QUỐC SẮC THIÊN HƯƠNG

Edited by Cigar.

Hôm nay lúc tan tầm, Yến Thâm rời khỏi phòng chủ tịch, từ thang máy chuyên dụng dành cho boss xuống garage, đi tới trước xe của hắn.

Tài xế riêng của hắn đứng cung kính ở bên ngoài xe, thấy hắn đến liền mở cửa xe cho hắn, đồng thời lộ ra vẻ mặt bất đắc dĩ nói: “Lẫm thiếu gia đang đợi ngài.”

Yến Thâm nhìn vào trong xe, Yến Lẫm đang ngồi ở ghế sau, vẫy tay với hắn.

“Anh họ.”

Yến Thâm không phản ứng hắn, cúi thấp người ngồi vào trong xe, gật đầu với tài xế: “Đi thôi, về nhà chính.”

“Ngài còn có một cuộc hẹn…” Tài xế nhắc nhở.

“Quay về nhà chính.”

Tài xế không nói nữa, lái xe rời khỏi garage, hướng về phía nhà chính của Yến gia.

Trong tòa ghế rộng mở phía sau xe, Yến Thâm và Yến Lẫm mỗi người chiếm một bên, dọc theo đường đi đều bảo trì trầm mặc.

Yến Thâm không thể không thừa nhận, kì thật so với Yến Trăn, đứa em trai tuổi cũng nhỏ hơn này, ổn trọng hơn, cũng càng giống hắn hơn.

Đương nhiên, Yến Lẫm từ sau khi gặp phải sự kiện kia liền trưởng thành chỉ sau một đêm, hắn là người không có thời kì trưởng thành, người bình thường không thể so sánh.

Bầu không khí trầm mặc giữa hai người vẫn giữ nguyên cho đến khi bước vào trong thư phòng của nhà chính, hai người tự động ngồi xuống hai phía sofa.

Yến Thâm ở dưới sự hầu hạ của quản gia, thay một bộ Đường trang may thủ công riêng cho hắn thấm đẫm hơi thở cổ xưa hòa hợp với nhà chính, sau đó đứng dậy thong thả đun nước pha trà.

Yến Lẫm cũng không sốt ruột, vẫn xem Yến Thâm bận rộn, thẳng đến khi một tách trà được đưa đến trước mặt hắn, hắn mới nói một tiếng cảm ơn, cầm trong tay.

Yến Thâm ngồi xuống phía đối diện hắn, thoải mái bắt chéo chân, cuối cùng cũng lên tiếng.

“Khó được dịp em đồng ý cùng anh quay về nhà chính, mấy người trẻ tuổi các em, chỉ mê mấy cái hiện đại mới mẻ, cũng không thấy đứa nào nguyện ý ở lại cái nhà chính cũ xưa này. Nói đi, em có chuyện gì?”

Yến Lẫm buông tách trà trong tay, nhìn thẳng Yến Thâm: “Anh họ không cần phải giả ngây, anh biết em muốn nói gì.”

Động tác của Yến Thâm ngừng trong nháy mắt, ngón tay thon dài cầm tách trà tinh xảo đặt lên mặt bàn, cười nói: “Anh biết gì cơ? Anh thật sự không biết. Không bằng Lẫm nói cho anh nghe xem.”

“Anh đừng đối phó Mặc Lý, mấu chốt không nằm ở em ấy.” Yến Lẫm trầm tĩnh đáp: “Mọi chuyện đều là do em dựng lên, mấu chốt không nằm ở em ấy.”

Một tiếng “loảng xoảng” thật lớn vang lên, là Yến Thâm cầm tách trà trong tay đặt mạnh lên mặt bàn.

Hắn cười lạnh một tiếng: “Tốt, tốt lắm, không hổ là họ Yến, tất cả các người đều là tình thánh, đứa nào đứa nấy đều si tình bất hối. Chỉ có một mình anh là kẻ ác chia rẽ uyên ương.”

