NUÔI VAI ÁC Ở THẬP NIÊN 80

Cố Nam Sóc cười vỗ đầu em gái: “Đừng cắn nữa, cắn hỏng bút không sao, đừng để miệng mình chảy mái. Quan tâm kỳ quái ở chỗ nào làm gì? Nếu em cảm thấy không thoải mái, thì sau này đừng để ý tới cô ta là được. Có anh ở đây rồi.”

Cố Nam Huyền buông bút, khẽ cười, nhún vai nói: “Chỉ là tâm sự với anh mà thôi, em cũng không để ý lắm. Dù sao em cũng khỏe lại rồi, cô ta sẽ không tới nữa.”

Cố Nam Sóc:…… Sợ là em gái vui mừng quá sớm rồi.

Hắn không lạc quan như Cố Nam Huyền, có lẽ Cố Kiều vẫn còn hậu chiêu.

Nhưng không sao, giặc tới thì đánh, nước lên thì nâng nền, đúng lúc có thể thử xem vận may hiện tại của cô ta mạnh đến mức nào, nên phá vỡ thế nào.

Thanh danh “Tấm lòng lương thiện, giúp người làm niềm vui” là tốt thật đấy, nhưng thanh danh tốt cũng là con d.a.o hai lưỡi, có thể mang tới vinh quang, cũng sẽ trở thành gông xiềng. Điểm này, chưa chắc không thể lợi dụng.

Cố Nam Sóc ghi nhớ trong lòng, sau đó vẫn bận rộn công việc của mình như cũ. Dù thế nào, thì cuộc sống vẫn phải tiếp tục, Không thể vì một vài hành động nhỏ của Cố Kiều, khiến bản thân rối loạn tiết tấu.

Dĩ Nam.

Đường Hiểu Yến ấp úng tới tìm Cố Nam Sóc. Cố Nam Sóc liếc mắt nhìn sang phía đối diện, tấm biển tiệm may họ Lý đã bị gỡ xuống từ lâu, bây giờ đã thay bằng cái tên hoàn toàn mới: Thời trang Hòa Ký

Tên đầy đủ của ông chủ Lý là Lý Hòa, không gọi là Lý Thị nữa đổi sang Hòa Ký, đổi thang không đổi thuốc, vẫn có thể lừa gạt được một đám quần chúng không biết rõ gốc rễ.

“Nhà họ Lý sắp khai trương lại rồi nhỉ?”

Đường Hiểu Yến thất thần, đáp một câu: “Ngày mai.”

Cố Nam Sóc gật đầu: “Cho nên, nhiệm vụ của cô đã hoàn thành, bây giờ muốn từ chức?”

Đường Hiểu Yến chấn động cả người, nghẹn họng nhìn trân trối: “Ông… Ông chủ, anh… Anh biết hết rồi à?”

“Ừ.”

Chỉ một chữ nhẹ nhàng bâng quơ, lại giống như tảng đá lớn đánh thẳng vào đầu Đường Hiểu Yến, tạo nên ngàn con sóng lớn.

“Nếu ông chủ đã biết, vì sao còn giữ tôi lại?”

“Bởi vì cô làm việc không tồi, chịu được khổ, chịu được mệt. Hơn nữa… Thật ra có rất nhiều lúc, đều là mình cô trông cửa hàng. Tuy rằng tôi sẽ thẩm tra đối chiếu hàng hóa và sổ sách, nhưng nếu cô muốn động tay động chân, cũng không phải không thể. Nhưng cô không làm, cô không duỗi tay lung tung, còn có thể làm thỏa đáng những việc tôi sắp xếp, vì sao không giữ lại?”

“Nhưng mà tôi…”

Cố Nam Sóc ngắt lời cô ta: “Ai trong nhà bọn họ bảo cô tới?”

“Con dâu thứ hai của nhà họ Lý là chị họ tôi, thời trẻ cha tôi từng bị bắt đi đào kênh rạch, bị đất vùi lấp, vết thương rất nặng, điều kiện gia đình tôi không được tốt, may mắn nhà chị họ cho chúng tôi vay một trăm đồng, Số tiền này đã cứu mạng cha tôi, tuy rằng sau này nhà tôi đã trả lại tiền, nhưng vẫn còn ân tình. Cha mẹ chị họ không còn nữa, ân tình này chuyển tới người chị ấy. Chị ấy đến nhà nhờ tôi giúp đỡ, vốn dĩ tôi cảm thấy việc này không phúc hậu, không đồng ý, nhưng chị họ nhắc tới cha mẹ tôi, còn tỏ vẻ, nếu tôi làm được việc này, coi như thanh toán xong ân tình năm đó. Tôi…”

Cho dù thế nào, sai vẫn là sai. Đường Hiểu Yến khom lưng chín mươi độ, nói: “Ông chủ Cố, rất xin lỗi!”

Cố Nam Sóc thản nhiên nhận lời xin lỗi này, hắn móc ra ba mươi bảy đồng từ trong ngăn kéo: “Đây là tiền lương tháng này của cô, đã tính xong cho cô từ lâu rồi.”

Đường Hiểu Yến lắc đầu: “Tôi không thể nhận. Ông chủ không truy cứu trách nhiệm đã là rộng lượng rồi. Tôi không thể lấy tiền của ông chủ. Xin lỗi!”

Nói xong, cô ấy xoay người chạy ra ngoài.

Cố Nam Thư nghe hết câu chuyện vẫn không hiểu lắm, bèn đi tới hỏi: “Có chuyện gì vậy? Cô ta có vấn đề à? Có vấn đề em còn giữ lại làm gì?”

Cố Nam Sóc khẽ cười: “Không phải vấn đề gì lớn.”

Ngày hôm sau.

Tiệm may Lý Thị trước kia, bây giờ đổi thành “Thời trang Hòa Ký” chính thức khai trương.

Cách trang hoàng, sắp xếp đồ trong cửa hàng đã thay đổi hoàn toàn, quần áo cũng rực rỡ đủ màu sắc, bọn họ cũng dán một bức tường đầy bao lì xì, còn dựng một tấm biển lớn trước cửa: “Cửa hàng mới khai trương, tổ chức hoạt động rút bao lì xì đua vận may!”

Chậc, giống ý như đúc những gì trước đây Dĩ Nam từng làm, không chỉ có thể, vào trong cửa hàng mọi người còn phát hiện ra, quần áo trong cửa hàng có tám mươi phần trăm là kiểu dáng giống Dĩ Nam như đúc!

Bình luận

Truyện đang đọc