SAU KHI TỈNH GIẤC TA LÀ GÌ CỦA NHAU


Thẩm Quyên Ly tiếp tục bịn rịn nước mắt, cô ôm bụng mình nức nở.

- Mẹ không tin con sao, làm sao con có thể làm chuyện nguy hiểm cho đứa bé được, chắc chắn là Nhật Dạ ở với cô ta nhiều quá nên bị cô ta đầu độc rồi, mẹ phải tách anh ấy ra khỏi cô ta sớm đi.

Hạ Cảnh Lan thở ra một hơi, tâm trạng không được tốt chút nào, ngoài Tôn Lịch Nhi ra thì còn ai có thể giúp con trai bà nữa chứ.

- Đừng khóc nữa, đang mang thai đau buồn sẽ không tốt cho đứa bé, sau này đi đứng cẩn thận một chút.

Hạ Cảnh Lan chỉ nói bấy nhiêu đó rồi đi vào trong, Thẩm Quyên Ly thu lại nước mắt liếc mắt khinh miệt, Tôn Lịch Nhi đó đúng là rất khó trị.

**********

Mạc Thiên Nhật Dạ chạy ra vườn hoa tìm Tôn Lịch Nhi, cô ngồi bên khóm hoa dành dành nhìn xa xăm vào một nơi nào đó.

Trước đây mỗi lần hắn bên vực Thẩm Quyên Ly mà trách mắng cô, cô đều ra đây ngồi, bộ dáng bây giờ và lúc ấy không khác nhau là mấy, chỉ là cô ấy đã không còn yếu đuối như trước nữa rồi.

Mạc Thiên Nhật Dạ không hiểu sao lòng mình đột nhiên trầm lại, hắn đi tới chỗ của Lịch Nhi ngồi bên cạnh hỏi vu vơ một câu.

- Lịch Nhi có thích có em bé giống chị Thẩm không, anh cho em.

Lịch Nhi không đỡ nổi ý kiến vớ vẩn này của Mạc Thiên Nhật Dạ, hắn mất trí nhưng "chuyện đó" vẫn còn bình thường ha, còn cái gì mà chị Thẩm, lúc trước họ anh anh em em trước mặt cô đến gai mắt.

Dù bây giờ hắn chỉ như đứa trẻ nhưng Mạc Thiên Nhật Dạ hiện tại còn khiến cô chán ghét hơn lúc trước.

Thấy Lịch Nhi không nói gì, Mạc Thiên Nhật Dạ được nước lấn tới.

- Anh nói thật đó, tạo em bé không mất nhiều thời gian đâu, chỉ cần…
- Im ngay.

Lịch Nhi quay đầu bóp cằm của Mạc Thiên Nhật Dạ, trừng mắt hăm dọa hắn.

- Mạc Thiên Nhật Dạ, anh đừng tưởng mình mất trí thì nói gì cũng được, Tôn Lịch Nhi tôi mãi mãi cũng sẽ không sinh con cho anh, nghe rõ chưa.


Bấy nhiêu đó là quá đủ rồi cho sự dại khờ của cô rồi, Mạc Thiên Nhật Dạ cũng như đám mây vậy, lúc sà thấp, khi bay lên cao, lúc mịt mù và cũng có lúc tan biến đi đâu mất, anh ta ở quá khứ cô đã không có được, bây giờ càng thêm không hy vọng, thậm chí còn muốn tránh xa.

Mạc Thiên Nhật Dạ không phải bị Tôn Lịch Nhi dọa sợ mà là bị sự căm phẫn trong mắt cô làm cho hoang mang, hắn biết cô thay đổi rồi nhưng thay đổi theo cách này khiến hắn hoàn toàn lạ lẫm, làm sao từ một kẻ khao khát tình yêu như cô lại biến thành một người nhìn thấy hắn là như nhìn thấy kẻ địch được?
Tôn Lịch Nhi không để ý tới Mạc Thiên Nhật Dạ nữa, cô dịch sang một bên xem tin tức ngày hôm nay, quả nhiên Thẩm Nghiệp Thành vẫn bình an vô sự, chung cư Hoa Đô bị sập sẽ chỉ có một mình ba cô gánh tội, cô không cam tâm.

Lịch Nhi mặc kệ ai đang ngồi bên cạnh mình, bàn tay cô siết chặt đấm vào mặt ghế thật mạnh giải tỏa sự tức giận đang bộc phát trong người cô.

Mạc Thiên Nhật Dạ nhìn theo bóng lưng của Lịch Nhi mà lòng đầy nghi ngại, có khi nào cô ta mới là người bị mất trí không?
**********
Tập đoàn IT dạo gần đây lục đục nội bộ, không có giám đốc điều hành, Mạc Cao Ân đứng ra giải quyết một số việc cấp bách thay cháu trai, tuy rằng không có Mạc Thiên Nhật Dạ thì quyền đều hành tập đoàn sẽ do Mạc Cao Ân đảm nhiệm nhưng thời gian gần đây tập đoàn IT lại trải qua những ngày tháng rất êm đềm, không có hợp đồng quan trọng, cũng không có chuyện gì lớn cần phải có người đứng đầu mới giải quyết được.

Mạc Cao Ân ngồi bên bàn làm việc, tay nới lỏng cà vạt khuôn mặt hoàn toàn không vui.

Trợ lý Lâm rót cho anh một ly nước, cầm sẵn lọ thuốc đặt trước mặt anh.


- Phó tổng tới giờ uống thuốc rồi.

Mạc Cao Ân bị bệnh hở van tim từ nhỏ, lâu nay vẫn thường xuyên dùng thuốc để tránh vết hở xa hơn, anh lấy hai viên thuốc nuốt xuống cổ họng, đôi mắt dừng lại trên khung ảnh trên bàn, khuôn mặt trắng nõn ngây thơ của cô gái trên khung ảnh khiến anh bao năm nay ôm tương tư không cách nào dứt được, Tôn Lịch Nhi năm 18 tuổi, lúc ấy và bây giờ vẫn xinh đẹp như vậy, chỉ là không dành cho anh.

- Phó tổng, sắp tới nếu tổng giám đốc không đến được cuộc họp hội đồng quản trị thì kết quả sẽ như thế nào?
Mạc Cao Ân nhẹ cười, ánh mắt lãng tử tôn lên nét thu hút phủ cả con người anh.

- Lúc ấy cậu có thể gọi tôi là tổng giám đốc.

Ngày mai sẽ là ngày đưa ra phán quyết cho căn bệnh mất trí rất đúng lúc của Mạc Thiên Nhật Dạ, Mạc Cao Ân với tư cách là chú của hắn, đầu tiên là lấy lại chức vụ tổng giám đốc tập đoàn IT, sau nữa là Lịch Nhi mà anh ngày đêm ao ước, chính anh sẽ giúp cô thoát khỏi bàn tay của những con người vô tình tại căn nhà đó..


Bình luận

Truyện đang đọc