“Anh họ cũng có thể lựa chọn không làm kẻ ác.” Yến Lẫm nói.

Một quyển sách xẹt qua hai má của hắn bay về phía vách tường phía sau, phát ra một tiếng “bộp” cực kì vang dội.

Cảm giác tê rần qua đi, chính là đau đớn xót thịt.

Yến Thâm từ trước đến nay vẫn luôn là người hòa khí nay trên mặt tràn ngập tức giận, là điềm báo nguy hiểm sắp tới.

Lần cuối cùng Yến Thâm chân chính phát hỏa chính là lần hắn đá ba của hắn khỏi vị trí ban giám đốc, đem ông và tình nhân của ông, cùng với đứa con riêng đuổi ra khỏi cổng lớn của tập đoàn họ Yến.

“Yến Lẫm, nếu anh thật sự muốn làm kẻ ác thì anh đã nói tất cả mọi chuyện cho ba của em, để ông ta đối phó em!” Yến Thâm lạnh lùng nhìn hắn. “Các em đứa nào đứa nấy đều chỉ cần làm tình thánh, liệu có bao giờ nghĩ đến các trưởng bối đã bồi dưỡng mấy đứa thành người, cho mấy đứa một cuộc sống hậu đãi cao hơn người bình thường một bậc từ khi sinh ra chưa!”

Yến Lẫm gục đầu xuống, trầm mặc không nói.

Giọng nói lạnh lùng của Yến Thâm vẫn còn vang lên ở bên tai.

“Các em cũng đừng có mà cảm thấy thiệt thòi, các em hưởng chỗ tốt mà nhà họ Yến mang đến, lại không nguyện ý vì nó thỏa hiệp dù là một chút, chỉ muốn ai ai cũng xoay quanh bản thân. Các em có tư cách gì cảm thấy bản thân thiệt thòi?!”

Yến Thâm liên mồm các em các em, không biết là đem oán khí đối với ai phát lên người hắn.

“Em không cảm thấy thiệt thòi, cũng không yêu cầu mọi người xoay quanh em. Một Mặc Lý nho nhỏ mà thôi, em ấy và Yến gia có liên quan gì? Cần phải thỏa hiệp cái gì?” Yến Lẫm ngẩng đầu nhìn thẳng Yến Thâm, trên gương mặt hiện lên vết đỏ bừng. “Ngược lại là anh, anh họ, anh không thể khống chế cuộc sống của mọi người, anh cũng không thể bắt ép tất cả mọi người tuân theo ý của anh.”

“Ý của anh? Ý của anh, ha ha.” Yến Thâm cười lạnh một tiếng. “Được được, anh mặc kệ em, Yến Lẫm, em dám nói chuyện này cho ba mẹ và ông nội của em sao?! Các em dám nói chuyện này cho ba sao?! Các em giấu giếm gạt họ là vì sao?! Các em cũng biết chuyện này không thể để cho người khác biết?!”

Yến Lẫm ở dưới giọng điệu giận dữ của Yến Thâm, mím môi, nắm chặt lòng bàn tay.

“Nói chuyện!” Yến Thâm lạnh lùng nói.

Yến Lẫm ngẩng đầu nhìn hắn. “Em không định biện giải điều gì. Em chỉ hy vọng mọi người nể mặt em mà không đi khó xử em ấy. Nếu anh họ nhất định phải đối phó với Mặc Lý, em sẽ không ngồi yên mặc kệ.”

Yến Thâm tức giận đến mức nở nụ cười: “Em đây là, chính thức tuyên chiến với anh? Tốt, tốt, Yến Lẫm, em có cốt khí. Anh chờ em, không có sự duy trì của Yến gia, em chuẩn bị dựa vào đâu để thay tiểu tình nhân của em lấy lại công đạo.”

“Quản gia tiễn khách!” Yến Thâm đứng dậy rời khỏi thư phòng, nhìn cũng không nhìn Yến Lẫm một cái.

