ÔNG CHỒNG BỊ BỆNH NAN Y

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Trước khi bị cúp điện vào buổi tối, Giải Dương mở máy tính và vào hộp thư của Dương Hành, chọn một email từ Long Thụ Vưu mở nó ra, chọn trả lời và gửi tài khoản WeChat của cậu cho anh ta.

Chưa đầy một phút,  Long Thụ Vưu gửi kết bạn.

Giải Dương đồng ý.

Long Thụ Vưu lập tức nhắn: Cậu có muốn làm một album không?

Giải trả lời: Cảm ơn sự nhiệt tình của anh, nhưng tôi vẫn muốn tự mình thực hiện album của mình hơn.

Bên kia yên lặng một lúc.

Long Thụ Vưu: Tôi nghĩ rằng cậu đã đổi ý khi trả lời email của tôi.

Giải Dương: Tôi trả lời email của anh là muốn nói chuyện với anh về một hợp tác khác.

Long Thụ Vưu nháy mắt trả lời ngắn gọn: Cái gì?

Giải Dương: Tôi có thể để anh tham gia vào quá trình sản xuất album của tôi. Thực ra là tôi đã chuẩn bị những bài hát mới cho album mới của mình rồi.

Long Thụ Vưu trực tiếp gọi điện thoại qua.

Cắn mồi.

Giải Dương trả lời cuộc gọi.

“Hợp tác như thế nào?”

Giải Dương trả lời: Tôi đã được mời tham gia ghi hình cho tập tiếp theo của” ai là vua ca sĩ “với tư cách là ca sĩ khách mời. Tôi hy vọng anh cũng tham gia tập tiếp theo, làm khách quý bình luận.”

Long Thụ Vưu trả lời đơn giản:” Không thành vấn đề “

“Tôi có một yêu cầu nữa. “

“Cậu nói đi “

“Long tiên sinh, anh có muốn gia nhập công ty của tôi không? Anh không cần phải đảm nhận chức vị nào hết, chỉ cần là một nhà tư vấn âm nhạc thôi “

Long Thụ Vưu ngay lập tức hiểu:”Nếu làm một nhà cố vấn âm nhạc, tôi có thể tham gia vào quá trình sản xuất album của cậu? “

“Tất nhiên ” Giải Dương bắt đầu vẽ bẫy ” không chỉ có thể tham gia, như một nhà cố vấn, anh cũng có thể nhận trước tất cả các bài hát mới mà tôi đã chuẩn bị cho album, bao gồm mười hai bản đã được quyết định sử dụng và mười bản chưa sử dụng. “

“Tôi sẽ tham gia.” Long Thụ Vưu đồng ý nhanh chóng “Luật sư của tôi sẽ liên lạc với Dương Hành vào ngày mai. Giải Dương, cậu đừng làm tôi thất vọng.”

Giải Dương nuốt những lời gian dối còn lại rồi nói: “Tôi cũng hy vọng anh sẽ không để tôi thất vọng “

Sau khi hợp tác đã được đàm phán, Long Thụ Vưu đột nhiên gửi một tin tức vào hỏi: Ai giúp cậu hát?

Giải Dương: Quý Trạch Huy

Long Thụ Vưu: …

Giải Dương: như thế nào?

Long Thụ Vưu: Làm việc với con heo mà chỉ biết gào thét hoàn toàn lãng phí giọng nói của cậu

Giải Dương thực sự sửng sốt, trong não tràn đầy hình ảnh Long Thụ Vưu chuẩn nam phụ Bạch Nguyệt Quang, khuôn mặt lạnh lùng bất phàm nói Quý Trạch Huy giống heo, thấp giọng cười.

Ngày hôm sau Giải Dương xuống nhà vẫn mặc mấy bộ quần áo đáng đồng tiền kia.

Cừu Hành tức giận đến mức không thể ăn sáng được nữa, nói: “Sao em lại mặc cái này?”

“Không có quần áo khác.”

” Ủa không biết mua hả?”

