THẦN ẨN

Bên ngoài Tam Trọng Thiên trong một rừng cây, đang trên đường tới Huyền Tinh Cung Nguyên Khải bỗng nhiên dừng lại. Sắc mặt hắn lạnh lẽo nhìn vào chỗ sâu trong rừng. Một cỗ ma khí mạnh mẽ như ẩn như hiện chậm rãi đi về hướng hai người.

"Điện hạ?" Sắc mặt Trường Khuyết thay đổi, hóa ra tiên kiếm đứng trước mặt Nguyên Khải để bảo vệ hắn.

Ma khí hiện thân, hóa thành một làn sương đen đứng cách hai người không xa.

"Là ngươi!" Sắc mặt Nguyên Khải càng lạnh hơn, đáy mắt hiện lên tia sát ý hiếm thấy "Ngươi là kẻ xông vào Tàng Thư Các."

Mấy tháng trước Ma tộc xông vào Đại Trạch Sơn, đánh A Âm trọng thương. Sau đó lại trốn mất không còn chút dấu vết. Lúc này Nguyên Khải mới biết nó ẩn giấu trong cơ thể Hồng Dịch, khống chế Hồng Dịch tàn sát Đại Trạch Sơn.

"Là ngươi khống chế Hồng Dịch, giết cả Đại Trạch Sơn." Nguyên Khải lạnh lùng mở miệng, tiến lên phía trước tránh khỏi sự bảo vệ của Trường Khuyết, nhìn về phía làn sương.

"Điện hạ!" Nhớ tới thân thể của Nguyên Khải hiện tại, đáy mắt Trường Khuyết thoáng qua sự lo lắng, nhưng lại sợ bại lộ sự thật trước mặt Ma tộc nên chỉ dám đứng yên.

"Không sai, trên dưới Đại Trạch Sơn là Bản tôn g iết chết. Nguyên Khải Thần quân, ngươi tìm Hồng Dịch vì muốn biết Bản tôn ở nơi nào, bây giờ ta đến không phải rất đúng ý của ngươi sao."

"Giấu đầu lòi đuôi, cũng dám tự xưng mình là tôn." Nguyên Khải không chút khách khí quát lớn.

"Nguyên Khải Thần quân thân phận tôn quý, ta là Ma tộc ở hạ Tam giới tất nhiên không dám ở trước mặt Thần quân xưng tôn." Thanh âm trong làn sương mười phần đùa cợt, kéo dài giọng khinh thường: "Ngươi là nhi tử của Chân Thần thì sao, cũng không bảo vệ được sơn môn của ngươi. Tiểu Thần quân, những lão đạo sĩ cùng tiểu đạo sĩ trước khi chết kêu la thảm thiết, ta xem nó là dư vị mỗi ngày...."

"Im ngay!" Nguyên Khải không thể chịu đựng làn sương đen xem thường những người đã mất ở Đại Trạch Sơn, bàn tay hóa ra Nguyên Thần Kiếm, hướng làn sương đen mà đến.

"Điện hạ! Không thể!"

Trường Khuyết lúc này nhìn ra có gì đó không ổn, muốn ngăn cản Nguyên Khải nhưng lại chậm một bước. Nguyên Khải bước vào chỗ sâu trong rừng, một kiếm đánh vào làn sương đen, làn sương bị thần quang của Nguyên Thần Kiếm đánh trúng lập tức tan biến, đây không phải thân thể thật sự.

Chân Nguyên Khải đạp vào một chỗ cấm chế, ma khí màu đen đột nhiên xuất hiện, mang Nguyên Khải cùng Trường Khuyết đang muốn kéo Nguyên Khải ra nhốt ở trong trận pháp.

"Ha ha ha ha, không ngờ Đại Trạch Sơn trong lòng Thần quân lại quan trọng như vậy. Tiểu Thần quân, ngươi trọng tình trọng nghĩa hoàn toàn khác tính tình của mẫu thần ngươi! Yên tâm, ta biết ta không tổn thương được ngươi, nhưng nhốt ngươi ở nơi này giữa đất trời Bản tôn vẫn làm được."

Tiếng cười đắc ý bên ngoài trận pháp vang lên, Thanh Ly hóa ra thân thể thật, lấy một giọt máu tế lên trên pháp trận. Ma khí trong trận pháp càng tăng lên mấy phần, vững như thành đồng.

Hồng Dịch luyện hóa một phần ba ma lực của Thanh Ly, bây giờ nàng lại dùng một phần ba ma lực để nhốt Nguyên Khải, sợ lúc này Thanh Ly chỉ miễn cưỡng duy trì sức mạnh ở mức Bán thần.