Yến Lẫm không đợi người tới mời hắn đi ra ngoài, tự mình đứng dậy đi ra ngoài cửa.

Quản gia làm tròn bổn phận tiễn hắn ra khỏi cửa.

Quản gia vẫn là lão quản gia phụ trách quản lý mọi chuyện trong nhà hồi hắn còn bé sống ở nhà chính, từ khi hắn bắt đầu có trí nhớ thì ông đã là dáng vẻ đó, nhiều năm qua đi, bộ dạng của lão quản gia vẫn không có chút biến hóa nào.

Lão quản gia không có quăng hắn ra khỏi cửa, ngược lại dẫn hắn đến garage, giao cho hắn một chiếc xe hơi.

“Chiếc xe này cũng là xe ba cậu từng lái, sau khi ba cậu rời khỏi đây cũng không có ai động vào nó nữa, cậu dùng nó đi, đỡ phải đi bộ.” Lão quản gia nói.

“Cám ơn.” Yến Lẫm cũng không khách khí, nhận lấy chìa khóa xe từ trong tay quản gia.

Lão quản gia lui về phía sau một bước, nhìn thấy hắn ngồi trong xe, đứng ở bên cạnh nói: “Lẫm thiếu, cậu đừng trách Yến tổng. Ngài ấy nói đúng, không có một trưởng bối nào sẽ chấp nhận việc này. Để ngài ấy ra tay tốt hơn nhiều so với để ba cậu ra tay. Ít nhất, ngài ấy sẽ không gây tổn thương chân chính cho cậu.”

Yến Lẫm không có cùng đối phương tranh cãi, gật đầu thụ giáo.

“Tôi biết.”

Quản gia nhìn thấy hắn lái xe rời đi, khẽ thở dài một tiếng, rồi quay vào trong nhà.

Cái nhà chính ngay cả ban ngày cũng u ám này, chỉ còn lại có ông và Yến Thâm.

Trở lại phòng khách, Yến Thâm đã muốn ngồi ở bàn làm việc bắt đầu xử lý công việc tồn đọng, mấy ngày sau còn phải bay ra nước ngoài, hắn kì thật không có nhiều thời gian rảnh rỗi để đi chia rẽ uyên ương.

Lão quản gia bước vào, thưa: “Yến tổng, Tống tiểu thư vẫn luôn tìm người nhờ liên hệ ngài, gây động tĩnh có chút lớn. Ngài có nên gặp cô ấy một lần không?”

Yến Thâm tháo kính mắt, tay xoa xoa mi tâm.

“Thiếu chút nữa quên luôn cô ta, trước khi tôi bay cũng nên giải quyết luôn.”

Ngày hôm sau Yến Lẫm không có tới công ty của Yến Thâm nữa. Lời quyết tuyệt cũng đã nói ra, không có đạo lý tiếp tục làm công cho Yến Thâm.

Thâm Không cũng không thể quay về, trên tay hắn hiện tại chỉ có mỗi một dự án là Quốc Sắc Phương Hoa, là hắn một tay gầy dựng ra, cuối cùng không đến mức lưu lạc trở thành kẻ thất nghiệp. Nhưng đây cũng không phải là ổn thỏa nhất, nếu Yến Thâm ra tay, cướp đi nó bất quá chỉ là chuyện một cái vung tay.

Còn có mấy dự án ở Mặc Huyền, đều do hắn làm, nhưng đều là lấy danh công ty Lam Kình.

Yến Lẫm điểm lại thực tích của mình, không khỏi trầm ngâm, hắn đó giờ hình như quá là vô tư rộng lượng rồi, chỉ toàn là may áo cưới cho người khác?

Mặc Lý buổi tối gọi điện thoại cho hắn, Yến Lẫm cực kì khai sáng kể hết chuyện này cho cậu, chỉ giấu chuyện Yến Thâm ra tay chèn ép cậu, xem như là giữ lại một hình tượng tốt đẹp cho Yến gia.

