SÁT THẦN CHÍ TÔN

- Thôi đi... đám đàn bà Bắc Tông kia, ở đâu đấu qua được đám gia súc Nam Tông. Liên tục 60 năm, còn giống như cho tới bây giờ không có thắng qua Nam Tông a?

- Phong thủy luân chuyển, Bắc Tông tông chủ Ngọc phu nhân, nghe nói được mấy truyền nhân, thực lực rất không tệ, hơn nữa mỗi cái đều là thuần một sắc mỹ nữ, lần này rất có hi vọng khiêu chiến Nam Tông.

- Mặc kệ a! Dù sao mặc kệ Nam Tông hay là Bắc Tông thắng, Tinh Loan Cung kia cũng sẽ không cho ta ở. Đơn giản là một đám nam nhân đổi thành một đám nữ nhân mà thôi.

Trong tửu điếm nào đó, Giang Trần ngồi cạnh cửa sổ, nghe được một đoạn đối thoại như vậy.

Mấy ngày nay, hắn tiến vào Cự Thạch châu, nghe được tối đa, là về sự tình Tinh Loan Cung Nam Tông Bắc Tông thi đấu.

Người thắng trong thi đấu này, sẽ vào ở Tinh Loan Cung. Mà người thua, liền phải ly khai Tinh Loan Cung, tìm nơi an thân khác.

Đương nhiên, mười năm một lần thi đấu, lần này thua, lần sau ngóc đầu trở lại là được.

Giang Trần một người độc ẩm, nhưng lại tai nghe bát phương. Hắn tu luyện 《 Thuận Phong Chi Nhĩ 》, hôm nay đã tu luyện đến tam trọng cảnh giới, nhĩ lực so với Võ Giả bình thường, ít nhất phải mạnh gấp ba lần.

Trong lúc nhất thời, các loại tin tức ùn ùn kéo đến.

Tinh Loan Cung, Bắc Tông, đàn bà, mỹ nữ...

Những tin tức hữu dụng này, liên tục không ngừng bị Giang Trần liệt kê ra.

Chén rượu vừa để xuống, Giang Trần trả bạc, phiêu nhiên đi ra ngoài. Hắn quyết định, đi tới Tinh Loan Cung nhìn một chút.


Nếu như Thải Liên Khách kia gần đây muốn gây án, ở toàn bộ Thiên Hồ lãnh địa, không có nơi so với Tinh Loan Cung càng thích hợp gây án rồi.

Mỹ nữ đệ tử, lực hấp dẫn như vậy là đủ rồi.

Thái bổ chi đạo, đối tượng bị thái bổ tu vi càng cao, sẽ càng tốt. Cho nên, nữ tử tu luyện, càng là hái hoa tặc yêu nhất.

Mà Cự Thạch châu bây giờ, còn có chỗ nào, có thể so sánh Tinh Loan Cung mỹ nữ càng nhiều? Huống chi, nơi đó mỗi một cái đều là Tu Luyện giả, thái bổ, tất nhiên là đại bổ.

Giang Trần đứng ở trên lập trường của Thải Liên Khách cân nhắc, cảm thấy mặc dù Thải Liên Khách không gây án, cũng nhất định sẽ đi ra giẫm vài cước.

Sau khi Giang Trần ly khai vương đô, hắn dùng một ít tài liệu, đối với mình tiến hành dịch dung điều chỉnh, bởi vậy diện mạo hiện tại của hắn, là một giang hồ hào khách hơn ba mươi tuổi.

Như loại giang hồ hào khách này, toàn bộ Đông Phương quốc, không có 1 tỷ, cũng có tám trăm triệu. Mà cách ăn mặc của Giang Trần, càng là bình thường đến không thể lại bình thường, là chủng loại cho dù ném vào trong đám người, cũng tìm không thấy kia.

Tinh Loan Cung địa thế thật tốt, trăm dặm chung quanh Tinh Loan Cung đã tạo thành một thành thị, tên là Tinh Thành, là dựa vào Tinh Loan Cung này kiến tạo.

Một tông môn, cho dù là tông môn bình thường, mang đến ảnh hưởng cho địa phương, là không chỗ nào không có.

Hai ngày sau, Giang Trần đi vào Tinh Thành, mới phát hiện, Tinh Loan Cung nam bắc hai tông thi đấu này, cũng không phải ai muốn đi quan sát đều được.

Tổng cộng chỉ có 300 danh ngạch, trừ một ít danh ngạch dự định, lưu cho ngoại giới, ước chừng chỉ có hơn 100 danh ngạch.

Những ngày này, số lượng khách giang hồ dũng mãnh vào Tinh Thành, ít nhất đã vượt qua mười vạn.

Vượt qua mười vạn, phải cạnh tranh hơn 100 danh ngạch, chẳng khác gì là ngàn dặm chọn một, cái độ khó này rất lớn a.