Nàng lạnh lùng nhìn lướt qua Nguyên Khải bị vây trong trận, quay người hướng Thiên Cung bay đi.

Trong trận pháp, Nguyên Thần Kiếm từng kiếm đánh vào trận, màu đen ma khí lại không chút bị ảnh hưởng.

Thần quang trên người Nguyên Khải dần dần trở nên cực kỳ yếu ớt, Nguyên Thần Kiếm phát ra tiếng kêu to, đứng trước mặt hắn không dùng thần lực của hắn.

"Điện hạ!" Trường Khuyết đỡ lấy thân thể Nguyên Khải, "Hiện tại thân thể của ngài làm sao có thể sử dụng thần lực!"

Nguyên Khải đẩy hắn ra, cau mày: "Ma tộc nhốt ta ở đây nhất định có âm mưu, là ta quá chủ quan. Trận pháp này nó dùng máu để bảo vệ, Trường Khuyết, ngươi phá vỡ trận này cần bao lâu?"

Sắc mặt Trường Khuyết nghiêm trọng nói: "Trận pháp này do thần lực bày ra, thần muốn phá vỡ ít nhất cũng cần nửa tháng."

Nửa tháng? Nguyên Khải mày càng nhíu lại, quá lâu! Hình phạt của A Âm còn chưa tới nửa tháng, hắn bị nhốt ở nơi này, trong Thiên Cung A Âm phải làm sao?

Nguyên Khải nhìn xuyên qua sương mù trong trận pháp, ánh mắt nặng nề nhìn về phía Thiên Cung, đáy mắt thoáng qua lo lắng.

Cũng vào hôm ấy, tin Yêu Hoàng Sâm Hồng chết trong tay Tiên tộc cùng cái chết của Hồ tộc tộc trưởng Thường Thấm nhanh như chớp truyền khắp Tam giới.

Hồng Dịch tấn Thần thành công kế vị tân vương trở thành Hồ tộc tộc trưởng mới. Trong lúc Yêu giới lâm nguy, dưới sự ủng hộ phò tá của Sâm Vũ, đăng cơ trở thành tân Yêu Hoàng.

Sau khi Sâm Hồng chết được ba ngày, đại quân của Yêu giới tập trung tại tiên yêu kết giới, chờ lệnh xuất chiến của tân hoàng.

Tiên giới Thiên Cung, Ngự Vũ Điện.

Ngự Phong Kinh Lôi bốn vị Thượng Tôn ngồi trên cao, lão thần tiên của ba phủ sáu động cau mày, nhưng cha con Hoa Mặc không lo lắng giống như các lão thần tiên.

"Kinh Lôi Thượng Tôn, bây giờ Yêu tộc truyền tin nói Sâm Hồng chết trong tay Tiên tộc, bọn họ tập trung đại quân tại tiên yêu kết giới. Chiến sự hết sức căng thẳng, thời điểm quan trọng như vậy Nguyên Khải Thần quân đã đi đâu?"

Tiên Yêu phân tranh mấy vạn năm, mấy lão thần tiên đã sớm quen thuộc. Nhưng khai chiến đều cần nhất là danh chính ngôn thuận, lý do chính đáng. Rõ ràng là Hồng Dịch tàn sát tiên sơn, nghiệp chướng nặng nề, Sâm Vũ mang hắn cứu về Yêu giới, Tiên tộc không tìm Yêu giới hỏi tội đã là quá nhân từ. Chỉ mới mấy ngày đã trở thành Yêu Hoàng chết trong tay Tiên tộc, Hồng Dịch không chỉ trở thành Yêu Hoàng, Yêu tộc còn khí thế hung hăng muốn khai chiến, cho dù là ai cũng đều không chấp nhận được.

"Hoang đường, Thiên Đế chưa về, Yêu Hoàng đường đường là Thượng Thần, người trong Tiên tộc ai có thể giết hắn? Ta nghĩ là bọn Yêu tộc nội chiến, mang cái chết của Sâm Hồng đổ lên đầu Tiên tộc ta!" Kinh Lôi tức giận nói, hắn cho rằng do Yêu tộc đấu đá lẫn nhau.

"Kinh Lôi Thượng quân nói không sai." Hoa Mặc gật đầu đồng ý "Yêu Hồ nghiệp chướng nặng nề, rất có thể là hắn sợ Yêu Hoàng trừng phạt hắn, sau khi tấn Thần thành công giết Sâm Hồng đoạt hoàng vị, thậm chí mang tội đẩy lên trên người của Tiên tộc, có ý định khơi dậy tiên yêu chiến loạn. Nếu Yêu giới đã đắc thắng, Tiên tộc chúng ta cũng nên đi trừng phạt Yêu giới."