Chẳng qua đều là phí công, hắn đại khái không đoán được Mặc Lý còn thấu triệt hơn hắn.

“Anh rốt cuộc cũng hiểu ra.” Mặc Lý cầm điện thoại cảm thấy vui mừng: “Anh đó giờ toàn may áo cưới cho anh họ của anh thôi, áo cưới anh may cho anh họ anh chắc mấy chục bộ luôn ấy, anh ta cưới bao nhiêu lần cũng mặc không hết.”

“Đừng lấy anh họ ra giỡn.” Hắn có chút xấu hổ.

“Rồi rồi, em không đùa. Hồi anh tới Mặc Huyền dỡ nhà ấy, không phải là anh làm việc thay cô anh sao? Chuyện ác đều là anh gánh, người xấu cũng bắt anh làm, sau rồi sao? Anh có được chia lời gì không?”

Yến Lẫm nguyên bản chính là giúp cô hắn làm việc, nào có ưu đãi gì.

“Nghe nói thanh niên nhà họ Yến ai cũng có sản nghiệp của riêng mình, chỉ có mình anh mỗi ngày đều thêu áo lông cho anh họ anh.” Mặc Lý bóp cổ tay.

Yến Lẫm đột nhiên có chút buồn bực.

Trách không được Yến Thâm không đi đối phó Yến Trăn, không chỉ bởi vì đó là em trai ruột của hắn, mà Yến Trăn còn có tư bản chống lại hắn, hắn muốn đối phó cũng không đối phó được.

Thì ra Yến Thâm là kiếm quả hồng nào mềm mà bóp.

Trước kia Yến Lẫm đối với mấy chuyện này đều là thái độ không sao cả, Yến gia dưỡng dục hắn, bồi dưỡng hắn, hắn vì Yến gia cúc cung tận tụy, đây là công bằng, theo lẽ thường là chuyện phải làm. Mặc kệ là vì ba làm việc, hay là vì Yến Thâm làm việc, hắn đều không sao cả. Yến Lẫm không cần tiền, không cần quyền thế, cũng không có gì khác sở cầu. Nếu không có Mặc Lý, hắn cứ như vậy vì Yến gia mà sống cả đời, cũng là điều có thể.

Hiện giờ lại phiền hà Mặc Lý để cậu rơi vào nông nỗi bị người khi dễ, đây đều là sai lầm của hắn.

Hắn như cũ có thể vì Yến gia kính dâng hết thảy, chỉ có Mặc Lý là điểm mấu chốt duy nhất của hắn.

Thừa dịp trong tay vẫn còn một ít lợi thế có thể chi phối, hắn phải bắt đầu tính toán một chút.

Tiến độ quay phim rất nhanh, ba tháng trôi qua, toàn bộ cảnh quay đã quay xong, hiện tại liền giao cho đoàn đội tiếp nhận công việc hậu kỳ.

Không bao lâu sau đoàn làm phim cũng bắt đầu thực hiện bước tuyên truyền, video liên tục được tung ra, nam số hai Mặc Lý cũng nhận được công tác tuyên truyền.

Tuy rằng mặc kệ là cậu đăng cái gì lên internet cũng như là đăng lên một dị không gian nào đó, không có người sống nào có thể nhìn thấy, Mặc Lý vẫn là cẩn trọng phối hợp công tác của đoàn làm phim.

Đoàn làm phim mua comment cho mọi người, weibo của những diễn viên khác còn có nhiều fan thật, weibo của cậu chỉ có mỗi mấy con AI nhảy múa, Mặc Lý nhìn nhiều liền cảm thấy có điểm quỷ dị, rõ ràng dứt khoát ngoại trừ repost weibo của đoàn làm phim, còn lại không đọc gì hết.

Kết quả cậu thiếu chút nữa bỏ lỡ trò hay.

