ÔNG CHỒNG BỊ BỆNH NAN Y

Giải Dương nhớ đến mặt Mộc Chu Dịch, cảm giác buồn nôn khi ấy lại ùa về, lắc đầu rồi mở kịch bản ra xem.

Quên đi vậy, điều quan trọng là phải hoàn thành công việc trước.



“Âm Nhạc Gia Điên Cuồng” kể về một nhạc sĩ sau một buổi biểu diễn đột ngột thay đổi tính nết, nhất quyết phải đến nhiều hiện trường giết người khác nhau để tìm cảm hứng cho sáng tác của mình.

Mộc Chu Dịch thủ vai Diệp Băng, là một cảnh sát hình sự mới tiếp xúc với vụ án. Cô liên tục tìm thấy dấu vết của nhạc sĩ xung quanh hiện trường vụ án và nghi ngờ nhạc sĩ là kẻ giết người hàng loạt và theo dõi nhạc sĩ.

Ở phía bên kia, người nhạc sĩ đã nắm được đuôi của kẻ giết người bằng chính sức của mình mà kẻ giết người đó cũng cảm nhận được mối đe dọa thế nên gã ta bày ra nhiều hiện trường giả dối khác nhau và cố gắng đổ vỏ cái danh giết người vào người nhạc sĩ.

Nhạc sĩ điên cuồng cất dấu bí mật âm nhạc, tên giết người đứng sau kiểm soát toàn bộ tình hình, cả ba bên bắt đầu giằng co …



Giải Dương lật trang càng lúc càng nhanh, kẻ giết người gần như xuất hiện ở trước mặt cậu lang thang linh hoạt trên mũi dao che, chế giễu và khiêu khích hung thủ một cách vô lý.

Cậu đột nhiên ném kịch bản đi, xuống giường lấy máy tính xách tay từ trong Vail nhỏ ra, sau khi mở ra liền vùi đầu gõ gõ.

Điện thoại reo, có cuộc gọi đến.

Giải Dương mặc kệ, cảm hứng trong tay không ngừng tuôn ra.

Không biết qua bao lâu, chuông cửa phòng đột nhiên vang lên.

Giải Dương vẫn phớt lờ.

Tiếng chuông cửa trở thành tiếng gõ cửa.

Kỷ lục của Giải Dương tạm thời kết thúc cuối cùng cậu nhận ra có tiếng gõ cửa, đứng dậy mở, nhìn thấy Ngô Thủy ở ngoài cửa liền hỏi: “Sao vậy?”

Ngô Thủy giơ điện thoại lên: “Cậu chủ, chủ tịch đang tìm cậu.”

Giải Dương nhìn điện thoại nhấp nháy trong lòng tay Ngô Thủy, Nhận ra điều gì đó hỏi: “Mấy giờ rồi?”

“11 giờ 50”.

Thôi xong.

Giải Dương vươn tay cúp điện thoại di động của Ngô Thủy, để cho Ngô Thủy đi ngủ sau đó trở về phòng tìm điện thoại di động của mình, quả nhiên thấy được đầy rẫy những cuộc gọi nhỡ của Cừu Hành.

Cậu trầm ngâm suy nghĩ, cuối cùng chọn mở WeChat và gửi tin nhắn: “Tôi không có thức khuya, giờ đi ngủ đây, chúc anh ngủ ngon.”

Cừu Hành ngay lập tức trả lời lại: Hửm?

Giải Dương dùng ngón tay chạm vào mũi, kìm nén chột dạ, gửi một gói biểu tượng cảm xúc hoạt hình “Chúc ngủ ngon và có những giấc mơ đẹp”, rồi thành thật nằm xuống.

Cả đêm không mơ, sáng sớm dậy Giải Dương ngay lập tức gửi tin nhắn WeChat cho Cừu Hành.

Giải Dương: “Chào buổi sáng nhé.”

Anh không trả lời tin nhắn.

Giải Dương gửi một tin nhắn dặn dò anh ăn sáng này nọ, sau đó vào nhà vệ sinh vừa rửa mặt vừa lướt Weibo.

Chủ đề về #Giải Dương hâm mộ Tiết Hiền # vẫn đang trên hot search, ở top khá cao. Bên dưới còn có #Giải Dương với Long Thụ Vưu cùng nhau hâm mộ Tiết Hiền # và #cả thế giới đều hâm mộ Tiết Hiền# hai top sreach mới này đang được săn lùng ráo riết nhưng những bức ảnh thì hơi buồn cười.

