ÔNG CHỒNG BỊ BỆNH NAN Y



11 giờ sáng ngày hôm sau, Cừu Hành và Giải Dương đáp máy bay xuống thành phố B, hai người đi khỏi lối ra vừa nói chuyện.
“Ahhhhh! Dương Dương!”
“Giải Dương! Giải Dương!”
Đột nhiên bùng nổ những tiếng hét xuyên qua không khí, Giải Dương dừng lại, ngước mắt lên nhìn về phía âm thanh, thấy bên ngoài lối ra có rất đông người.

Fans cầm banner, nhìn thoáng qua có lẽ có hàng chục người.
Giải Dương ngẩng đầu lên, các fan càng thêm kích động, lại bắt đầu kêu tên Giải Dương, nhiều người còn lấy ra di động, thò tay ra chụp Giải Dương.
Cừu Hành cau mày, lập tức nắm tay Giải Dương chặn Gải Dương ở phía sau, hỏi: “Lịch trình của em bị lộ?”
Giải Dương kéo khẩu trang trên mặt, đáp: “Chắc là vậy.”
Hai người nói chuyện, các fan đã chú ý tới sự tồn tại Cừu Hành, một loạt tiếng thét chói tai tiếng nổ ra.
Nói thêm cũng vô dụng, fans đã ở đây, không thể tránh được nữa, fans vây quanh lối ra đến mức ảnh hưởng quá nhiều đến những hành khách khác.
Giải Dương siết chặt tay Cừu Hành an ủi, sau đó chủ động giơ tay cởi bỏ khẩu trang trên mặt, vẫy tay chào những fan quá khích rồi đưa tay lên môi ra hiệu họ im lặng và đừng làm phiền hành khách khác.
Các fan tỏ ra khá nghe lời và im lặng.
Ngô Thủy, người đi theo Giải Dương và Cừu Hành, Cừu Hành đã kịp thời bước tới để bảo vệ phía bên kia của Giải Dương.

Cả ba bước ra ngoài.
Fans đến đón idol ở sân bay đáng lẽ phải có tổ chức và kỷ luật, khi Giải Dương đi qua, mọi người ngoan ngoãn tránh sang một bên, khắc chế mà cùng Giải Dương vẫn duy trì một bước xa khoảng cách, theo Giải Dương đi ra ngoài sân bay.
Dựa đến tương đối gần fans kích động mà cùng Giải Dương nói chuyện.
“Dương Dương, quay phim vất vả quá! Khi nào thì phát hành album mới?”

“Dương Dương, cậu lại gầy hơn rồi, cố ăn nhiều hơn đi!”
“Dương Dương, quảng cáo và poster của cậu rất đẹp trai!”
“Dương Dương chúc mừng đóng máy!”
Giải Dương nhìn fans chúc mừng đóng máy, nhướng mày và hỏi: “Làm sao biết tôi đã đóng máy?”
Cậu trai trẻ, ở dưới vành vũ là lông mờ dài che khuất biểu cảm trong mắt, khoé miệng nhơi nhếch lên.

Làn da đẹp, đường nét đẹp và giọng nói thì siêu hay……tuyệt vời!!!
Hầu hết fans của cậu đều chưa từng nhìn thấy người thấy cậu ngoài đời, bởi vì cậu quá “Không chuyên nghiệp”, rất ít khi tham dự các sự kiện, các fans thậm chí còn rất khó nhìn ảnh sân bay của cậu vì lịch trình của cậu đều được giữ bí mật, mọi người theo đuổi thần tượng đều rất khó khăn.
Bây giờ fans chưa từng thấy “thế giới” này đột nhiên tiếp xúc thân mật với Giải Dương, còn bị Giải Dương nhìn……
Xung quanh yên tĩnh lạ thường trong chốc lát, sau đó bầu không khí trở nên rõ ràng.

Người hâm mộ đỏ mặt và hét lớn: “Mọi người đều biết mà! Ai đó đã đăng hình cậu ở bữa tiệc đóng máy đêm qua, còn nói hôm nay về thành phố b nữa! Giải Dương quay phim vất vả rồi! Tôi sẽ luôn ủng hộ!
Gặp phải trong bữa tiệc? Bữa tiệc của ngày hôm qua đã được sắp xếp rõ ràng, sao lại gặp được? Chẳng lẽ những người trong nhà hàng tung tin?
Giải Dương cười với fan: “Không vất vả đâu, cảm ơn các bạn đã quan tâm.”
Fans sửng sốt trong giây lát, sau đó bùng nổ khiến nhiều người bối rối trước nụ cười đẹp trai của Giải Dương.
Cừu Hành đi bên cạnh Giải Dương khẽ nhếch môi.
Hai người thuận lợi đi ra bên ngoài sân bay, Chu Miểu đã ở bên cạnh xe chờ.