Hoa Mặc chầm chậm phân tích, rất có chứng cứ và hợp lý, không ít chưởng môn gật đầu, dường như tán thành lời nói của hắn.

Chỉ có Ngự Phong lắc đầu: "Ta nhìn không giống, Sâm Vũ dám đến Thiên Cung cứu Hồng Dịch, hẳn là Yêu Hoàng âm thầm cho phép. Hắn sao có thể bảo vệ Hồng Dịch nếu Hồng Dịch giết Yêu Hoàng? Hơn nữa hắn và Yêu Hoàng tình cảm huynh đệ rất tốt, luôn luôn giúp đỡ lẫn nhau, nếu Hồng Dịch gây ra cái chết của Sâm Hồng, Sâm Vũ sao có thể ủng hộ hắn lên ngôi Yêu Hoàng?"

Ngự Phong phụ giúp Lan Phong chưởng quản Thiên Cung nhiều năm, tính tình luôn lý trí cẩn thận, hắn rất thận trọng trong mọi việc.

Trong mắt Hoa Mặc chợt hiện lên tia tà ác, thoáng qua mấy phần tức giận nhưng trên mặt lại không hiện nửa phần.

"Ngự Phong Thượng Tôn nói đúng, chẳng qua Yêu tộc từ trước đến nay gian xảo, Hồng Dịch hại chết cả Đại Trạch Sơn, đủ để thấy hắn vong ân phụ nghĩa thủ đoạn độc ác. Sâm Vũ biết người nhưng không rõ lòng mới tình nguyện ủng hộ hắn lên ngôi Yêu Hoàng."

Hoa Mặc chỉ nói đến một khả năng, cũng không kết luận sự việc, làm cho Ngự Phong không tiện phản bác. Tiên tộc trong điện lo lắng chuyện khác hơn nguyên nhân cái chết thật sự của Yêu Hoàng. Hồng Dịch tấn vị thành Thập Vĩ Thiên Hồ, vừa thành Thần sức mạnh đã cao hơn các Thượng Thần bình thường, nếu hắn có ý đồ khơi dậy Tiên Yêu đại chiến, Thượng Cổ Thần giới cũng đã đóng lại, tương lai Tiên giới cũng chưa rõ. Hơn trăm năm trước Bạch Quyết Chân Thần lấy bản thân ra cứu Tam giới mới đổi được Tam giới an bình. Hiện giờ tiên yêu chiến loạn lại sắp xảy ra, những này lão thần tiên luôn cảm thấy trong lòng khó chịu không dứt.

Hết lần này tới lần khác, vào thời điểm quan trọng nhất tại ở Thiên Cung Nguyên Khải Thần quân lại biến mất. Tiên hầu ở Cảnh Dương Cung chỉ biết mấy ngày trước Nguyên Khải cùng Trường Khuyết rời cung, nhưng không ai biết bọn họ đi đâu.

"Tiên Yêu hai tộc ngưng chiến trăm năm, cho dù Hồng Dịch là Yêu Hoàng, cũng không dám tùy ý khơi dậy phân tranh, nhưng chúng ta cũng không thể không phòng. Kinh Lôi, ngươi cùng Viêm Hỏa lập tức lĩnh năm vạn đại quân đi tiên yêu kết giới, phòng bọn hắn âm thầm vượt qua kết giới, uy hiếp an nguy của Tiên giới."

"Vâng." Bốn vị Thượng Tôn lấy Ngự Phong đứng đầu, Kinh Lôi cùng Viêm Hỏa gật đầu.

"Linh Điện, ngươi dẫn đầu ba vị Thượng quân âm thầm tìm Nguyên Khải Thần quân, nhớ kỹ không thể để Yêu tộc biết Thần quân không ở Thiên Cung."

"Vâng."

"Chư vị chưởng môn, lão thần quân, hai giới tình thế nguy nan, mời chư vị tạm thời ở lại Thiên Cung giúp đỡ ta ổn định đại cục." Ngự Phong đứng dậy, hướng chư tiên trong điện chắp tay thỉnh cầu.

Thấy Ngự Phong thành khẩn, những lão Thượng quân vội vàng đáp lễ của hắn. Bọn hắn đều là chủ nhân một núi của Tiên tộc, tổ chim bị phá trứng, muốn an toàn tất nhiên phải giúp Thiên Cung vượt qua nguy cơ lần này.

