SÁT THẦN CHÍ TÔN

Mũi tên kia thập phần đột nhiên, cũng thập phần nhanh chóng, Quảng sư huynh kia xông cực nhanh, nhưng mà Dịch sư huynh kia lại xông nhanh hơn, cũng không thấy rõ hắn là ra tay như thế nào.

Bỗng nhiên một đạo hào quang xoáy lên, mũi tên kia cách Quảng sư huynh khoảng 10m, liền bị một xiềng xích quấn lấy.

Người điều khiển xiềng xích, đúng là Dịch sư huynh.

Người này cười lạnh một tiếng:

- Đánh lén, tính toán bổn sự gì?

Cánh tay chấn động, xiềng xích kia vung ra, mũi tên hóa thành một đạo khí lưu, phản xạ hướng Giang Trần.

Giang Trần thấy người kia ra tay, cũng hơi có chút giật mình.

- Người này, chẳng lẽ là Linh Đạo cường giả?

Loại lực lượng này, rõ ràng vượt qua cấp bậc Chân khí đại sư. Nhưng muốn nói Linh Đạo cường giả, tựa hồ lại kém một chút.

Giang Trần được chứng kiến uy năng của Linh Đạo cường giả, dù là Từ Chấn, trong Linh Đạo cường giả là loại tương đối kém, sức chiến đấu cũng vượt xa người này.

Nếu như cần phải cân nhắc lực lượng của người này, ước chừng là giữa Chân Khí cảnh đỉnh phong đến Linh Đạo.

Giang Trần không dám lãnh đạm, cũng may trên tay hắn là Linh khí tứ luyện Đại Vũ cung, hất lên Trường Cung trong tay, quét ra mũi tên phản xạ đến.

- Có chút khó giải quyết!

Giang Trần âm thầm nghiêm nghị.

- Dịch sư huynh, đa tạ ra tay!

Quảng sư huynh kia đắc ý quên hình, thiếu chút nữa giẫm lên vết xe đổ, một mũi tên kia nếu như không có Dịch sư huynh ra tay, hắn chỉ sợ lành ít dữ nhiều.


- Chớ nói nhảm, người này ta chế trụ. Ngươi đi đối phó những người khác.

Dịch sư huynh này xa xa tập trung Giang Trần.

Hai cường giả cách không đối mặt, khí thế tập trung đối phương. Trong lúc nhất thời lâm vào giằng co, phảng phất ai cũng không muốn động thủ trước, tựa hồ động thủ trước sẽ mất đi tiên cơ.

- Thực lực không tệ, đáng tiếc ngươi là Chân Khí cảnh, không phải đối thủ của ta!

Thanh âm của Dịch sư huynh kia, bén nhọn như là kim loại, rất chói tai.

- Nói như ngươi là Linh Đạo cường giả vậy.

Giang Trần khinh thường.

- Tuy không phải Linh Đạo cường giả chân chính, nhưng ta là nửa bước Tiên cảnh, đủ nghiền áp Chân Khí cảnh đỉnh phong như ngươi!

Dịch sư huynh kia nói xong, khí thế đột nhiên bay lên.

Cả người giống như một cơn gió, tràn đầy lực lượng huyền ảo.

- Ba chiêu!

Dịch sư huynh kia lãnh khốc nói:

- Trong vòng ba chiêu giải quyết ngươi!

Gió đã bắt đầu thổi, mây di chuyển.

Bên người Dịch sư huynh, hư không đột nhiên không có bất kỳ dấu hiệu nổi lên sóng gió, từng đạo khí lưu, giống như hình thành một loại tiết tấu.

Đây không phải chân khí, so với chân khí càng thêm huyền ảo.

- Phong vân liệm! Khóa!

Quanh thân Dịch sư huynh, bỗng nhiên như là ảo thuật, chui ra sáu sợi xiềng xích màu trắng bạc, theo tiết tấu của khí lưu kia chấn động, đột nhiên hướng Giang Trần quấn quanh đến.

- Là Linh lực khí lưu!

Giang Trần chấn động, Dịch sư huynh này tự xưng "nửa bước Tiên cảnh", quả nhiên không phải thổi. Mặc dù đối với Linh lực nắm giữ không phải quá thành thạo, nhưng mà kia quả thật là Linh lực hình thành khí lưu.

Phối hợp xiềng xích của hắn công kích, trong lúc nhất thời đem hư không chung quanh Giang Trần khóa lại!

Ánh mắt Giang Trần thâm thúy, trong nháy mắt Dịch sư huynh công kích, vô danh đao đã nắm trong tay, dẫn động Đao Quyết, Thương Lãng chân khí như thủy triều vọt tới.

Kim Dực Kiếm Điểu đã là bạn nối khố của Giang Trần, biết rõ Giang Trần muốn ra chiêu, nương theo chân khí của Giang Trần, đem lực lượng của nó phối hợp đến hoàn mỹ.

- Thương Hải nộ, sóng cả kinh, trảm!

Kim Dực Kiếm Điểu phóng tới trước, trong Kim sắc lưu quang, kéo lê một đường vòng cung mỹ diệu, chém ra đao mang tuyệt thế.