Yến Thâm người này ra tay đơn giản thô bạo, kêu chèn ép liền một chút độ nhận biết cũng không cho cậu, nội dung dù là tốt hay xấu cũng đều không thể nhìn thấy, cho dù có fan ở trên mạng tuyên bố một ít ngôn luận hoài nghi cũng rất nhanh biến mất, làm cho mọi người chỉ có thể nghẹn sự hoài nghi ở trong lòng, ngay cả một nơi để thảo luận cũng không có.

Bởi vì sự kiện này, Chu Phi thân là tổng tài bá đạo mới được lên chức bị fan ở Mặc Huyền vây đuổi chặn đường hỏi thăm mấy lần.

Hắn cũng cảm thấy kì quái, lúc gọi điện thoại cho Mặc Lý còn đặc biệt quan tâm.

“A Ly, cậu có biết chuyện cậu hoàn toàn bị biến mất ở trên mạng không?!”

“Ngậm cái miệng quạ đen của cậu lại, cậu mới biến mất ấy.”

Chu Phi vội la lên: “Tôi nói thật đó, ngay cả mấy cái thread ở trên diễn đàn thảo luận về cậu đều rơi vào kết cục biến mất trong một giây, search weibo cũng không thể search ra cậu, rốt cuộc là chuyện gì vậy?”

“Không có gì, tôi vẫn còn êm đẹp đây này. Tôi vừa mới quay xong một bộ phim truyền hình, thù lao cũng tới tay rồi. Có thể có chuyện gì được, cậu khỏi quan tâm.” Mặc Lý ngay cả Yến Lẫm cũng chưa kể, đối với Chu Phi càng không cần phải bàn.

Chu Phi hiện tại bành trướng cực kì, không còn là người đại diện gà mờ cáo mượn oai hùm của năm ngoái, hắn hiện tại đã được thể nghiệm khoái cảm của người cầm quyền, tuy rằng Chu gia chỉ là một công ty có tiếng tăm ở Mặc Huyền, nhưng hắn đã có loại ảo giác, ngay cả cái tập đoàn của Yến gia ở trước mặt hắn cũng không hơn bao nhiêu.

“Không được, tôi không tin, khẳng định là có người bắt nạt cậu. Cậu chờ tôi, công ty của tôi chuẩn bị mở rộng đến thành phố S, lúc đó tôi sẽ tới làm chỗ dựa cho cậu A Ly!”

Mặc Lý vẫn giữ thái độ hờ hững có lệ: “Rồi rồi, chúc cậu thành công.”

“A Ly, vậy cho tôi một cái hôn cổ vũ ——”

Cụp —— Mặc Lý cúp điện thoại ném sang một bên, tiếp tục vùi đầu cày sách chuyên ngành, còn muốn chỉnh sửa lại luận văn.

Thời gian bảo vệ luận văn đã được định ra, ngay tại thứ ba tuần sau. Mặc Lý chỉ có thể nắm chặt thời gian, nước tới chân mới nhảy.

Cậu đã mua vé xe cuối tuần rồi, dự định về trường trước, chuẩn bị vẹn toàn.

Sau cú điện thoại hôm đó với Mặc Lý, Yến Lẫm quả nhiên không có tiếp tục làm công cho Yến Thâm nữa, mỗi ngày đều vận tây trang giày da ra khỏi cửa, một nắng hai sương về nhà, có đôi khi còn mang về một thân mùi rượu, không biết hắn đã uống bao nhiêu.

Có hai lần thật sự say lợi hại, Mặc Lý kéo hắn vào nhà vệ sinh giúp hắn rửa mặt, nghe được Yến Lẫm mơ mơ màng màng miệng nói mớ: “Chú X là người nhìn cháu lớn lên, chú nhất định phải giúp đỡ công ty của cháu một chút nhé” vân vân, Mặc Lý đau lòng đến mức muốn rơi lệ.

Yến Lẫm đường đường là một thiếu gia hào môn, rốt cuộc là vì cớ gì mà phải khổ bức như vậy!

