc!”

Cố Nam Sóc nhìn cô ta, không nói gì, qua biểu cảm vừa rồi khi cô ta nói tới “Hai mạng người”, Cố Nam Sóc lại lần nữa chắc chắn, dù cô ta không phải người tốt, nhưng cũng có hạn cuối. Đáng tiếc, lại chỉ muốn treo cổ trên cái cây mục nát Thôi Hoành Chí kia.

“Chị gái tôi không mang thai, là giả vờ.”

“Cái gì?” Dương Tiểu Muội choáng váng.

“Cô biết vì sao Thôi Hoành Chí lại nhận định đứa trẻ trong bụng cô không phải của anh ta không? Bởi vì Thôi Hoành Chí không thể sinh con. Anh ta kết hôn với chị gái tôi năm năm vẫn chưa có con, không phải chị gái tôi có vấn đề, mà là anh ta. Cho nên anh ta mới nói đứa trẻ trong bụng cô không liên quan gì tới anh ta.”

Dương Tiểu Muội kinh hãi, lập tức đứng bật dậy: “Không thể nào! Nếu anh ấy không thể sinh con, vậy đứa trẻ trong bụng tôi là sao? Nó là con của anh ấy! Tôi chỉ có quan hệ với mình anh ấy! Tôi không có người đàn ông nào khác!”

Lời lẽ khẳng định chắc chắn như thế, dáng vẻ kích động như thế, Cố Nam Sóc cảm thấy chắc hẳn cô ta không nói dối. Hắn lại nói tiếp: “Bác sĩ nói tỉ lệ có con của Thôi Hoành Chí vô cùng thấp, là vô cùng thấp chứ không phải hoàn toàn không thể có con.”

“Vậy vì sao anh ấy lại chắc chắn đứa trẻ trong bụng tôi không…” Chưa nói xong, Dương Tiểu Muội đã bừng tỉnh, nghĩ tới điểm mấu chốt: “Tỷ lệ có con của anh ấy thấp đến mức nào?”

“Đại khái là thấp tới mức có thể xem như không thể.”

Dương Tiểu Muội nở nụ cười buồn bã: “Tôi hiểu rồi. Tỷ lệ thấp như vậy, anh ấy lại cố gắng với Cố Nam Thư suốt năm năm vẫn chưa thành công, cho nên anh ấy đã từ bỏ, đã không tin mình có vận may ấy, lại càng không tin, vận may ấy không rơi trên người Cố Nam Thư, lại rơi trên người tôi. Còn tôi lại mang theo những lời đồn đãi không tốt bên ngoài…”

Nói xong, Dương Tiểu Muội nhìn bụng mình, kiên định nói: “Nó là con anh ấy, Thôi Hoành Chí có thể sinh con, chị gái cậu ở bên anh ấy năm năm vẫn không may mắn có được nó, tôi lại có được. Đây là vận mệnh trời cao sắp xếp, là ông trời đang nói với chúng ta, tôi với Thôi Hoành Chí mới là một đôi trời sinh.”

Cố Nam Sóc:…… Mạch não kiểu gì vậy?

Được rồi, đầu óc của kẻ điên cuồng cố chấp có lẽ cấu tạo không giống người bình thường.

“Chị gái tôi muốn ly hôn, nhưng Thôi Hoành Chí không đồng ý. Cho nên, có thai không đại biểu cô có thể gả cho anh ta.”

Dương Tiểu Muội phản bác: “Tôi có con với anh ấy, chị gái cậu không có!”

Cố Nam Sóc gật đầu: “Đúng! Cô có thứ dựa vào, cũng là cơ hội của cô.”

Dương Tiểu Muội nhíu mày: “Cậu có ý gì?”

Cố Nam Sóc nói tiếp: “Nhà họ Thôi cần cháu trai, Thôi Hoành Chí càng muốn chứng minh bản thân là đàn ông khỏe mạnh. Cho nên, dù Thôi Hoành Chí có bằng lòng hay không, dù nhà họ Thôi có thích cô hay không, chỉ cần khiến bọn họ hiểu đứa trẻ trong bụng cô là cốt nhục của nhà họ Thôi, cũng có thể là cốt nhục duy nhất trên đời này của Thôi Hoành Chí, chắc chắn cô có thể gả vào nhà họ Thôi.”

Dương Tiểu Muội mừng rỡ, nhưng câu tiếp theo của Cố Nam Sóc đã lập tức đnahs nát hy vọng của cô ta.

“Nhưng bây giờ vấn đề là, cô chứng minh thế nào? Sao cô có thể chứng minh đứa nhỏ này chắc chắn là của nhà họ Thôi?”

Bình luận

Truyện đang đọc