(QUYỂN 3) MAU XUYÊN NỮ PHỤ BÌNH TĨNH MỘT CHÚT !!!

Người nơi này cười tươi như ánh mặt trời, còn có người mặt trắng bệch, xem ra hẳn là zombie, nói chuyện với người thường.

Bọn họ ngẩng đầu lên, bầu trời của đế quốc Lạc Nhật dường như là màu xanh, không tối tăm mù mịt như bầu trời bên ngoài.

Đại diện cho các quốc gia là các lãnh tụ. Bọn họ đã sớm muốn đến đế quốc Lạc Nhật, chỉ tiếc là từ khi toàn cầu ổn định, đế quốc Lạc Nhật không nhận dân tị nạn nữa.

Không phải bọn họ không muốn lẻn vào, mà quốc phòng của đế quốc Lạc Nhật quá tốt. Đất nước này không lớn, nhưng phần thuộc về đế quốc đều xây dựng tường thành kiên cố.

Nhìn tường thành rất dày kia, các quốc gia ngơ ngẩn, hoàn toàn không biết làm sao mà làm được.

Bây giờ nhìn tòa thành vừa kỳ vừa đẹp, bọn họ đã hiểu ra, đế quốc Lạc Nhật có nắm trong tay cách xây dựng đặc biệt.

Bọn họ nóng lòng, nhưng chút nóng này ngay lập tức bị đế quốc Lạc Nhật mạnh mẽ dập hết.

Nghiêm Nghị đi theo người ta, được mời vào hoàng cung của đế quốc Lạc Nhật.

Trên đường đi có qua một cái hố sâu, hướng dẫn viên dừng lại một lúc, chỉ tấm biển bên cạnh hố sâu, mỉm cười giới thiệu, "Đây là hố của một người từng có ý định làm phản đánh lén nữ vương. Ngài dùng một tay đập hắn ta, tạo thành cái hố này."

"Thân vương điện hạ rất thích, nên để lại cái hố, các vị có một phút tham quan."

Người các quốc gia khác giật giật khóe miệng. Ai cũng là dị năng giả, tiến lên hai bước nhìn cái hố hình người sâu không thấy đáy, không nhìn ra được gì trong đó, lòng run lên.

Rốt cuộc nữ vương mạnh đến mức nào?

Mấy người vốn dĩ có ý định này nọ vội vàng dẹp hết.

Nghiêm Nghị nghĩ rất tốt, dùng đồ mình có để lấy lợi.

Bọn họ chờ trong đại điện, nhìn vương tọa bên trên.

Mãi cho đến khi nữ vương bệ hạ ăn mặc xa hoa với thân vương điện hạ xuất hiện, Nghiêm Nghị sửng sốt, không thể tin tưởng được mà nhìn cả hai.

Hai người cùng ngồi trên vương tọa, rất gần nhau. Người của đế quốc Lạc Nhật còn thở phào nhẹ nhõm một hơi, nữ vương bệ hạ và thân vương điện hạ vẫn còn mặt mũi, không trực tiếp rải cơm chó, biết duy trì khoảng cách trước người ngoài.

Trong đầu Nghiêm Nghị lộn xộn. Gã nhìn chằm chằm gương mặt quen thuộc, chỉ muốn xông lên hỏi em có phải Tiểu Quả hay không. Nhưng nhìn hai người thân mật, lại so sánh thân phận của đôi bên hiện giờ, gã kiềm chế lại.

Tiểu Quả, cô ấy là Tiểu Quả đúng không?

Không, Tiểu Quả sao có thể là nữ vương zombie, cô ấy sao có thể là zombie một tay thành lập nên đế quốc Lạc Nhật.

"Mọi người tới đổi rau dưa và trái cây đúng không?" Đường Quả nhẹ nhàng mở miệng ra, giọng nói quen thuộc vang bên tai Nghiêm Nghị. Gã nắm chặt tay lại, giống nhau như đúc.

Nhưng người phụ nữ này cao quý, thần thái khác xa Tiểu Quả. Dường như cô trời sinh đã là nữ vương, nên ngồi trên vương tọa toàn đá quý xinh đẹp nhìn chúng sinh bên dưới.

Người các quốc gia rầm rộ, nói muốn dùng đá quý đổi rau dưa và trái cây, còn muốn hợp tác với đế quốc Lạc Nhật.

Đương nhiên, họ càng muốn hạt giống với phương pháp gieo trồng.

"Hạt giống à? Ta có thể bán."

"Còn cách trồng, tìm đất, đào hố, gieo hạt, lấp đất, tưới nưới, đúng giờ chăm sóc là được."

Khóe miệng tất cả giật giật, nữ vương bệ hạ đang muốn chơi bọn họ à.

Bình luận

Truyện đang đọc