"Ngự Phong Thượng Tôn." Ngự Phong đang định cho chúng tiên rời đi, Hoa Thù lại đột nhiên đứng dậy mở miệng.

"Hoa Thù công chúa, ngươi có chuyện gì?" Vì Lan Phong nên trong Thiên Cung mọi người luôn đối xử với Hoa Thù rất khách khí.

"Thượng Tôn, Nguyên Khải Thần quân mấy ngày trước từng định ra Đại Trạch Sơn A Âm nữ quân trừ bỏ tiên cốt tước tiên tịch, kỳ hạn mười lăm ngày sắp tới, hình phạt của A Âm nữ quân..." Ánh mắt Hoa Thù lộ ra cực kỳ bi ai cùng bất mãn, "Có chấp hành đúng ngày?"

"Cái này..." Ngự Phong sững sờ, hắn đối với A Âm là không đành lòng, nhưng Hồng Dịch gây đại tội tại Tiên giới, A Âm đem hắn thả đi, đúng là tội nhân của Tiên tộc. Hơn nữa Hoa Thù lấy danh phận hôn thê của Lan Phong, đưa ra chuyện này cũng danh chính ngôn thuận.

Thượng tiên trong điện đều nghĩ như vậy, cũng không ai đưa ra dị nghị.

"Là Nguyên Khải Thần quân tự mình quyết định hình phạt, kỳ hạn mười lăm ngày kỳ hạn đến, bất luận Nguyên Khải Thần quân có về Thiên Cung hay không, mang A Âm nữ quân trừ bỏ tiên cốt tước tiên tịch, sau đó đưa đến Thanh Trì Cung đi." Ngự Phong thở dài, nói.

"Vâng, Thượng Tôn." Hoa Thù có chút hành lễ, căm phẫn trên mặt thoáng tiêu tan, cũng không nhiều lời nữa.

Thượng tiên trong điện rời đi, Hoa Thù đi mộ trời tế bái Lan Phong, Hoa Mặc trở lại thiên điện để nghỉ ngơi, liền nhìn thấy Thanh Ly đang chờ hắn trong thư phòng.

Sắc mặt Hoa Mặc đại biến, thấp giọng tức giận nói: "Ngươi điên rồi, Tiên giới Thượng tiên tụ hội ở Thiên Cung, ngươi còn dám tới nơi này, nếu để cho Ngự Phong phát hiện Ma tộc xuất hiện ở chỗ của ta, chuyện Yêu Hoàng cùng Đại Trạch Sơn đều không giấu được!"

Thanh Ly chẳng chút để ý, nhíu mày: "Thế nào, những tên Thượng tiên kia không chịu tin tưởng lời của ngươi nói?"

"Những người khác thì dễ dàng tin ta, chỉ có Ngự Phong khôn ngoan thận trọng không chịu tin Sâm Hồng chết trong tay Hồng Dịch sau đó giá họa cho Tiên tộc."

"Chậc chậc, không hổ là người Phượng Nhiễm xem trọng, quả nhiên có chút đầu óc. Chẳng qua Nguyên Khải bị ta nhốt lại, một mình hắn có đầu óc cũng vô dụng. Sâm Hồng cùng Sâm Vũ huynh đệ tình thâm, chờ hắn giúp Hồng Dịch ổn định vị trí Yêu Hoàng, nhất định xuất binh đánh Tiên giới báo thù cho huynh trưởng hắn." Nàng cười cười, "Cũng nhờ có ngươi trộm tiên kiếm của Ngự Phong, nếu không Sâm Vũ cũng sẽ không tin Sâm Hồng chết trong tay Tiên Tộc."

Hoa Mặc không nghĩ giống Thanh Ly, hắn nghi ngờ nói: "Yêu giới thật sự xuất binh? Sâm Vũ phẫn nộ cái chết của Sâm Hồng nhưng Hồng Dịch rất xảo quyệt, hắn mới là Yêu Hoàng. Nếu tâm hắn vẫn còn nghi ngờ, không đồng ý..."

"Vậy bắt buộc hắn xuất binh." Ánh mắt Thanh Ly lạnh lẽo, "Cô cô hắn đã chết, bây giờ hắn tâm tâm niệm niệm chính là con Thủy Ngưng thú kia. Nếu hắn biết Thủy Ngưng thú không thể sống sót, ngươi nói..." Nàng hướng Hoa Mặc lộ ra nụ cười ma mị: "Hắn có thể không đánh Thiên Cung cứu người hắn yêu sao?"

Bình luận

Truyện đang đọc