Thì ra gout của cậu không phải là hình tượng bá tổng hay kim chủ gì đó, loại tiểu bạch hoa ẩn nhẫn này mới đâm trúng điểm uy hiếp của cậu! Lần này Yến Lẫm tìm đúng định vị rồi, cậu bị hắn trói chặt chẽ, vĩnh viễn trốn không thoát khỏi lòng bàn tay của Yến Lẫm.

Yến Lẫm đều vì sự nghiệp của bản thân mà từ bỏ cá tính ngông nghênh kiêu ngạo, cậu cũng không thể trở thành vật cản trở. Cho dù Yến Thâm muốn cậu trở thành một người trong suốt, cậu chẳng lẽ không còn cách nào khác sao? —— Tuy rằng hiện tại quả thật còn chưa nghĩ ra. Nhưng cũng chẳng sao, cho dù đến đường cùng thì cậu vẫn còn lợi thế là mỹ mạo thiên tiên.

Tóm lại, nghĩ nhiều vô ích, vẫn là trước tiên hoàn thành bảo vệ luận văn đã…

Cuối tuần Mặc Lý đi về trường học một mình, không để Yến Lẫm tiễn.

Trở lại ký túc xá sinh viên xa cách hồi lâu, Mặc Lý đột nhiên có một loại cảm giác thời gian đảo lưu, cảnh tượng tua ngược. Kì thật cậu chẳng qua cũng chỉ rời khỏi nơi này không đến một năm.

Ba học bá trong phòng ký túc xá, Lý Nam, Lục Vũ, Trương Đại Minh vẫn như cũ ngồi ở bàn học chiến đấu hăng hái, y hệt một năm trước. Không giống như Mặc Lý một năm qua “bốn bề sóng dậy”, ba người này vẫn luôn cảm thấy thời gian trôi nhanh, giây lát đã vượt qua.

Nhìn thấy Mặc Lý võ trang kín mít ba người nhất thời còn chưa nhận ra, thẳng đến khi Mặc Lý bỏ mũ xuống, tháo khẩu trang, lộ ra gương mặt xinh đẹp quá phận, ba người mới đồng loạt bừng tỉnh đại ngộ.

“Mặc Lý, cậu cư nhiên đã trở lại!”

“Tớ phải về bảo vệ luận văn.” Mặc Lý cười buông hành lý.

Lục Vũ từng bị các bạn nữ ghép đôi với cậu kéo cậu ngồi xuống cạnh bàn. “Cậu thật sự không định tiếp tục ở trong giới giải trí nữa à? Bởi vì cậu nên bọn tớ cũng thường xuyên chú ý tin tức về giới giải trí, nó không phải là một nơi tốt đẹp gì. Không lăn lộn thì không lăn lộn, dù sao chúng ta cũng không thiếu một bát cơm ăn.”

Hai người còn lại cũng đồng loạt gật đầu, trên mặt còn mang theo ý an ủi: “Đúng vậy đúng vậy.”

Mặc Lý bị thái độ của bọn họ làm cho không hiểu ra sao, chút xa lạ ban đầu cũng bị tiêu tan trong nháy mắt, bầu không khí thân mật tự nhiên giống như cậu chưa từng rời đi.

Chính là ba vị bạn cùng phòng này vẫn luôn dùng một loại ánh mắt vừa thương hại vừa trấn an nhìn cậu, làm Mặc Lý cảm thấy vi diệu.

“Các cậu nghe được chuyện gì sao? Sao lại nhìn tớ bằng ánh mắt như vậy.”

“Cậu còn chưa biết?” Vẻ mặt của Lục Vũ trở nên kinh ngạc. “Trên mạng đang đồn thổi náo nhiệt như vậy ——” Lục Vũ truy cập vào trình duyệt sau đó xoay màn hình cho Mặc Lý xem, Mặc Lý nhìn qua, hotboy mạng nhỏ bé là cậu từ trước đến nay chưa bao giờ chi tiền để lên hot search lúc này đây cư nhiên rõ rành rành chễm chệ ở vị trí no.1 hot search.