Hắn ta nghĩ rằng Giải Dương với Cừu Hành đi ra ngoài bị fan vây quanh sẽ bị ở lại một lúc, nhìn thấy Giải Dương đi ra thì ngẩn ngơ, sau đó vội vàng mở cửa xe, bước tới giúp Giải Dương ngăn fans lại.
Lúc chuẩn bị lên xe, một fans hâm mộ cuối cùng cũng có dũng khi hét lên với Cừu Hành: “Ngài Cừu, hãy chăm sóc cho Giải Dương thật tốt nhé!”
Cừu Hành quay đầu nhìn người hâm mộ, mùi giấm không kiềm chế được tản ra, nói: “Người của tôi, thì đương nhiên tôi sẽ chăm sóc thật tốt.” Sau đó, anh xoay người nhét Giải Dương vào trong xe, sau đó chính mình ngồi vào rồi đóng cửa lại.
Bên tai cuối cùng cũng yên lặng.
Giải Dương thích thú nhìn Cừu Hành: “Anh ghen cả với fans à?”
Vẻ mặt của anh lạnh lùng cao quý của, bắt chéo chân lên không nói gì.
Giải Dương nghiêng người qua Cừu Hành và hạ cửa sổ xuống, vẫy tay với những người hâm mộ bên ngoài, cảm ơn họ đã đón máy bay và dặn họ về nhà an toàn, sau đó chào tạm biệt.
Các fan sôi nổi đáp lại.
Xe nổ máy, rời khỏi sân bay.

Giải Dương xoay người về vừa muốn ngồi thẳng người lại đã bị Cừu Hành giữ chặt.
Giải Dương ngẩng đầu lên nhìn Cừu Hành.
Cừu Hành từ trên cao nhìn Giải Dương, miết lỗ tai cậu, kỳ quái nói: “Cảm ơn vì đã quan tâm? Chú ý đến an toàn? Em trở nên chu đáo như vậy từ bao giờ?”
Giải Dương nhịn cười, cố ý trả lời: “Bọn họ như miếng cơm manh áo mà ba mẹ cho vậy, không chu đáo không thể được.”
Cừu Hành xị mặt: “Thế lúc tôi nuôi em như ba mẹ em thì sao? Sao em không chăm sóc tôi? ngược lại mỗi ngày còn bắt nạt tôi?”
“À, hoá ra anh muốn làm ba mẹ em??”
“…” Cừu Hành tức giận nhìn chằm chằm Giải Dương, “Đừng có mà đánh trống lảng!”
Giải Dương kéo tay anh xuống và hôn lên lòng bàn tay anh.
Cừu Hành rút ngón tay ra, không thể ngừng nhìn vào ánh mắt của cậu, đưa tay ra che mắt cậu rồi mạnh mẽ xoa tóc cậu.

Khi xe chuẩn bị vào thành phố, Ngô Thủy ngồi ở ghế phụ đột nhiên nói: “Có một chiếc xe đang đi theo chúng ta.”

Giải Dương đang trao đổi với Tần Thành về việc lộ hành trình, lập tức nhìn vào gương chiếu hậu và hỏi: “Xe ô tô nào?”
“Xe màu bạc ở phía sau bên phải.”
Giải Dương tìm kiếm nó và thấy một chiếc xe van màu bạc.

Cừu Hành cũng tìm thấy chiếc xe màu bạc, cau mày và dặn dò: “Cắt đuôi nó đi.”
Chu Miểu đáp lại và bắt đầu nhanh chóng chuyển làn.
Trong gương chiếu hậu, chiếc xe van màu bạc dường như đã phát hiện ra rằng nó đã bị phát hiện, nó cũng tăng tốc và cố gắng chạy song song với xe của họ.
Khi hai chiếc xe đến rất gần, cửa kính phía sau của chiếc xe van đột ngột hạ xuống, để lộ một vài cô gái ngồi trên xe đội mũ bịt khẩu trang kín mít, họ cầm máy ảnh hướng về phía này vẫy tay và hét lên điều gì đó.

Ngô Thủy hiểu ý nhếch môi nói: “Bọn họ đang gọi tên ông chủ.”
Cừu Hành cau mày dữ dội, lại ra lệnh: “Tìm cách cắt đuôi bọn họ đi.”
Chu Miểu đáp lại, chuyển làn một cách linh hoạt lần nữa, từ từ cách xa xe kia.
Chiếc xe van màu bạc lại đuổi theo, thậm chí còn muốn chặn xe.
Vẻ mặt của Cừu Hành hoàn toàn trầm xuống.

Lần này, không cần Cừu Hành ra hiệu, Chu Miểu chuyển làn và tăng tốc trở lại.

Dựa vào kỹ năng lái xe tuyệt vời của mình, cuối cùng anh ta cũng tách khỏi xe đó hoàn toàn khi đi qua một ngã ba phức tạp trên đường.
Tuy nhiên, mặc dù chiếc xe đã bị cắt đuôi được, nhưng không khí thoải mái trong xe đã biến mất.

Cừu Hành hỏi Giải Dương: “Những người này sao thế?”
Giải Dương trả lời: “Chắc là fans cuồng.”
“Fan cuồng là gì?”
Giải Dương giải thích ý nghĩa của fans cuồng.
Nghe xong thì Cừu Hành cười, lạnh lùng nói: “Như thế này còn fans cuồng gì nữa, là bọn biến thái rồi.

