ÔNG CHỒNG BỊ BỆNH NAN Y

Ngày hôm sau Khi Giải Dương thức dậy thì Cừu Hành đã đi họp sáng rồi. Có một bữa sáng đã đặt trước trên bàn, trên ghế sofa có một bộ suit màu xanh mòng két đơn giản mà thoáng mát.

Trên bộ quần áo có một tờ ghi một dòng chữ to: Mặc cái này để ghi chương trình, ghi cho tốt nhé, đừng có phạm phải sai lầm ngu ngốc nào cả.

Giải Dương cười, ăn sáng và trả lại mẩu giấy cho Cừu Hành, sau đó lấy bộ đồ của mình và đi ra ngoài để tạo kiểu cho buổi ghi hình hôm nay.

Đúng một giờ trưa, số mới của “Ai là vua ca sĩ” chính thức bắt đầu.

Giải Dương ngồi trong phòng chờ.

Có một màn hình lớn trong phòng chờ để xem sân khấu phía trước, Mc đang nói lời khai mạc. Một tiểu thịt tươi trước đó hờ hững với cậu đột nhiên đưa tay chạm vào người cậu, nói: “Tớ căng thẳng quá, trong số ít người ở đây tôi và cậu là nhỏ tuổi nhất thời gian ra mắt cũng không lâu, cậu không hoảng à? Tay tớ đổ mồ hết hôi rồi này.”

Giải Dương nhìn người thanh niên hôm qua chỉ nhìn mình nói:”Không hoảng”

Nam ca sĩ đang nói bị ngắt lời, giả vờ hít thở sâu điều chỉnh cảm xúc rồi nói: Cậu thật sự không hoảng sao? Các vị tiền bối bên kia ai cũng khẩn trương, tí nữa là rút thăm rồi tớ rất sợ bốc phải cái thứ nhất.”

“Không hoảng sợ, cũng không căng thẳng ” Giải Dương nói với vẻ mặt tin tưởng.

“Tôi tin tưởng vào thầy Quý.”

” … “

Nam ca sĩ cuối cùng cũng nhận ra rằng mình tìm nhầm người để nói chuyện, nói vài ba câu với Giải Dương rồi quyết đoán tìm đối tượng khác để nói chuyện.

Việc ghi hình diễn ra suôn sẻ theo đúng quy trình.

Sau hai trương trình nhỏ, cuối cùng cũng đến phần bốc thăm để xác định thứ tự hát của khách mời.

Trước khi bốc thăm bắt đầu, người dẫn chương trình bất ngờ úp mở: Thật ra “Ai là vua ca sĩ” số này không chỉ mời những ai thích hát mà còn chào đón một vị khách mời bình luận đặc biệt đó. Mọi người đoán xem là ai nào? Ai đoán đúng sẽ được ưu tiên bốc thăm nhé, tui sẽ không để mọi người đoán một cách linh tinh mà tôi sẽ gợi ý cho mọi người. Vị khách mời đặc biệt này, là con trai … “

“Oa, lươn lẹo quá đê, tự nhiên có cả khách mời bình luận luôn, mọi người cảm thấy sẽ là ai? Nam ca sĩ tiểu thịt tươi hùa theo.”

Giải Dương liếc về hướng phòng chờ số 1 nơi Quý Trạch Huy đang ở, an tâm đợi người dẫn chương trình nói tên Long Thụ Vưu.

Màn hình lớn cắt vào hình ảnh trong phòng chờ số 1 lúc này khách mời đang thảo luận, có khách mời sốt ruột thúc giục mc tiết lộ thêm manh mối.

Người dẫn chương trình không ngần ngại nói: “Anh ấy đã giành được nhiều giải thưởng, đã thực hiện album cho các ca sĩ. Anh ấy đẹp trai nữa nha, còn rất trẻ và có mối quan hệ thân thiết với hai người—— ”

“Long Thụ Vưu đó Long Thụ Vưu phải không! Rất đẹp trai, còn lợi hại nữa, cậu ta đã làm cho tôi một album!” Một ca sĩ ở đằng sau kích động hô tên Long Thụ Vưu.

MC mỉm cười nói: “Chúc mừng chị Tằng nè, chị đoán đúng rồi!”

Một ca sĩ lâu năm tên Tằng Mẫn đoán đúng nhưng lại không có chút vui mừng nào hết, đau đầu nói: “Các cậu tự nhiên mời tới nhóc Long Thụ Vưu ấy làm gì, xong rồi xong rồi, tôi bắt đầu khẩn trương rồi, các cậu không biết à? miệng cậu ta rất độc.”