Giải Dương hôm qua chỉ biết là mình bị dẫm qua miệng Hồ Tiêu thôi chứ không biết chính xác chuyện gì đang xảy ra, đầu cậu bấm vào #Giải Dương hâm mộ Tiết Hiền# xem qua.

Weibo phổ biến nhất về chủ đề này là bức ảnh mà Ngô Thủy đã cho Giải Dương xem ngày hôm qua. Tài khoản truyền thông đăng tin này phân tích dựa “Góc nhìn cô đơn”, phân tích thành tích hiện tại của Tiết Hiền cũng thầm khen ngợi nó sau đó phân tích thành tích hiện tại của Giải Dương, ngưỡng mộ xuất thân và gia thế giàu có của cậu sau đó đưa ra kết luận có vẻ công bằng-Thành công của Giải Dương phụ thuộc hoàn toàn vào gia thế của cậu. Còn viết Tiết Hiền rất đáng nể, đi lên từ hai bàn tay trắng, tuy rằng xuất thân khác nhau, nhưng cả hai đều là niềm hy vọng của giới âm nhạc trong tương lai!

Những bình luận dưới tin tức này cũng rất hấp dẫn, tất cả fans của Tiết Hiền đều chỉ trích. Fans cho rằng Tiết Hiền đang tập trung vào tác phẩm, chứ không phải cố ý làm người khác hâm mộ, mong tài khoản truyền thông không nhắc tên Tiết Hiền, sau đó lịch sự khen ngợi Giải Dương và mong rằng Giải Dương sẽ có nhiều fans hơn trong tương lai.

Giải Dương nhướng mày, thoát khỏi chủ đề này, bấm vào chủ đề thứ hai xem qua.

#Giải Dương với Long Thụ Vưu đều hâm mộ Tiết Hiền # bài viết hot nhất chủ đề này là được một tài khoản maketing đăng.

Tổng Đà ăn dưa: # Giải Dương hâm mộ Tiết Hiền # Hahaha, bởi vì bên kia quá ồn ào cho lên liếc mắt một cái đã là hâm mộ luôn á hả? Sau đó tui muốn hỏi liệu Long Thụ Vưu đứng cạnh Giải Dương có hâm mộ Tiết Hiền thật không?. Quên đi vậy, # Toàn thế giới đều hâm mộ Tiết Hiền # nếu tui mà ở đó chắc tui cũng “hâm mộ” Tiết Hiền chết mất, dù sao fan cũng ầm ĩ như vậy, ở đó không có ai mà không liếc mắt “Hâm mộ” hết ó. fans Tiết Hiền à, làm ơn đừng chúc Giải Dương nữa, cứ nhìn vào số lượng fans trên Weibo của Giải Dương đi, gần như nhiều fans hơn kìa. Không phải là cậu ấy không có fans,

Còn có một video nhỏ và một vài ảnh chụp màn hình bên dưới bài Weibo.

Giải Dương bấm vào video.

Ngay khi video bắt đầu, một loạt tiếng la hét và cổ vũ vang lên, sau đó hình ảnh rung chuyển, từ mặt đất hướng lên trên. Sau nhiều lần điều chỉnh cuối cùng nó cũng nhắm đến những fana quá khích. Một giọng nữ rất gần quát: “Một trận náo loạn lớn như vậy, là minh tinh nào? Minh tinh nào thế? À … Tiết Hiền à.”

Đoạn video kết thúc đột ngột.

Giải Dương bấm vào ảnh chụp màn hình ở phía sau, nhận ra trong video vừa rồi có cả cậu với Long Thụ Vưu đang nhìn, nhưng cậu và Long Thụ Vưu đang đứng ở một góc tương đối, nếu chỉ đi ngang qua rất khó nhìn thấy.

Trùng hợp hơn nữa, đoạn video này thực sự quay được cảnh cậu đang nhìn về phía Tiết Hiền, sau đó quay lại nhìn về phía Long Thụ Vưu, Long Thụ Vưu tiến lại phía cậu và nhìn về phía Tiết Hiền, sau đó quay toàn bộ quá trình hai người cùng nhau đi đến góc kia.

Hâm mộ là lời nói vô căn cứ nhưng hành động tránh né nó là hoàn toàn có thật.

Khu bình luận dưới hình ảnh này rất sôi nổi, chắc có rất nhiều anti-fan của Tiết Hiền ở đây, một trong những bình luận của anti fans đã trực tiếp đứng đầu Top bình luận.