“Không có trung tâm mua sắm quanh Hà Cảnh Viên, Tôi có thể mua quần áo ở đâu chứ? “

“……” Cừu Hành đuối lý, giọng điệu tốt hơn  “ Em có thể nhờ Ngô Thủy đi mua giùm ”

” Buổi tối còn bắt cậu ta đi làm gì ” Giải Dương gắp một bánh bao nhỏ đặt lên đĩa của mình ” Mà còn mua quần áo làm gì, lại phải tốn tiền, quần áo cũng đủ mặc rồi “

Cừu Hành bị Giải Dương chọc cười: ” Cái người hào phóng ở Showcase đâu rồi?”

” Đó là lưỡi dao ” Giải Dương không áp lực mà khoe khoang ” Thực ra tôi nghĩ tôi vẫn đẹp trai kể cả khi tôi chỉ mặc một chiếc bao tải “

Cừu Hành nhìn Giải Dương cảm thấy không thể bác bỏ, anh mặt âm trầm phớ lờ luôn Giải Dương.

Khi đi ra ngoài cửa, Giải Dương phát hiện ra rằng thứ mà Ngô Thủy lái hôm nay không phải là chiếc xe thương mại thông thường, mà là một chiếc SUV có thiết kế rất đẹp.

” Đổi xe như thế nào đấy?”

“Chiếc xe tôi lái trước đây gửi đi bảo dưỡng rồi á, nên tôi đã mượn Chủ tịch một chiếc mới.”

Giải Dương nhướng mày, sau khi lên xe lấy điện thoại di động ra và gửi cho Cừu Hành một phong bì màu đỏ có giá trị lên tới hai nhân dân tệ tiền thuê xe.

Cừu Hành trả lời trong vài giây, gửi lại một bức ảnh.

Giải Dương bấm vào bức ảnh.

Ở giữa bức ảnh với chiếc quần tây đen làm nền, một bàn tay thanh mảnh và mạnh mẽ đang nắm chặt. Ngón cái, ngón trỏ, ngón đeo nhẫn và ngón út đều cuộn tròn. Chỉ có một ngón giữa đứng thẳng duy nhất, móng tay có vẻ màu sắc hơi trầm, có thể thấy chủ nhân của bàn tay có sức khỏe không tốt.

Giải Dương: “…”

Cậu ho khan, cố nén cười, bấm lưu ảnh chụp.

Sau khi cảm ơn Cừu Hành về chiếc xe mới của mình, Giải Dương vào lướt Weibo.

Sau một đêm, # Giải Dương tức giận fans # leo lên đầu hot search, có đám thủy quân bên dưới quấy loạn, tỏ vẻ fans giữ gìn cho Giải Dương lại còn bị Giải Dương chỉ trích, quá ủy khuất, bảo tính cách Giải Dương như thế là không được.

Hồ Tiêu chắc là đã mời đội quan hệ công chúng đến, trong chủ đề đã làm rõ nội dung là Giải Dương tức giận là anti-fan nội nhưng cũng không làm dư luận nghiêng về một phía được.

Hầu hết người qua đường đều rất tỉnh táo, sau khi đọc hết bình luận của Giải Dương share, họ nhanh chóng hiểu chuyện gì đang xảy ra, có người còn giúp fans giải thích cho bọn Thủy Quân, cho rằng 3 bình luận đấy rõ ràng là phê da tóc đen, Giải Dương tức giận là chuyện bình thường.

Dưới sự thảo luận của tất cả các bên, chủ đề này ngược lại đã khiến bài báo “bình luận khách quan” của nhạc sĩ trở nên phổ biến. Ngày càng có nhiều người tham gia thảo luận về giọng hát của Giải Dương và Quý Trạch Huy, vô tình khiến mọi người chú ý hơn đến show ” ai là vua ca sĩ ”

Tuy nhiên, mặc dù dư luận chung trong tầm kiểm soát nhưng ảnh hưởng vẫn phải có.

Sau khi Giải Dương đến công ty, Hồ Tiêu ngay lập tức chào hỏi cậu rồi nói: ” Sau khi có cái hot search cậu tức giận fans của mình ấy, tốc độ đặt hàng trước của ” IUD” ngay lập tức chậm lại, vừa vặn tối hôm qua doanh số của ” Phá Kén”  như một mãnh trướng bay lên và trực tiếp vượt qua chúng ta. Lần này Quý Trạch Huy dẫm lên người cậu kiếm lời được cái danh tiền bối tốt ”

Giải Dương an ủi: “Không sao đâu, có lúc chúng ta sẽ dẫm lại, tổ tiết mục đã đến chưa?”