Giải Dương có chú ý tới, lúc hô tên Long Thụ Vưu lên, biểu cảm Quý Trạch Huy cứng lại rồi.

Người dẫn chương trình đúng lúc chuyển lời nói đưa tới Quý Trạch Huy nói: “Tôi cũng nhớ rõ Long Thụ Vưu cùng Thầy Quý cũng từng có hợp tác, hình như cũng mới đây thôi, tôi vốn dĩ cho rằng Thầy Quý phải là người thứ nhất đoán được cơ. ”

Quý Trạch Huy lúng túng cười.

Giải Dương uống nước che khóe miệng nhếch lên.

Quý Trạch Huy đã hợp tác với Long Thụ Vưu, đó là album “Phá kén”, nhưng Long Thụ Vưu cuối cùng đã rút khỏi dự án “Phá Kén” vì anh ta không thể chịu được giọng hát của Quý Trạch Huy.

Long Thụ Vưu không đề cập đến chuyện này với hắn ta, báo chí cũng không đưa tin, sau đó bị Hồ Tiêu phát hiện.

Tằng Mẫn được ưu tiên bốc thăm, nhưng lại xui xẻo bốc được hát đầu tiên. Sau khi các vị khách được rút thăm từng người một, không biết nên nói Quý Trạch Huy may mắn hay xui xẻo, bốc được vị trí cuối cùng.

“Hát cuối cùng sẽ có rất nhiều áp lực, cậu..” Nam ca sĩ không kìm được mà đi tới nói chuyện với Giải Dương, nói chuyện được nửa câu thì thấy vẻ mặt bình tĩnh của Giải Dương, liền âm thầm nuốt lời “Cậu nhất định có thể, Cố lên nhé “

Giải Dương lễ phép đáp lại: “Cảm ơn, cậu cũng cố lên “

Trên sân khấu

Long Thụ Vưu xuất hiện trên sân khấu theo lời mời của người dẫn chương trình và ngồi vào chỗ của người bình luận.

Sau một hồi chuyển đổi, vị khách đầu tiên bắt đầu biểu diễn.

Tằng Mẫn hát cũng rất hay, người hát cùng cũng rất tốt, hai người phối hợp rất hoàn hảo, sau khi kết thúc bài hát không khí ngay lập tức trở nên ấm áp.

Đến phần bình luận, các bình luận viên khác đều hết lời khen ngợi, chỉ có Long Thụ Vưu chấm điểm, cau mày nói: “Không có đột phá.”

Tằng Mẫn lộ ra vẻ bất lực “Tôi biết sẽ như thế này mà”

Long Thụ Vưu không ngừng nêu ra tất cả những lỗi bị mắc, vấn đề biểu diễn lẫn bài hát cải biển, sau đó khen qua loa kỹ năng hát rồi đưa ra một số gợi ý chuyên môn cho Tằng Mẫn.

Tằng Mẫn nhìn người dẫn chương trình: “Cậu tin hay không thì tùy nhưng mà cậu ta thực sự rất hài lòng với bài hát vừa rồi của tôi đấy”

Người dẫn chương trình phối hợp đáp lại: “Em tin mà, Thầy Long là bị khó khen người khác thui”

Sau đó là tiết mục thứ hai, thứ ba, thứ tư, Khách mời thứ năm lần lượt lên sân khấu hát.

Những lời bình luận của Long Thụ Vưu ngày càng sắc bén không để cho ca sĩ một chút thể diện nào, trong số đó nam ca sĩ từng nói chuyện với Giải Dương thậm chí còn bị Long Thụ Vưu mắng cho khóc. May mắn là sau mỗi bài đánh giá, Long Thụ Vưu sẽ đưa ra một số gợi ý hữu ích cho vấn đề của ca sĩ, không làm cho cảnh quay trở nên quá tệ.

Cuối cùng đến lượt Quý Trạch Huy và Giải Dương lên sân khấu.

Người dẫn chương trình đang nói về một số chuyện, Giải Dương rời phòng chờ và đi đến lối vào sân khấu để gặp Quý Trạch Huy dưới sự chỉ đạo của saff.

Vẻ mặt của Quý Trạch Huy căng thẳng, nhìn thấy Giải Dương hiếm khi động viên cậu vài lời để Giải Dương hát tốt. Giải Dương gật đầu, sau đó đột nhiên tới gần Quý Trạch Huy, thấp giọng nói: “Long Thụ Vưu là tôi mời đến đấy”

Quý Trạch Huy sửng sốt, sau đó như không dám tin tưởng mà nhìn Giải Dương.