Bất quá, Giang Trần biết rõ, muốn điều tra Thải Liên Khách kia, nhất định phải đạt được một danh ngạch xem cuộc chiến.

Nếu như Giang Trần lộ ra thân phận chư hầu truyền nhân, tất sẽ ở toàn bộ Tinh Thành gây ra oanh động, đạt được một danh ngạch tuyệt đối không phải việc khó.

Nhưng bởi như vậy, hắn chẳng khác nào không tuân theo quy định, sẽ trực tiếp bị nốc-ao.

Giang Trần đi vào tổng bộ của Tinh Loan Cung ở Tinh Thành, chỗ đó đã người ta tấp nập.

- Lão tử ra 3 vạn lượng, ai chịu cho ta một danh ngạch?

- Thôi đi... Lão huynh, ngươi vừa nằm mơ chưa tỉnh ngủ sao? Hiện tại một cái danh ngạch, mươi vạn lượng cũng mua không được rồi, ngươi rõ ràng không biết xấu hổ ra một vạn lượng?

- Ách...

...


- Lão tử là năm mạch chân khí, chẳng lẽ không có tư cách xem cuộc chiến?

- Thật có lỗi, trừ khi ngươi đạt tới sáu mạch chân khí, mới có tư cách vào.

...

- Huynh đệ, ta và Nam Tông Tạ Cường của các ngươi có giao tình, nếu không dàn xếp một chút a?

- Tạ Cường là ai? Chúng ta chỉ nhận quan hệ với tông chủ cùng trưởng lão.

...

- Lão huynh, ta là lão bản của Vạn Mã Đường, Tinh Loan tông các ngươi, cùng ta đã làm sinh ý a. Danh ngạch xem cuộc chiến này...

- Thực xin lỗi, sinh ý quy sinh ý, giao tình quy giao tình. Nếu ngươi có tiền, còn có mấy danh ngạch bán ra, mươi vạn lượng bạc một cái.

- Thiên, ta mua!

...

Giang Trần phóng tai nghe ngóng, lọt vào tai đều là đối thoại như thế. Toàn bộ hiện trường, một mảnh hỗn loạn, tất cả mọi người vì một danh ngạch xem cuộc chiến mà chèn phá đầu.

- Ai, người cùng chí đoản, xem ra nam bắc hai tông mười năm một lần thi đấu này, ta là vô duyên nhìn thấy, phiền muộn a.

- Hết cách rồi, Tinh Loan Cung kiêu ngạo như vậy a. Nghe nói lần này đệ tử của bọn hắn tham gia thi đấu, thuần một sắc đều là năm mạch chân khí.

- Chậc chậc, không hổ là tông môn thế lực có thể đếm được ở toàn bộ Thiên Hồ lĩnh a. Những thiên tài đệ tử này, dù phóng tới chỗ đệ tử đại chư hầu, cũng sẽ không thua kém a?


- Cái này... Có lẽ cũng không kém bao nhiêu đâu?

Giang Trần nghe đối thoại như thế, cũng im lặng a. Năm mạch chân khí, ở trong chư hầu truyền nhân, đây tuyệt đối là tồn tại kế cuối.

Bất quá, Tinh Loan Cung này chẳng qua là một tông môn ở Thiên Hồ lãnh địa, có thể có nhiều đệ tử năm mạch chân khí như vậy, cũng đáng giá tự hào.

Giang Trần đứng ở trong góc nhỏ, tự hỏi như thế nào mới có thể lấy tới một danh ngạch.

Hiện tại hắn ngụy trang thành tán tu ba mạch chân khí, thực lực thấp kém, là không muốn hiển sơn lộ thủy, khiến cho Thải Liên Khách chú ý.

Cho nên, thực lực bản thân, là quả quyết không thể bạo lộ.

Nghĩ nghĩ, Giang Trần đã có chủ ý.

- Huynh đệ, thực lực võ đạo của ta bình thường, bất quá thiên phú Linh Dược của ta rất cao. Hơn nữa cực kỳ am hiểu dùng dược chi đạo. Nếu như ở trong thi đấu có chút đao kiếm tổn thương, ta có thể hỗ trợ xử lý a.

- Linh Dược thiên phú cao? Cái kia phải thông qua khảo thí mới biết được. Nếu như ngươi xác thực có sở trường ở phương diện này, đạt được một tấm thiệp mời là không có vấn đề.

Giang Trần y theo đối phương chỉ thị, đi làm một trận khảo thí Linh Dược. Cái này đối với Giang Trần mà nói, quả thực là dễ như ăn cơm.

Không đến một phút đồng hồ, Giang Trần đã bị tôn sùng là khách quý. Bởi vì, Linh Dược thiên phú của hắn, làm cho Linh Dược chấp sự tọa trấn nơi đây của Tinh Loan Cung, cũng có chút cam bái hạ phong.

Bởi như vậy, một tấm thiệp mời đến tay, trên đó viết danh hào Linh Dược Trần đại sư.


Bình luận

Truyện đang đọc