“Vừa tới, đang đợi cậu trong phòng họp, đi nhanh đi, đừng để trễ nữa “

Giải Dương lên tiếng, vừa định đi qua, chân vừa bước ra liền dừng lại, ghé sát Hồ Tiêu nói nhỏ vài câu

Hồ Tiêu kinh ngạc hít ngược một hơi

Giải Dương vỗ vỗ vai Hồ Tiêu: “Tập trung đi, chuyện này vẫn là một bí mật. “

Hồ Tiêu vội kìm kích động xuống, nhìn bên  phía phòng họp một cái, thấp giọng vui vẻ nói: “Làm tốt lắm! Long Thụ Vưu ai cũng không nể không cho mặt mũi lại còn độc miệng, Quý Trạch Huy chờ lật xe đi!”

Quay hình bắt đầu vào đúng chín giờ.

Khi máy quay vắng mặt, Giải Dương tự nhiên chào hỏi người phỏng vấn, người dẫn đầu nhóm, sau đó đưa người phỏng vấn đi vòng quanh Dương Hành và trả lời một số câu hỏi từ người phỏng vấn. Sau đó, đi xuống cầu thang đến bãi đậu xe và lên xe do nhóm chương trình chuẩn bị.

Ngô Thủy lái xe phía sau nhóm chương trình.

Người phỏng vấn đặc biệt yêu cầu máy quay

Quay riêng Ngô Thủy.

Trò chuyện trong xe và chụp đủ tư liệu Sau đó, người phỏng vấn yêu cầu người chụp tắt máy, mỉm cười để Giải Dương thoải mái một chút

Giải Dương cười cười, giả vờ như không nhìn thấy camera giấu kín trong xe, vẫn lễ phép nhưng không nói nhiều, người phỏng vấn cùng cậu đáp lời cậu cũng lễ phép mà trả lời một chút rồi cúi đầu xuống để chuyển qua lịch trình ghi âm.

Một giờ sau, tất cả mọi người đến địa điểm mà tổ chương trình chuẩn bị cho khách quý.

không có gì ngạc nhiên, Quý Trạch Huy đã đến, còn giống như vẻ như đã chờ đợi Giải Dương được một lúc, Giải Dương nhìn thoáng qua Quý Trạch Huy, người khoảng 30 tuổi và trông đẹp trai đang ở trong nhà, cậu nở một nụ cười hơi hối lỗi và nhanh chóng chào anh ta: “Xin lỗi, không ngờ thầy Quý lại gặp đến sớm như vậy, nhân viên không đề cập với tôi Ngày mai tôi nhất định sẽ đến sớm hơn nửa tiếng, để không khiến mọi người phải chờ đợi. “

Trong một câu, cậu đã trực tiếp chỉ ra rằng Quý Trạch Huy đến quá sớm, không phải là cậu đến muộn, chặn luôn đường “người mới đến muộn khiến tiền bối phải đợi lâu” của Quý Trạch Huy.

Nụ cười của Quý Trạch Huy trên gương mặt vẫn không thay đổi, chỉ có đôi mắt sâu hơn, anh ta nói “Đừng khách sáo như vậy chứ, tôi chỉ là quen đến sớm để chuẩn bị khi tôi có việc thôi “

Giải Dương cảm thán: “ Ầy vất vả cho nhân viên công tác quá, phải theo anh dậy sớm, mọi người thật sự rất chuyên nghiệp.”

Quý Trạch Huy:” … “

Hắn giả cười một chút: “ Giải Dương cậu thực sự có ý tứ.”

Giải Dương rất chân thành:” Cảm ơn cho lời khen, tiền bối. “

Quý Trạch Huy:” …… “

Hai người nói chuyện đều mang ý xấu, giọng điệu chơi nhau không ngừng, nhưng cả hai vẫn giả vờ như thân thiết hòa hợp lắm.

Sau một hồi chào hỏi giả tạo, cuối cùng cũng bước vào chủ đề chọn bài.

Quý Trạch Huy lấy ra một bản nhạc và nói:

Tôi cùng một số người khác thảo luận quyết định cải biên bài hát ” Sóng dữ ” của thầy Lưu Hồng. Giải Dương đã bao giờ nghe qua bài hát này chưa?”