Ngô Thủy, còn nhớ kỹ biển xe van đó không?”
“Còn nhớ.”
“Gọi cảnh sát đi.”
Ngô Thủy lấy điện thoại di động của mình ra, sau đó nhìn Giải Dương.
Giải Dương gật đầu: “Báo đi.”
Ngô Thủy đáp lại, rồi gọi điện báo cảnh sát.
Chu Miểu trực tiếp lái xe đến đồn cảnh sát.

Sau khi đăng ký thông tin báo cáo, Cừu Hành để lại số điện thoại của luật sư và đưa Giải Dương về Hà cảnh viên.
Trên đường về, mặt anh vẫn trầm xuống.
Giải Dương xoa dịu: “Anh đừng lo lắng, fans cuồng ít lắm, nếu như lần này hành trình của em không bị lộ thì cũng chẳng gặp fans cuồng đâu, hiếm lắm mới gặp.”
“Tôi sắp xếp thêm cho em vệ sĩ.” Giải Dương không an ủi được Cừu Hành chút nào, nắm tay Giải Dương thật chặt, giọng anh lạnh lùng “Sao lại chọn cái nghề này cơ chứ….bảo Tần Thành lần sau giữ thông tin lịch trình của em cho cẩn thận.”
Giải Dương gật đầu, nắm tay Cừu Hành an ủi.


Sau đó, đồn cảnh sát đã gửi tin qua.

Chủ nhân của chiếc xe van là một tay buôn bán thông tin hành trình của những nghệ sĩ.

Trước sự thẩm vấn của cảnh sát, Hoàng Ngưu chỉ thừa nhận rằng đã bám theo xe của Giải Dương, nhưng Hoàng Ngưu không thừa nhận rằng có mang theo fans đuổi theo Giải Dương, tỏ ý tất cả mọi thứ đều là trùng hợp.
Hoàng Ngưu không thừa nhận, phía cảnh sát cũng không làm gì được.

Rượt đuổi oto cũng không gây thiệt hại gì, thậm chí kể cả có video chứng minh chiếc xe đó bám theo Giải Dương thì phía cảnh sát cũng chỉ phạt trừ tiền và tạm giữ bằng vài ngày, cũng không làm được điều gì khác.
Sau khi Cừu Hành biết, anh ấy tức giận đến mức bỏ nửa bát bữa tối, Giải Dương phải dỗ anh ăn thêm, lúc chờ Cừu Hành tắm rửa xong, cậu lấy điện thoại di động xem weibo của người làm lộ lịch trình của cậu.
Một tài khoản nhỏ của người qua đường, người này nói hôm qua mình đi ăn cơm, trùng hợp gặp đoàn phim (tôi thấy Tức Hiên Viên) nghe đoàn phim nói rằng nam phụ đóng máy rồi, sáng mai sẽ về thành phố B.
Weibo kèm theo hai bức hình, cả hai ảnh đều là cảnh các thành viên đoàn phim rời nhà hàng sau bữa tối.

Tần Thành cũng gửi một số thông tin khác mà anh ta tìm được.

Tần Thành: Weibo đăng vào sáng sớm nay, và tin tức nhanh chóng được lan truyền đến một số nhóm fans vip của cậu.
Tần Thành: Thật ra lúc đầu không có fan nào nói sẽ đón cậu, mọi người đều nghĩ bạn quay phim chắc rất mệt, quấy rầy bạn cũng không hay.

Nhưng sau đó có người đề cập rằng cậu rời thành phố b trên cùng chuyến bay với Tiết Hiền.

Nghĩ Tiết Hiền có fans đón còn cậu lại không.

Sau đó, còn bị tài khoản influences kích, bảo cậu debut được một năm rồi mà fans không tiếp ứng gì cho cậu hết, quá thiệt cho cậu.
Tần Thành: Cứ như này, fans xót cậu nên đã đi, Kết quả không nghĩ tới bọn tư sinh cũng bắt được tin tức, còn chạy tới bám theo xe.
Giải Dương đã đọc tin nhắn của Tần Thành mấy lần.
Nhìn theo cách này, có vẻ như sự việc này chỉ là sự cố của fans đuổi theo một chiếc xe gây ra bởi một hành trình thông thường bị rò rỉ, nhưng Giải Dương phải suy nghĩ nhiều hơn về điều này
Trong truyện, nguyên chủ cuối cùng chết trong tai nạn xe cộ, trùng hợp nguyên chủ tai nạn xe cộ cũng bị bỏ lại.

Tuy nhiên, không giống như cậu, nguyên chủ bị một gã say rượu lái xe đuổi theo, chứ không phải fans.
Đây là một thế giới trong sách có thể bị lật ngược trở lại với cốt truyện bất cứ lúc nào, bất kỳ sự tương đồng nào cũng phải cảnh giác và đào sâu.
Giải Dương gửi tin nhắn cho Tần Thành, bảo anh ta tra cứu kỹ tại sao lịch trình bị lộ, đồng thời sàng lọc những fans bảo đi đón idol trong nhóm fans vip.


Bình luận

Truyện đang đọc