QUỐC SẮC THIÊN HƯƠNG

Edited by Cigar.

“A Ly! Ngồi dậy! Tỉnh tỉnh!”

Nửa đêm, Mặc Lý đang mơ mơ màng màng trong giấc ngủ ngọt ngào thì có một giọng nói ẩn chứa giận dữ không ngừng ở bên tai quấy rầy, cậu không kiên nhẫn phất phất tay, mồm miệng không rõ nói: “Làm gì, em muốn ngủ.”

Mặc Lý một bên lẩm bẩm, một bên càng rúc sâu vào trong chăn, Yến Lẫm nổi giận đùng đùng đào cậu ra khỏi chăn, giúp cậu ngồi thẳng thân thể, ôm lấy gương mặt của Mặc Lý hung hăng xoa bóp hai cái.

“Nếu không tỉnh anh lập tức làm em!”

Mặc Lý sợ tới mức giật mình tỉnh táo lại, trong tầm nhìn mơ hồ, cậu thấy Yến Lẫm đang ngồi ở bên giường, tây trang hỗn độn, cà vạt lỏng lẻo vắt tại trên cổ, thân thể mang theo sương lạnh đêm khuya, còn có một ít mùi rượu, vẻ mặt vặn vẹo đang nhìn cậu.

Mặc Lý ôm chăn, còn buồn ngủ: “Lẫm ca, anh tự trọng. Trước kia anh tao nhã ổn trọng, đoan chính lễ độ như vậy, đừng để bần cùng tước đoạt tiết tháo của anh.”

“Em bớt nói lung tung đi, anh hỏi em, em và Yến Thâm truyền scandal thì cũng thôi, như thế nào còn bị người ta chụp được ảnh?! Hai người ở trong toilet làm gì? Anh ta còn nắm tay em!”

Đại não bị cồn ma túy của Yến Lẫm giờ phút này tràn ngập ghen tỵ và không cam lòng, người đàn ông ghen tuông đã không còn lý trí gì để nói.

“A, anh nhìn thấy rồi sao.” Mặc Lý dùng hai tay che mắt không muốn đối mặt. “Là do bị chụp trộm, không phải là lỗi của em.”

“….” Yến Lẫm hít mấy hơi thật sâu, miễn cưỡng ngăn chặn giấm chua đang cuồn cuộn sóng gầm sinh ra giông tố.

Nghĩ đến chuyện hắn mấy ngày nay bị Yến Thâm và Yến Chu bắt tay áp chế, không thể không dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng, đi sớm về khuya, cùng với những người khác biệt một trời một vực với hắn nâng cốc xem rượu như nước mà uống lấy uống để, tất cả là vì điều gì? Chẳng lẽ là vì để hắn trơ mắt nhìn thấy Yến Thâm dựa vào tiền thế đùa giỡn người của hắn, đào góc tường nhà hắn sao?

Yến Thâm, khinh người quá đáng!

Mấy chai rượu đêm nay uống lúc này toàn bộ hóa thành liệt hỏa hừng hực, đun giấm chua của người đàn ông sôi trào quay cuồng, hoàn toàn không có dấu hiệu bình ổn.

Yến Lẫm nghiêm mặt ngồi ở bên giường, nâng tay kéo kéo cà vạt, ánh mắt không tốt nhìn chằm chằm Mặc Lý.

“Hai người rốt cuộc ở trong toilet làm gì? Paparazzi chỉ biết chụp ảnh, cũng không cầm tay em nhét vào trong tay của Yến Thâm!”

Mặc Lý nuốt nuốt nước bọt, ôm chăn che mặt.

Ài, đàn ông say rượu thật đáng sợ! Yến Lẫm bày ra dáng vẻ chỉ cần một câu không hợp ý thì sẽ bá vương ngạnh thượng cung, thật sự là… quá đẹp trai!

“Trốn cũng vô dụng, đi ra nói chuyện!” Yến Lẫm không buông tha mà đào Mặc Lý từ trong chăn ra.

“Ai nha thật phiền, vào toilet còn có thể làm gì, con người có ba chuyện gấp mà!”

Người đàn ông say rượu lại rõ ràng không hài lòng đáp án này, cố tình gây sự chính là như vậy, chính là lý do cố tình gây sự lại khó có thể nói ra.

Tuy rằng đều là họ Yến, nhưng Yến Thâm có tiền có thế, nắm quyền, cao cao tại thượng. Trước kia Yến Lẫm cũng không cảm thấy hắn và Yến Thâm chênh lệch rõ ràng cỡ nào —— Hoàn cảnh lớn lên như nhau, đều là cuộc sống giai tầng, còn có quan hệ họ hàng, làm nhòe đi giới hạn giữa bọn họ.

Nhưng Yến Thâm chỉ là hơi chút động tay đã có thể làm cho hắn lâm vào hoàn cảnh khốn quẫn như thế. Hắn cũng không lưu luyến đặc quyền Yến thị mang đến, hắn cũng có thể từ tầng dưới chót bắt đầu phấn đấu, nhưng là cái tấm hình chụp Yến Thâm và Mặc Lý kia vẫn làm cho tự tôn của Yến Lẫm chịu đả kích.

Từ lúc mấy tin rumor đồn thổi scandal trên internet bắt đầu lưu hành, Mặc Lý bị ghép đôi với đủ loại người, cố tình chỉ có hắn bị tất cả các fan của cậu bài trừ ra ngoài, hiện giờ ảnh hưởng của Lý Thiếu Thiên có chút phai nhạt thì lại nhảy ra một Yến Thâm.