Giải Dương thành thật lắc đầu.

Quý Trạch Huy mỉm cười thoải mái,  nói: các cậu trẻ tuổi  thấy mấy bài hát cũ lỗi thời hay từ chối tiếp xúc, có rất nhiều bài hát cũ kinh điển rất hay, ngày thường có thể cân nhắc nghe, giúp cải thiện phẩm vị ”

” Anh nói đúng ” vẻ mặt Giải Dương như đang nghe dạy, thế thầy Quý đã từng nghe bài hát ‘ Nộ Hải ‘ chưa?

Quý Trạch Huy dừng lại và nói:“ Có vẻ như tôi đã nghe rồi đấy, nhưng tôi không thể nhớ là tác phẩm của thầy nào. Cậu nghĩ rằng ” Nộ Hải ” thích hợp để cải biên hơn ” Sóng dữ ” à? “

Giải Dương lắc đầu:” Đương nhiên là không  thực tế, tác giả của ” Nộ Hải” còn xa trình độ nhạc sĩ. Tác phẩm này của một học sinh cuối cấp 3, bài hát ” Nội Hải” này đã được đăng tải trên Internet. Hiện tại, tổng số lượt phát sóng của bài hát này đã vượt quá một tỷ. Thầy Quý thật là hiếm có vừa nghe thầy nhắc đến ” Sóng dữ ” chợt nhớ đến bài hát ” Nộ Hải” có tên tương tự, nghĩ chắc anh cũng chú ý đến cô học trò đó và đã nghe, nghe nói cô ấy là người hâm mộ của anh đấy “

Vẻ mặt của Quý Trạch Huy đông cứng lại. Mới năm ngoái, hắn nói không ngừng nói trên một chương trình, bóng gió rằng những ca sĩ trên Internet chỉ là những kẻ vô công rỗi nghề chỉ biết viết bài và hát cover. Hắn đã mất rất nhiều người hâm mộ trong thời gian đó, trong đó có một vài ca sĩ nổi tiếng trên mạng. Giải Dương nhắc tới chuyện này lúc này, tuyệt đối không có ý tốt.

Hắn thầm cảnh cáo: “ Người trẻ tuổi tính tình vội vàng quá cũng không phải là chuyện tốt.”

Giải Dương vẫn lễ phép, khách sáo: “ Thầy dạy đúng, là do tôi nói nhiều quá.

”… “ hắn nghẹn đến hoảng.

Quý Trạch Huy tìm lý do để trốn tránh, để Giải Dương làm quen với ” Sóng dữ” trước, Không còn đứa làm chướng mắt, Giải Dương lập tức  bỏ tính hung hăng, thản nhiên ngồi xuống một góc, cắm tai nghe tìm kiếm bài hát ” Sóng dữ”, cẩn thận lắng nghe bản nhạc.

Bài hát bắt đầu như một khúc dạo đầu cao vút, và sau đó một giọng nam trung mạnh mẽ và nặng nề đột ngột cắt vào, ngay lập tức làm nổi bật quan niệm nghệ thuật về tiếng gầm của sông và sóng. Sau đó, sóng càng lúc càng mạnh, thanh âm càng lúc càng cao, giống như một con tàu khổng lồ tách sóng mà tiến về phía trước một cách dũng cảm, vững vàng điều khiển sóng. Cuối cùng, thủy triều rút xuống, con tàu khổng lồ cập bến thành công, và mặt trời mọc.

Nói chung lại, đây là một bài hát “đàn ông đích thực” bài hát thật tuyệt vời, và giọng hát của ca sĩ có thể được tóm tắt trong một từ, đó là-mạnh mẽ!

Nửa giờ sau, Quý Trạch Huy trở lại với nụ cười của một tiền bối tốt, hỏi Giải Dương vẫn đang ngồi trong góc nghe nhạc: ” Cậu nghĩ thế nào về bài hát Sóng dữ này?”

“Rất hay ” Giải Dương tháo tai nghe ra, đứng dậy, suy nghĩ rồi lại nhấn mạnh ” Nó rất hay, rất hợp với giọng của anh ” Nó cũng rất thích hợp để cải biên.

____________

Cừu Hành làm kiểu:)))

Bình luận

Truyện đang đọc