SAU KHI TỈNH GIẤC TA LÀ GÌ CỦA NHAU


Lịch Nhi cúi đầu quay lưng rời đi, từ đầu tới cuối đều không để Thẩm Quyên Ly vào trong mắt.

Hai người họ chụm đầu vào xem từ giấy ly hôn rồi bất ngờ không nói nên lời, Tôn Lịch Nhi đó thật sự kí đơn ly hôn rồi.

Lịch Nhi bước khỏi cửa lớn Mạc gia, bầu trời thoáng đãng, gió mang hương hoa dành dành len lỏi vào chóp mũi của cô, bước khỏi nơi đây cô sẽ là Tôn Lịch Nhi hoàn toàn khác, thôi ngu si đần độn, thôi những ngày lụy tình chẳng tiếc xác thân.

Xe của Tôn Tử Minh đã đậu ngoài cổng, người giúp việc mở cửa cho cậu, Tôn Tử Minh đi vào trong xách vali cho chị gái.

- Chị hai, cuối cùng chị cũng đã thông suốt rồi, chúng ta về nhà thôi nhà chúng ta đâu có nghèo việc gì phải sống khổ sở như vậy.

Tôn Tử Minh là em trai cùng cha khác mẹ của Tôn Lịch Nhi, năm nay mới 18 tuổi, dù không cùng một mẹ sinh ra nhưng cậu ấy rất thương chị của mình.

Mỗi lần chị ôm mình khóc, cậu đã muốn đấm cho cái tên Mạc Thiên Nhật Dạ đó mấy cái cho hả dạ nhưng sợ chị bị hắn hành hạ nên lại thôi.

- Đi rồi tốt nhất đừng nên quay lại, không thì nhục nhã lắm.

Thẩm Quyên Ly khoanh hai tay trước ngực dựa vào cửa, bộ dáng khinh người thấy rõ, cô và Mạc Thiên Nhật Dạ còn chưa ra toà mà cô ta đã ra dáng thiếu phu nhân rồi.


Tôn Tử Minh bức xúc chỉ vào mặt Thẩm Quyên Ly mắng.

- Thứ rắn độc như cô thế nào cũng sẽ gặp quả báo mà thôi.

- Mày nói ai là rắn độc.

Thẩm Quyên Ly trợn mắt hỏi lại, Tôn Tử Minh còn muốn nói tiếp thì bị chị của mình ngăn lại.

Lịch Nhi nhìn thẳng vào mắt Thẩm Quyên Ly nhàn nhạt nói.

- Hai năm qua là tôi ngăn cản tình cảm của hai người nên bước đường này chính là tôi làm khó cho cả ba người chúng ta.

Thẩm Quyên Ly, xin lỗi cô.

- Chị…
Lịch Nhi đưa tay chặn miệng em trai rồi tiếp tục nói.

- Nhưng vì tôi yêu mù quáng Mạc Thiên Nhật Dạ nên cũng nhìn được rõ ai mới là người thật lòng.

Thẩm Quyên Ly, anh ta yêu cô như vậy, cô có thật lòng yêu anh ta không?
- Cô đừng có ở đây nói bừa.

Thẩm Quyên Ly mất bình tĩnh hét vào mặt Lịch Nhi, cô nhếch môi cười quay đi, bóng lưng xa dần rồi biến mất trên chiếc ô tô màu đen.

Hôn nhân không phải một trò đùa, có rất nhiều người nghĩ rằng hôn nhân như một bản nháp, viết sai thì xé rồi viết lại nhưng cũng có một số người chỉ còn có một tờ giấy trắng trên tay, mà loại bút mình dùng lại là loại không lem màu, viết sai, xóa đi thì vẫn còn để lại dấu nguệch ngoạc xấu xí.

Tôn Lịch Nhi chính là tờ giấy đó.

Hai năm qua đối với cô là một cơn ác mộng, nhiều đêm thức trắng chỉ để đợi tiếng gót giày của Mạc Thiên Nhật Dạ.

Hôm nay cô mới thấy điều đó thật vô nghĩa.

Lịch Nhi về tới Tôn gia, thấy cô kéo vali vào trong nhà Tôn lão gia đang ngồi trên sofa đứng bật dậy nắm tay cô hỏi.


- Lịch Nhi, có chuyện gì vậy con?
Lịch Nhi tỏ ra mạnh mẽ là thế nhưng chỉ với một câu hỏi của ba đã khiến nước mắt tuôn trào như suối, cô ôm lấy ba mình nghẹn ngào nói.

- Con..con ký đơn ly hôn rồi.

Đàm Tuyết Du ngồi kế bên tay nâng tách trà bĩu môi không thèm để ý tới, thứ con gái gả đi rồi lúc trở về lại đem mình không, sau này lại ăn bám cái nhà này.

Tôn lão gia cũng khóc, ông thương con đã mất mẹ từ sớm, giờ hôn nhân cũng không được như ý nguyện.

Tôn Bách Điền vỗ vỗ vai con gái an ủi.

- Không sao, không sao cả, cuộc đời còn dài, về đây ba lo hết cho con.

- Đúng đó chị, sau này em sẽ đi làm nuôi chị, chị đừng khóc nữa, bỏ quách thằng đàn ông tồi đó đi là đúng rồi.

Đàm Tuyết Du buông tách trà kéo con trai đi vào trong mắng.

- Đừng có tài lanh, tài sản của Tôn gia sao này là của con, để lo mẹ và vợ con của con, còn nó là người ngoài không được tính vào.

- Mẹ, mẹ nói cái gì vậy, đó là chị ruột của con, tài sản này là của ba và của mẹ chị ấy để lại, mẹ con mình không có gì cả.

- Ngu ơi là ngu.


Lịch Nhi rời vòng tay của ba xách vali lên trên lầu, cuộc đối thoại của Đàm Tuyết Du và Tử Minh cô đều nghe được hết nhưng cô không giận, cũng chẳng buồn, vì bao nhiêu năm nay cô đã nghe đầy tai rồi.

**************
- Cậu nói cái gì, bị tai nạn sao, Nhật Dạ có bị làm sao không?
Hạ Cảnh Lan nghe điện thoại tay chân run lẫy bẫy, nước mắt trực trào hai khoé mắt, Thẩm Quyên Ly cũng hồi hộp theo.

Một hồi buông điện thoại ra Hạ Cảnh Lan chao đảo đứng không vững, phải có người đỡ mới nói chuyện được.

- Nhật Dạ bị tai nạn giao thông, đang cấp cứu ở bệnh viện.

- Không thể nào.

Thẩm Quyên Ly sốc không phải chỉ riêng việc Mạc Thiên Nhật Dạ bị tai nạn mà còn vì chuyện kết hôn giữa cô và anh.

Khó khăn lắm Tôn Lịch Nhi mới đồng ý kí đơn ly hôn, giờ anh bị tai nạn thì biết đến bao giờ cô mới chính thức làm nhị thiếu phu nhân của Mạc gia.

Thẩm Quyên Ly sờ xuống bụng của mình, sống lưng đổ đầy mồ hôi lạnh..


Bình luận

Truyện đang đọc