Yến Lẫm thật sự là ghét cực kì tất cả đối tượng CP của Mặc Lý! Ghét tất cả các fan CP của Mặc Lý! Rõ ràng tự xưng là những cô gái thánh soi, bạn trai thực sự là hắn to lù lù ra như vậy cũng không thấy, một đám con gái mắt viễn thị thì có chứ thánh soi gì.

“Hừ, em chờ, anh tìm người xóa ảnh.” Yến Lẫm dâng mùi rượu, lấy điện thoại ra.

“Anh có thể xóa ảnh?” Mặc Lý từ trong chăn chui ra tiến đến cạnh Yến Lẫm, vẻ mặt hưng phấn: “Thật tốt quá! Mau nhanh xóa! Ngàn vạn lần không thể để qua đêm, em sợ tới ngày mai mọi chuyện xé ra to, mấy người lớn tuổi ở quê nhìn thấy thì không tốt lắm. Quan trọng nhất là không thể để cho ba em nhìn thấy!! Yến Thâm còn nói anh ta có thể xử lý, xem xem hiện tại đã qua bao lâu, trên mạng vẫn tràn ngập ảnh! Thật sự là không đáng tin cậy.”

Yến Lẫm cười khinh miệt, cầm điện thoại lướt danh bạ.

“Anh tìm được chưa, tìm được chưa?” Mặc Lý ở bên cạnh thúc giục: “Trước khi trời sáng nhất định phải xử lý tốt!”

Yến Lẫm đang tra danh bạ bỗng dừng lại.

Đúng rồi, hắn quên mất, Yến Chu đã cắt đứt tất cả nguồn kinh tế lẫn quyền hạn ở công ty của hắn, những người đó hắn không thể chỉ huy được một ai.

“Làm sao vậy? Làm sao vậy?” Mặc Lý nhìn điện thoại của hắn. “Sao lại ngừng, tìm được người rồi sao?”

Xấu hổ, xấu hổ cực kì, trước mặt người bản thân yêu nhất, người bản thân đặt ở đầu quả tim đánh mất mặt mũi.

Những tâm tình thuộc về thời kì trưởng thành này, ở trên người Yến Lẫm đã trưởng thành từ nhỏ tựa hồ cuối cùng cũng thong thả đến.

Hắn buông di động, trầm mặc cúi đầu ngồi.

“Lẫm ca? Anh sao thế?” Mặc Lý hoàn toàn không nắm được sự biến hóa cảm xúc của người đàn ông say rượu, vừa rồi còn thực phấn khởi đột nhiên tinh thần lại sa sút, thật sự là còn khó hầu hạ hơn cả con gái nữa.

“Không tìm thấy số điện thoại cũng không sao. Dù sao Yến Thâm cũng đã sai cấp dưới tăng ca khống chế dư luận, tin tưởng thủ đoạn của anh ta là được. Yến Thâm sao có thể từ bỏ hình tượng của bản thân được? Hắn khẳng định sẽ đi lo liệu chuyện đó, vốn cũng không cần chúng ta làm gì.” Thì ra ngay cả Mặc Lý cũng hiểu được hắn là một cái tồn tại có cũng được không có cũng không sao…

Phốc, âm thanh đâm xuyên tim.

Yến Lẫm ôm ngực, cảm thấy tim đang chảy máu.

“Anh đi tắm.” Yến Lẫm vẻ mặt mất mát đứng dậy khỏi giường, đi về phía nhà vệ sinh.

Mặc Lý tựa vào đầu giường cầm lấy điện thoại của Yến Lẫm lướt tiếp, không tìm được người có thể xóa ảnh, nhưng lại thấy được rất nhiều tin nhắn và ghi chép cuộc gọi.

Những lịch sử ghi chép đó cho thấy Yến Lẫm thời gian này thật sự là một khắc cũng không rảnh rỗi. Dự án bắt đầu phức tạp, tất cả mọi người đều chỉ dựa vào hắn, mọi vấn đề đều do hắn giải quyết. Có vài người không biết có phải do phách lối đã quen, hoặc là không biết thân phận của Yến Lẫm, nhắn tin cho Yến Lẫm cực kì không khách khí, cực độ không hữu hảo, song hồi âm của Yến Lẫm luôn luôn lễ phép và khéo léo.

Mặc Lý hầm hừ tiếp tục lướt xem, xem xem liền ngủ mất.

Yến Lẫm từ trong phòng tắm bước ra, mùi rượu trên người tan không ít, cảm xúc cũng ném sang một bên, sấy khô tóc leo lên giường, ôm Mặc Lý vào trong ngực.

Mái tóc mềm mại của cậu áp lên hai má hắn, Yến Lẫm mềm nhẹ dụi dụi cằm lên đỉnh đầu của Mặc Lý, ánh mắt thâm trầm.

Yến Thâm —— nếu Yến Thâm dám đặt chủ ý lên Mặc Lý, nói không chừng bọn họ thật sự phải diễn cảnh anh em nội chiến. Tuy rằng Yến Thâm mấy năm nay chỉ trà trộn giữa rừng hoa khác phái, nhưng Yến Lẫm sẽ không tin vào tiết tháo của anh họ

Bình luận

Truyện đang đọc