THẬP NIÊN 70: MANG THEO CHỤC TỶ VẬT TƯ, ĐƯỢC GÃ ĐÀN ÔNG THÔ KỆCH SỦNG ĐẾN KHÓC

Lục Thanh Nghiên chuẩn bị đi nhặt gậy gỗ, bên cạnh có người phối đưa cho cô.

Nhận gậy gỗ Chu Cảnh Diên đưa cho cô, Lục Thanh Nghiên đi về phía Trần vô lại em.

"Cô muốn làm gì?"

Trần vô lại em sợ hãi lùi về sau.

Anh ta vốn không để Lục Thanh Nghiên vào mắt, kết quả bị đánh thành chó.

"Không phải muốn tiền sao? Tôi nguyện ý cho! Anh lựa chọn đánh gãy chân nào?"

Lục Thanh Nghiên hơi nhếch miệng, tươi cười lạnh lẽo.

"Lục Thanh Nghiên, cô điên rồi có phải không?"

Ngưu Lan Hoa hét lên một tiếng, rống to với Lục Thanh Nghiên.

"Thanh Nghiên, cháu đừng xúc động."

Lý Tố Hoa giữ chặt tay Lục Thanh Nghiên, nói với cô Trần vô lại em không phải người dễ chọc.

Lục Thanh Nghiên nhẹ nhàng vỗ tay Lý Tố Hoa, kiên trì với hành động của mình.

Cô không sợ Trần vô lại em, trái lại nếu hôm nay không uy hiếp Trần vô lại em, sau này đừng mơ sống yên ổn.

"Đầu đang làm gì thế?"

Đội trưởng Từ mồ hôi đầy người chạy tới.

Nhìn thấy vết thương trên mặt Trần vô lại em, đội trưởng Từ ngẩn người, cuối cùng gương mặt âm trầm hỏi:

"Trần vô lại em, rốt cuộc là cậu muốn làm gì?"

"Đại đội trưởng, ông cần phải làm chủ cho chúng tôi! Lục Thanh Nghiên ra tay đánh người, ông xem em chồng tôi bị đánh thành ra như vậy kìa."

Ngưu Lan Hoa ác nhân cáo trạng trước lớn tiếng kêu khóc, cho rằng như vậy mọi người sẽ đứng về phía bà ta.

Đội trưởng Từ nhìn Lục Thanh Nghiên cầm gậy trong tay với vẻ không dám tin. Còn tưởng là Lục Thanh Nghiên bị người ta bắt nạt.

Kết quả xảy ra chuyện là Trần vô lại em khối u ác tính trong đội.

Chuyện này...

Thực sự nằm ngoài dự đoán của ông ấy!

Ông ấy rất muốn nói làm...

Thực sự quá đẹp!

"Âm ï cái gì! Mỗi lần trong đội gây sự đều có bà và Vương Kim Nga, có phải bà muốn bị trừ công điểm hay không?"

Đội trưởng Từ lạnh giọng quát lớn, không cần đoán cũng biết nhất định là Trần vô lại em gây sự trước.

"Đại đội trưởng, hôm nay tôi không gây sự."

Vương Kim Nga ở phía sau đám người kiễng chân giơ tay, bà ta đang xem náo nhiệt rất vui mà.

Đã lâu không gặp cả người Vương Kim Nga tràn ngập mệt mỏi.

Bà ta và Miêu Hồng Hà bị cháu trai Cẩu Đản trong nhà tra tấn sắp không ra hình người.

Đội trưởng Từ hừ lạnh một tiếng, không để ý tới Vương Kim Nga.

"Đầu tản đi cho tôi, lại không đi làm việc sẽ trừ công điểm."

Đội trưởng Từ thét to với đám người vây xem.

Ngưu Lan Hoa không được thứ mình muốn, sao có thể dễ dàng rời đi.

"Đại đội trưởng, ông có mắt nhìn không! Có phải thấy Lục Thanh Nghiên trông xinh đẹp ông mới thiên vị cô ta hay không?"

Ngưu Lan Hoa khắc nghiệt lại ác độc hắt nước bẩn.

"Ngưu Lan Hoa, tôi xé nát miệng bà."

Lâm Hồng Hoa chạy tới, tát mạnh lên mặt Ngưu Lan Hoa.

Sắc mặt đội trưởng Từ cũng khó coi tới cực hạn, liếc thấy Trần vô lại anh sợ hãi rụt rè trong đám người.

"Trần vô lại anh, ông muốn mặc kệ vợ ông gây sự có phải hay không?"

Trần vô lại anh không tránh được chỉ có thể đi ra, ngượng ngùng cười nói: "Hiểu lầm, đều là hiểu lầm mà thôi."

Còn muốn kiếm thêm được chút tiền, bây giờ thấy đại đội trưởng tức giận.

Trần vô lại anh chỉ có thể đi ra, cười ha ha. Anh ta xoay người, khập khiễng đi về nhà.

Ánh mắt lúc cuối của Trần vô lại em, bị Lục Thanh Nghiên thấy rõ.

Biết người này sẽ không bỏ qua, xem ra cần thiết phải ra tay trước thì mới được lợi.

Chu Cảnh Diên lạnh lùng nhìn bóng dáng Trần vô lại em rời đi.

"Lợi hại!"

Thẩm Lâm thần kinh thô bắt đầu vỗ tay, Thẩm Nguyệt ở bên cạnh gật đầu tán thành.

Ngưu Lan Hoa và Trần vô lại anh xám xịt rời đi.

Trần Ni quay đầu nhìn chằm chằm bên này, không biết đang nhìn gì.

Trần vô lại em về đến nhà, tức giận đá mạnh cửa.

Vậy mà anh ta bị một người phụ nữ đánh, con mẹ nó quá mất mặt!

Anh ta tuyệt đối không bỏ qua cho người phụ nữ kia.

Trần vô lại em ngồi trên giường mình, gương mặt âm trầm suy tính nên đối phó Lục Thanh Nghiên thế nào.

"Chú hai."

Ngoài cửa truyền tới giọng nói nhỏ của Trần Ni.

Trần vô lại em đứng dậy đi qua mở cửa, lạnh mặt: "Chuyện gì?"

"Chú hai, chú uống nước đi."

Trần Ni cười lấy lòng, đưa chén sứ to trong tay cho Trần vô lại em.

Trần vô lại em thực sự khát nước, uống xong trả chén lại cho Trần Ni.

Bình luận

Truyện đang đọc