Người dẫn chương trình đã hoàn thành đoạn cắt cảnh, ánh sáng sân khấu chuyển sang, khán giả cổ vũ, các nhân viên bước lên phía trước để cho biết Giải Dương và Quý Trạch Huy đã sẵn sàng lên sân khấu.

Giải Dương đón nhận cái nhìn của Quý Trạch Huy nói: “Thầy Quý à, tôi nhất định sẽ cố gắng hát tốt, cố gắng không kéo chân anh lại.”

Quý Trạch Huy gắt gao nhìn Giải Dương, trên trán toát mồ hôi, tay vô thức siết chặt micro...

“Thầy Quý, Thầy Giải, đã đến lúc lên sân khấu rồi ạ.”

Quý Trạch Huy kìm nén cảm xúc của mình, siết chặt micrô và bước lên sân khấu trước. Giải Dương mỉm cười với nhân viên và bước theo.

Cả hai đứng trên sân khấu và giáo viên ban nhạc bắt đầu chơi.

Đoạn dạo đầu cho phiên bản cải biên của “Sóng dữ” bắt đầu. Giải Dương chịu trách nhiệm về tất cả lời bài hát của đoạn A. Cậu ấy nâng micrô, hát vào phần đệm vào đúng thời điểm, cho thấy sự ổn định hoàn hảo như mọi khi.

Khán giả và bình luận viên nhanh chóng được đưa vào tâm trạng và cảm xúc của bài hát, biểu cảm của họ bắt đầu thay đổi theo giọng hát.

Sau khi hát một đoạn, Giải Dương nhìn Quý Trạch Huy.

Đầu óc Quý Trạch Huy đang bị loạn, giơ micro lên hát hoàn toàn là theo bản năng, trong đầu vẫn đang suy nghĩ, tiêu hóa những gì Giải Dương vừa nói.

Long Thụ Vưu được Giải Dương mời? Giải Dương biết Long Thụ Vưu? Giải Dương không phải là không cơ trong làng giải trí này à?

Ánh mắt của hắn vô thức nhìn về phía Long Thụ Vưu dưới sân khấu, nhận thấy được lông mày Long Thụ Vưu đang cau lại, tinh thần khôi phục.

Nói xạo! Giải Dương là một người mới tinh, làm sao có khả năng mới được Long Thụ Vưu! Giải Dương chỉ muốn nói xạo để kích thích hắn, ảnh hưởng đến màn trình diễn của hắn, để rồi bị Long Thụ Vưu mắng trước mặt tất cả khán giả và khách mời.

Không thể để Giải Dương thành công!

Ngay khi đến đoạn điệp khúc, Quý Trạch Huy đã bình tĩnh lại và hát một cách bình tĩnh.

Sau khi hát điệp khúc đầu tiên một cách an toàn, Quý Trạch Huy thở phào nhẹ nhõm.

Phần đệm vẫn tiếp tục, Giải Dương giơ micro đúng lúc và bắt đầu hát đoạn thứ hai, vẫn hát một cách hoàn hảo.

Quý Trạch Huy cũng không hoảng sợ nữa, nghe Giải Dương hát, trong lòng thầm cười. Loại trẻ ranh không biết trời cao đất rộng này nên ăn chút giáo huấn.

Đến đoạn điệp khúc thứ hai, động lực Quý Trạch Huy bỗng trở nên mạnh mẽ hơn, hắn hát vừa hát một giọng rất chói tai, kèm theo một dư vị kéo dài, ngay lập tức phá vỡ bầu không khí do bài hát tạo ra.

Giải Dương ngạc nhiên nhìn Quý Trạch Huy. Cậu vừa kích thích Quý Trạch Huy chỉ muốm làm rối loạn cảm xúc của Quý Trạch Huy thôi, cũng muốn xem Quý Trạch Huy có thể hiện được cảm xúc cần thể hiện trong đoạn điệp khúc này không, nhưng Quý Trạch Huy bây giờ đang làm cái quái gì thế, điên rồi sao?

Khán giả đột ngột bị kéo ra khỏi bầu không khí do bài hát tạo ra, biểu cảm của họ nhìn hơi ngu ngu. Khách mời bình luận cũng bị choáng bởi kỹ năng bất ngờ của Quý Trạch Huy, quay sangnhìn nhau. Ngay cả giáo viên của ban nhạc cũng không thể không nhìn Quý Trạch Huy đang hát âm cao.