Hôm nay bạn có hâm mộ với Tiết Hiền không hông: moẹ nó hahahaha! Cả nhà nhìn vào id của tui đi nè! Cười chết đi được, Tiết Hiền cuối cùng cũng bị lật xe! Còn tự thông báo trước hành trình với fans để fans tới đưa thì có gì hay mà hâm mộ?, Bắt nạt người mới Giải Dương không làm mấy cái chuyện kiểu này, phải không? À nhắc mới nhớ nè,Giải Dương và Long Thụ Vưu có vẻ quan hệ tốt như vậy, Tiết Hiền có hâm mộ không? Trước kia còn tìm ai đó đồn mình thân với Thầy Long

Nhưng người ta còn nói trực tiếp với truyền thông rằng bạn không thân đâu~

Bình luận dưới cũng rất ảo, đảng spam, nội dung bình luận đều là “Tiết Hiền vẫn luôn chắm chú kéo dẫm, nỗ lực trở thành đối tượng mọi người hâm mộ”, ở phía sau còn #cả thế giới đều hâm mộ Tiết Hiền”.

Giải Dương mỉm cười.

Mấy đứa Anti-fan này nói chuyện đau quá.

Cậu thoát khỏi Weibo rồi gửi một tin nhắn WeChat cho Hồ Tiêu nói rằng: Làm tốt lắm.

Hồ Tiêu ngay lập tức trả lời: chờ cậu quay lại, chúng ta vui vẻ nói chuyện.

Giải Dương dừng lại rồi gõ: OK.

Khi đang mặc áo khoác, Giải Dương chợt nhớ ra rằng Cừu Hành nhét một chiếc thẻ vào mũ khi cậu đi hôm qua, cậu đưa tay sờ sờ, thấy đấy là thẻ phụ của một thẻ tín dụng.

Cậu nhướng mày, thản nhiên lấy ví ra, nhét thẻ này vào cạnh thẻ đen trước đó.

Sau khi ăn sáng, Giải Dương đến phim trường và thấy Tiết Hiền và Long Thụ Vưu đã đến, mỗi người chiếm vị trí của đạo diễn ở hai bên trái và phải, xem Thẩm Ngạn và Mộc Chu Dịch đang quay phim ở trung tâm.

Giải Dương cũng nhìn vào trung tâm trường quay, trong lòng ghi điểm cho cảnh Mộc Chu Dịch và Thẩm Ngạn đang quay. Cậu bước đến chỗ Long Thụ Vưu kéo một chiếc ghế ngồi xuống.

“ Cắt!”

Từ Hành đột nhiên ném kịch bản trong tay đứng dậy, bước đến gần Mộc Chu Dịch và Thẩm Ngạn, nói: “Mộc Chu Dịch trạng thái không đúng! Cô bây giờ không nghe cấp trên khuyên bảo rồi, cưỡng chế Thẩm Ngạn về đồn thẩm vấn. Thẩm Ngạn lợi dụng mình hiểu biết địa hình chỗ này để dẫn cô đến cửa hàng sửa chữa nhạc cụ bán bỏ hoang này để dùng âm thanh để làm cô sợ hãi. Cô cũng thực sự sợ hãi, nhưng tức giận nhiều hơn! Cô cảm thấy mình bị lừa, muốn tìm Thẩm Ngạn từ đằng sau những nhạc cụ khó chịu này và thậm chí muốn phá hủy những nhạc cụ này. Nổi giận, hiểu không? “

Mộc Chu Dịch ngượng ngùng xấu hổ mà đáp: “Tôi hiểu rồi. Đạo diễn Từ, xin lỗi, vừa rồi tôi không vào trạng thái.”

“Đáng nhẽ không nên cho cô nghỉ để cô về thành phố B giải quyết việc riêng, cảm giác quay phim hoàn toàn không có” Từ Hành sắc mặt không tốt, “Trước tiên nghỉ ngơi mười phút, cô đi tìm cảm giác.”

Mộc Chu Dịch lại gật đầu, xin lỗi Thẩm Ngạn và mọi người xung quanh sau đó đi tới ghế phụ cùng trợ lý ngồi xuống, quay đầu xuống xem kịch bản.

“NG lần thứ 4 rồi” Long Thụ Vưu đóng kịch bản, cau mày “Hoàn toàn không có cảm giác của Diệp Băng.”