Chỉ tiếc nội dung không quá hữu hảo.

“Bầu gánh Mặc gia là Tuesday chen chân.”

“Đây là cái quỷ gì?!” Mặc Lý cả kinh đến mức cằm không nâng lên nổi, cậu bị xóa sổ trên internet nhiều ngày như vậy, phàm là tin tức về cậu đều sẽ rất nhanh biến mất, người anh em này rốt cuộc là thần thánh phương nào, trực tiếp lôi cả gánh hát Mặc gia của cậu vào, cư nhiên còn lôi thành công.

Cậu nhấn vào hot search, mọi người thảo luận cực kì náo nhiệt, không có bị phát sinh tình huống quỷ dị là rơi vào dị không gian, chính là tên của cậu vẫn không thể xuất hiện ở trong nội dung thảo luận, tất cả mọi người dùng các loại danh xưng để ám chỉ cậu, you know who, keep silent, người con trai không thể nhắc đến, còn có một vài danh xưng kì quái khác, Mặc Lý cũng không biết họ nghĩ gì mà dùng từ đó để ám chỉ cậu.

Các bạn cùng phòng ở một bên bày ra vẻ mặt thương cảm nhìn cậu, hiển nhiên là đã sớm đọc qua nội dung.

Nội dung tin tức cực hoang đường, nói cậu là người thứ ba chen chân vào tình yêu của Tống Văn, quan trọng nhất là, Tống Văn còn mang thai, cậu quyến rũ câu hồn người đàn ông không rõ tên tuổi trong tin tức, làm cho đối phương ngay cả bạn gái đang mang thai cũng không thèm để ý.

Tống Văn vốn là nghệ sĩ nữ có không ít fan, lại biết cách làm người, có rất nhiều bạn tốt trong giới, hơn nữa lại còn mang thai, ưu thế dư luận là rất lớn, rất nhiều người trên internet theo phe cô, Mặc Lý không cần đọc kĩ cũng có thể tưởng tượng ra có bao nhiêu bình xịt đang phun cậu.

Tống Văn không phải là người phụ nữ của Yến Thâm sao, cậu là tiểu tam quyến rũ Yến Thâm?! Nghĩ thôi đã cảm thấy da gà rơi rụng đầy đất. Những người lên tiếng ủng hộ Tống Văn nếu biết nam chính là Yến Thâm, chỉ sợ phải hối hận đến mức nuốt luôn bàn phím. Yến Thâm cũng không phải là người hào phóng gì, lần này thì hay, sổ ghi thù của hắn ắt hẳn thêm rất nhiều tên.

Mặc Lý còn có hưng trí oán thầm Yến Thâm, đọc nhanh bình luận trên hot search sau đó tắt trình duyệt, về phần ô ngôn uế ngữ âm dương quái khí về cậu, toàn bộ bị cậu auto loại bỏ.

Lục Vũ lấy lại máy tính, vỗ vỗ Mặc Lý: “Đừng nghĩ nhiều, hoan nghênh trở về.”

Cái tình huống bị người hắt một xô nước bẩn lên người còn không thể đánh trả làm sáng tỏ mọi chuyện này, bọn Lục Vũ nghĩ thôi cũng thấy như là tháng Sáu tuyết bay, thật không phải là điều con người có thể chịu. Giới giải trí tàn khốc như nào không phải là thứ bọn họ có thể tưởng tượng ra.

Nhưng kì thật loại đề tài này cũng không gây ra đả kích quá lớn với Mặc Lý như bọn họ đã nghĩ, Mặc Lý là lớn lên trong hoàn cảnh tinh phong huyết vũ, lòng được luyện qua muôn vàn thử thách, đã sớm không còn vì bị nói xấu trên mạng mà cảm thấy tức giận.

Điều cậu suy nghĩ chính là ai nhàn như vậy, nhất định phải vượt qua sự phong tỏa của Yến Thâm để treo cậu lên mạng quất roi một phen.