Quý Trạch Huy vẫn không nhận ra điều đó, vẫn hát say sưa với vẻ mặt tự tin.

Sau khi kết thúc đoạn điệp khúc thứ hai, có một đoạn dạo đầu rất căng thẳng, bầu không khí của bài hát bị Quý Trạch Huy phá hủy cũng lùi lại một chút.

Cuối cùng, phần điệp khúc cuối cùng cũng đến, đây là phần hợp xướng của Giải Dương và Quý Trạch Huy. Giải Dương biểu diễn như bình thường, nhưng Quý Trạch Huy dường như muốn chèn cậu, khuếch đại giọng hát của mình, một màn biểu diễn như đang đấu tranh được Quý Trạch Huy hát như đang chửi nhau.

Long Thụ Vưu ở dưới khán đài cau mày.

Giải Dương đã cố gắng làm tròn giọng của Quý Trạch Huy để hắn không như đang hét lên vì không khí của bài hát, nhưng Quý Trạch Huy dường như đang không thể kiểm soát được giọng hát của mình.

Hắn luôn hát âm cao, câu hát cuối cứ như đang hét lên.

Giải Dương: “……”

Cậu muốn Quý Trạch Huy lật xe, nhưng không ngờ Quý Trạch Huy lại lộn lớn thế này.

Sau khi hát xong bài hát, khán giả vỗ tay không nồng nhiệt cho lắm, cũng không hoàn hô khiến cho không khí khán đài ngượng ngùng.

Người dẫn chương trình lên sân khấu, khó hiểu nhìn Quý Trạch Huy, tinh tế nói: “Màn biểu diễn đặc biệt thật đấy. Thầy Quý à, sao tôi nghe thấy nó khác buổi tập duyệt thế nhỉ?vừa mới có ý tưởng mới à?”

Quý Trạch Huy còn cảm thấy mình biểừ diễn khá tốt, hắn nói: “Đúng là mới có ý tưởng mới Tôi nghĩ cách hát này thể hiện được nhiều cảm xúc hơn.”

Người dẫn chương trình cạn lời, luyên thuyên vài câu thì chuyển lời. Để các khách mời đánh giá.

Khách mời thì kiêng dè công ty đằng sau Quý Trạch Huy lên không dám chê nhiều, nhưng cũng không biết nên khen cái gì nên chỉ khen cải biên tốt.

Quý Trạch Huy nghe được nắm chặt microphone.

Cuối cùng, những vị khách mời khác đã nói xong, chỉ có Long Thụ Vưu là chưa nói.

Người dẫn chương trình cuộc trò chuyện với Long Thụ Vưu

Quý Trạch Huy vô thức thẳng lưng.

Long Thụ Vưu buông bản cải biên của “Sóng dữ” và nói: “Bài hát được cải biên rất tốt, nhưng giọng hát thì tệ quá. Quý Trạch Huy, cậu gọi đấy là ca hát?”

Một câu nói ra toàn khung cảnh im lặng.

Long Thụ Vưu nói như một khẩu súng máy: “Giọng khô và chặt, hát không có cảm xúc, kỹ năng khó giải thích, hát âm cao thì như vẽ chân cho rắn, thậm chí còn gần như vỡ tiếng? Giải Dương còn giúp cậu hát, cậu ấy đang giúp cậu hòa âm, cậu chèn giọng hát của cậu ấy làm gì?”

Toàn bộ bài hát cứ như bị tách ra Giải Dương thì hát “Sóng dữ”, còn cậu hát mẹ gì thế?gào lên à?”

Quý Trạch Huy bị mắng đến ná thở: “Thầy Long à, làm gì có bài hát nào tên là “Gào lên”, Thầy cứ dỡn với em hoài.

“Tôi không nói đùa đâu” Giọng điệu của Long Thụ Vưu trở nên nghiêm túc hơn “Cậu đang lãng phí giọng của Giải Dương và bản cải biên của cậu ấy. So với lần trước chúng ta gặp nhau, kỹ năng ca hát và kỹ năng biểu đạt cảm xúc của cậu đã thụt lùi đi một bậc. Tôi đã xem những tác phẩm đầu tay của bạn, lúc đó bạn vẫn còn rất tinh thần và cảm xúc và hát cũng rất no đủ, Tôi không hiểu cậu làm gì mà tiêu hao bản thân như này. Quý Trạch Huy à, cậu nên bình tĩnh và suy ngẫm lại bản thân cậu đi.”

Bình luận

Truyện đang đọc