*NG: NG là viết tắt của từ no good hoặc not good, trong quay phim ý chỉ cảnh quay không tốt, kém chất lượng, không đạt yêu cầu.*

Giải Dương lấy ra kịch bản của mình và mở nó ra, nói: “Không có cảm giác cũng là chuyện bình thường thôi”

Mộc Chu Dịch Kỹ năng diễn xuất cũng không tốt lắm, dù đã dùng bàn tay vàng để thăng cấp một lần nhưng cũng chỉ thăng cấp đến mức xem cũng được thôi, không đủ trình độ. Nếu nâng cấp vĩnh viễn kỹ năng diễn xuất hơn nữa cần tiêu tốn quá nhiều giá trị yêu thích, Mộc Chu Dịch vẫn chưa tích lũy đủ.

Trong cốt truyện gốc, khi Mộc Chu Dịch quay cảnh này, cô ta luôn sử dụng thẻ hiệu ứng đổi từ hệ thống để diễn xuất tốt hơn xíu, đối phó với Từ Hành.

Mà trước đó Mộc Chu Dịch chỉ mới sử dụng giá trị yêu thích của mình để biến đổi giọng nói của mình thôi, không có tác phẩm hoặc tin tức mới để thu hút người hâm mộ, giá trị yêu thích hiện có của Mộc Chu Dịch sẽ không đủ để đổi lấy thẻ kỹ năng tạm thời. Hơn nữa, hôm qua cô dùng hết một đợt kỹ năng của nữ chính, còn cho Thẩm Ngạn thuốc nhỏ mắt…

“Giải Dương.”

Giải Dương hoàn hồn, nhướng mắt nhìn Thẩm Ngạn đã đi tới trước mặt cậu.

Thẩm Ngạn nhìn Giải Dương mỉm cười lịch sự và hỏi: “Cậu có thể chơi violin à?”

Giải Dương cất kịch bản và đứng lên, trả lời: “Ừ.”

“Trong kịch bản mô tả cốt truyện, nhạc sĩ Vân Già chủ yếu sử dụng violin khiến Diệp Băng hoảng sợ, nhưng tôi chơi không giỏi lắm cho nên tôi cảm thấy có chút không chính xác, Cậu có thể cùng tôi đi xem một chút được không?”

Đây là một yêu cầu bình thường, Giải Dương gật đầu đi theo Thẩm Ngạn đi vào trung tâm chỗ diễn.

Tiết Hiền ở phía bên kia không thể không bóp kịch bản. Nhưng anh ta cũng không thể nói bất cứ điều gì vì anh ta không thể chơi violin.

Thẩm Ngạn dẫn Giải Dương đến một nơi trong góc phim trường, lấy ra một cây violin hơi cũ từ trong góc và nói: “Lúc tôi quay, Vân Già sẽ trốn ở đây và dùng cây đàn violin này để dọa người, tôi lại không biết chơi violin nhiều lắm, cho nên cũng không biết đàn violin có thể tạo ra âm thanh đáng sợ kiểu nào.”

Giải Dương quan sát xung quanh, sau đó cầm lấy cây đàn violin, nói: “Vậy tôi sẽ chơi một vài đoạn cho anh nghe? Anh chọn một đoạn cảm thấy phù hợp.”

Thẩm Ngạn gật đầu.

Giải Dương bước đến góc mà Thẩm Ngạn vừa chỉ và nhớ lại giai điệu được viết sau khi đọc kịch bản ngày hôm qua. Cậu đặt cây đàn lên vai trái và làm quen với âm thanh của chiếc violin cũ này. Sau đó cậu giơ ngón tay lên để siết chặt dây và di chuyển cổ tay, để cung nhảy nặng trên dây hai lần.

Tiếng violin khàn khàn và sắc bén như xé nát trái tim vang lên mãnh liệt, cắt ngang bầu không khí ồn ào trên phim trường, ngay lập tức thần kinh người ta thắt lại.

Tất cả những người nghe thấy tiếng đàn đều không tự giác dừng lại động tác, quay đầu nhìn về phía tiếng đàn.

Giải Dương đã nhắm mắt lại. Cậy tưởng tượng mình là Vân Già đang định dùng âm nhạc để xua đuổi Diệp Băng không biết trời cao đất dày … Cậu mở mắt ra, mặt mày bình tĩnh bỗng chốc hằn lên vẻ hoang tưởng điên cuồng, ánh mắt lóe lên tia khắc khoải, khóe miệng nhếch lên cao, cây cung dương cầm trên tay khẽ rơi xuống.

Bình luận

Truyện đang đọc