Càng nghĩ, cho dù là có người muốn công kích cậu cũng không cần ngu ngốc đến độ lôi cả một nữ minh tinh danh khí không tồi, thanh danh không sai xuống nước. Sẽ đem tên tuổi của Tống Văn lên hot search hấp dẫn người qua đường, sau đó dẫn hướng dư luận đồng cảm với cô, ngoại trừ là chính Tống Văn, cậu không nghĩ ra được người khác.

Nhưng mà, Tống Văn vì sao phải nhắm vào cậu như vậy? Cho dù cô có nương dư luận nhất thời chiếm thế thượng phong, nhưng có bầu trước khi cưới, cho dù là hiện tại không có quang minh chính đại chỉ trích, nhưng có bao nhiêu người Trung Quốc có thể chấp nhận một minh tinh như vậy? Sự nghiệp của cô trên cơ bản cũng đến bước tàn.

Đây quả thật là cách thức tấn công tự sát, giết địch một ngàn tự tổn hại phe mình hai ngàn, huống chi, Tống Văn vì sao lại căm thù cậu?

Mặc Lý thật sự là trăm tư khó giải.

Nhưng kì thật người xuất hiện một loạt dấu chấm hỏi sau ót không chỉ có một mình cậu.

Nam chính không rõ tên tuổi trong scandal đang ngồi ở trong căn phòng chủ tịch xa hoa trên tầng cao nhất của hắn, nghe thư ký báo cáo scandal mới nhất của hắn, đồng dạng cũng rơi vào tình trạng trăm tư khó giải như Mặc Lý.

Tống Văn điên rồi sao? Cô là nghĩ như thế nào mà kéo hắn và Mặc Lý dính vào cùng nhau?

Chẳng lẽ trong này còn có âm mưu sâu xa gì khác? Có người muốn ám sát hắn? Có người muốn soán vị hắn?!

Ở thời điểm Mặc Lý tập trung tinh thần chuẩn bị bảo vệ luận văn, cuộc thảo luận scandal trên mạng càng ngày càng nồng nhiệt. Trước kia cậu tuy rằng cũng thường xuyên là tâm bão, nhưng lần này bất đồng.

Trước kia là fan và antifan ở trong phạm vi của mình diss nhau, nhìn qua thì thanh thế lớn, nhưng người quan tâm có hạn. Lúc này đây không giống, lúc này đây chẳng những có một nữ minh tinh rất có độ quốc dân là Tống Văn bị liên lụy ở trong đó, còn có mấy nguyên tố hot hàng top như nguyên phối, tiểu tam, mang thai,… chính là đề tài mà quần chúng ăn dưa thích nghe ngóng nhất, dùng một câu nói của fan để chỉ, lần này Mặc Lý là bị hắc ép thoát giới giải trí…

Những fan ở Mặc Huyền từ lúc Mặc Lý vẫn là một mỹ thiếu niên không có tiếng tăm gì mà bắt đầu trầm mê vào dung mạo xinh đẹp của cậu đến mức không thể tự kiềm chế đều cảm thấy cực kì quái, ở trong mắt của các cô, Mặc Lý làm một nhân sĩ trong giới giải trí, biểu hiện cho tới nay vẫn đều rất quy củ, chưa bao giờ sao tác ác ý, chưa bao giờ yêu đương (điều này còn là một nghi vấn), thành thành thật thật xướng hí khúc, thành thành thật thật đóng phim, bình thường ngay cả weibo còn không hay đăng, cực kì khiêm tốn chân thành, vậy vì sao từ khi cậu debut tới nay vẫn luôn tinh phong huyết vũ không ngừng? Không phải bị cái này hắc thì cũng là bị cái kia hắc, liền ngay cả trên con đường bạo hồng cũng rước phải một đám antifan cấp tiến. Đây là cái thể chất kì quái gì? Làm fan mà nói, các cô thật sự quá sức mệt tâm.

Bình luận

Truyện đang đọc