Đúng là 《 Thương Hải Nghịch Lưu Đao 》 đệ tam thức… kinh đào!

Giang Trần, mười một mạch Chân khí đại sư.

Dịch sư huynh, nửa bước Tiên cảnh.


Theo lý thuyết, hai người này tồn tại chênh lệch trên thực chất, không phải một cấp bậc.

Nhưng mà, theo Kinh đào nhất thức chém ra, chân khí bàng bạc kia nhấc lên đao mang, diệu đến đỉnh phong, trảm vào hư không.

Chân khí cường đại, đem hư không trảm loạn.

Sáu sợi xiềng xích kia hình thành trói buộc, bị khí lưu thác loạn quấy nát.

Khanh!

Thanh âm kim loại va chạm, chói tai truyền khắp Thương Khung.

Một chiêu qua đi, bất phân thắng bại!

- Ân?

Dịch sư huynh hiển nhiên có một ít ngoài ý muốn.

- Chân Khí cảnh, vậy mà có thể đảo loạn linh lực của ta, phá hư Phong Vân liệm của ta trói buộc?

Giang Trần một đao bức lui thế công của đối phương, khiến đối phương ngạc nhiên, trong nháy mắt thúc dục Kim Dực Kiếm Điểu, ngược lại lướt quay về.

Kim mang phá không, Giang Trần đã cầm Đại Vũ cung trên tay.

- Chết!

Hưu, hưu, hưu!

Ba mũi tên, không lưu tình chút nào, bắn về ba gã đệ tử Càn Lam Bắc Cung.

Bên Càn Lam Bắc Cung kia, đang vây công bọn người Giang Phong, căn bản không nghĩ tới chiến cuộc bên này thay đổi, cũng không nghĩ tới Giang Trần ở dưới Dịch sư huynh áp chế, sẽ có dư lực đến công kích bọn hắn.

Tiếng xé gió vang lên, mũi tên cũng lập tức bắn tới.

A!

Ba tiếng kêu thảm cơ hồ là đồng thời phát ra, ba mũi tên đã bắn thủng cổ họng của bọn hắn.

Đương nhiên, Giang Trần dùng là mũi tên bình thường. Những Chân Khí cảnh cường giả bình thường này, còn không xứng Giang Trần dùng nguyên bộ mũi tên của Đại Vũ cung.


Dịch sư huynh thoáng thất thần, liền bị Giang Trần chui chỗ trống, thoáng cái chết ba đồng môn.

Tuy Dịch sư huynh đối với đồng môn sống chết, cũng không có bao nhiêu quan tâm. Nhưng mà đối thủ ở trước mặt hắn giết chết đồng môn, không thể nghi ngờ là tương đương đánh mặt của hắn.

Giang Trần hừ lạnh một tiếng, vô danh đao trong tay, ngăn ở giữa không trung, cùng vòng chiến phía trước giữ vững khoảng cách nhất định.

Trong mắt Dịch sư huynh lộ ra hung quang, hung ác nói:

- Vừa rồi một đao kia là không tệ. Bất quá, nếu ngươi cho rằng bằng tu vi Chân Khí cảnh của ngươi, có thể đối kháng Tiên cảnh cường giả, vậy thì mười phần sai rồi.

- Hừ, nói giống như ta chưa thấy qua Tiên cảnh cường giả vậy.

Giang Trần lạnh lùng cười cười.

Hắn không những kiến thức qua Linh Đạo cường giả, còn cùng Linh Đạo cường giả giao thủ. Dịch sư huynh này nhiều nhất là nửa bước Tiên cảnh, so với Từ Chấn còn kém xa, lại dám ở trước mặt hắn tự biên tự diễn.

Khí lưu lại lần nữa lay động, quanh thân Dịch sư huynh, một cái Phong Bạo cự đại xoay tròn, một đoàn khí xoáy thanh sắc ngưng tụ thành một đạo khí lưu thô như thùng nước.

Xiềng xích của Dịch sư huynh kia, ở trong luồng khí xoáy không ngừng lăn mình, vậy mà ngưng tụ thành một đạo khí lưu như Thương Long, như một mũi khoan cực lớn, đột nhiên hướng Giang Trần xông lại.

- Hào nhoáng bên ngoài!

Giang Trần bái kiến kích thứ nhất của Dịch sư huynh, liền đã thăm dò ra thực lực người này. Lúc này đây, Giang Trần ngay cả vô danh đao cũng không cần.

Đột nhiên thúc dục Kim Dực Kiếm Điểu, thân hình bỗng nhiên phóng tới.

Hai tay tạo thành quyền, một tay như Thái Âm, một tay như Thái Dương.

- Khô Vinh Thần Quyền, Âm Dương mài!

Hai luồng chân khí, như Thái Âm Thái Dương dung hợp, chợt phân chợt ly, ngưng tụ thành một đạo quyền cương đáng sợ, hướng khí lưu kia chặn ngang đập tới!


Bình luận

Truyện đang đọc