Ngoài lãnh thổ của Yêu Linh, ở lối vào nơi cửa bi*n đ*ng Hải năm xưa, bốn phía chỗ này là một mảnh hư vô đen kịt, từ xa nhìn lại chỉ thấy một bầu trời đầy sao lấp lánh.
Đúng lúc này, ở chỗ cao nhất trong hư vô đột nhiên xuất hiện một luồng hồng quang, nó phóng đến với tốc độ mà dù cho bất cứ tu sĩ nào bất luận sử dụng thần thông nào cũng không thể đạt được.
Loại tốc độ này chỉ có thể dùng từ giáng lâm mới có thể diễn đạt được. Giáng lâm đã đạt đến tốc độ cực hạn, thậm chí có thể nói không thể dùng chữ tốc độ để hình dung được nữa. Thiên địa huyền hoàng*, vũ trụ hồng hoang**, chỉ cần một ý niệm là có thể đi đến.
(*: Trời đất chưa thật sự được hình thành.**: Vũ trụ đang còn trong tình trạng hoang sơ.)
Hồng quang hàng lâm xuống từ trên đỉnh cao nhất của vũ trụ, nó đến từ hư vô, không biết được bắt đầu từ nơi đâu, đến đâu.
Hồng quang này vừa xuất hiện, thì trong nháy mắt một cổ khí tức chiến sát hàng nghìn vạn sinh linh từ thời vũ trụ hồng hoang lập tức lan ra.
Trên Thiên Vận Tông, Thiên Vận Tử đang nhắm mắt ngồi tĩnh tọa, sau hai trăm năm chuẩn bị kế hoạch. Đúng lúc này…Hắn đột nhiên mở hai mắt, trong mắt lộ ra những luồng sáng kỳ dị. Hắn nhìn về phía hư không, vẻ mặt khẽ biến. Tay phải hắn bấm pháp quyết, trầm mặc tính toán trong chốc lát rồi nhíu mày lẩm bẩm:
-Thiên kiếp hàng lâm, thiên uy quấy nhiễu, không thể tính được tất cả, nhưng có thể thấy thiên kiếp này rơi trên lãnh thổ Yêu Linh, có chút quan hệ kỳ quái đến Thiên Vận Tinh của ta.
Trên Đại La Tinh, trong Đại La Kiếm Tông, Lăng Thiên Hậu đang đứng bên cạnh một lò luyện đan khổng lồ, hai mắt hắn lập tức mở ra rồi hiện lên một luồng sáng.
-Lò Nguyên Nguyên Tạo Hóa Đan này phải kiếm thêm một vài dược liệu phụ… ….
Đúng lúc này hắn đột nhiên biến sắc, lập tức biến mất ngay tại chỗ, khi hắn xuất hiện đã ở bên ngoài bầu trời Đại La Tinh. Hắn ngẩng đầu nhìn về phía hồng quang, trong ánh mắt lộ ra vẻ kinh ngạc.
-Thiên kiếp!
Hắn cau mày, vẻ mặt không thấy rõ là vui hay buồn. Hắn nhìn kỹ đạo hồng quang kia cho đến khi nó biến mất rồi lẩm bẩm:
-Thiên kiếp hàng lâm đến Đông Hải Yêu Linh! Chẳng lẽ tên Tham Lang kia xảy ra tai biến gì sao? - Lăng Thiên Hậu nhíu mày.
Đúng lúc này, ở một chỗ ngoài Thiên Vận Tinh rất xa, có một tinh cầu màu đỏ. Tinh cầu này chính là một khối máu lớn.
Trong khối máu có một căn lầu máu, một người đàn ông lông mi và tóc đều là màu đỏ đang ngồi khoanh chân ở bên trong. Người này mặc một áo bào màu đỏ, tướng mạo rất anh tuấn, nhìn qua thì khoảng trên bốn mươi tuổi. Hắn đang thổ nạp, đột nhiên lại mở hai mắt, huyết quang trong mắt đột nhiên lóe ra.
Hắn vẫn chưa ngẩng đầu lên mà lặng lẽ cảm nhận dư uy trong trời đất của một lực trùng kích cực mạnh đang phóng đến kia. Rất lâu sau, hắn lại nhắm chặt hai mắt lại.
-Thiên kiếp hàng lâm xuống lãnh thổ Yêu Linh, không biết đứa hài tử Tích Tuyết kia bây giờ thế nào rồi?
Không chỉ có ba người này, mà trong nháy mắt khi thiên kiếp hàng lâm bị rất nhiều lão quái phát hiện.
Dù là bất kỳ địa phương nào cũng không thể ngăn cản luồng hồng quang này giáng lâm. Tuy cửa Đông Hải trên lãnh thổ Yêu Linh chưa được mở ra nhưng lúc này lại bị hồng quang xuyên qua rồi trực tiếp tiến vào bên trong.
Thiên Yêu quận, Thiên Yêu thành trong Đế Đô, trên quảng trường vạn trượng, khi Vương Lâm đánh vang tiếng trống thứ mười lăm thì hắn lặng lẽ đứng bên cạnh Yêu Cổ. Lúc này Ý Cảnh của hắn đang dùng một tốc độ khó mà tưởng tượng để tiến hành thay đổi.
Yêu cầu tiên lực để tiến lên Vấn Đỉnh đã viên mãn, chỉ cần đạo tâm viên mãn, thì cả hai sẽ bắt đầu dung hợp lại rồi tiến lên Vấn Đỉnh.
Đây là đạo trời trong truyền thuyết!
Loại dung hợp này chính là đạo tâm và tiên lực, linh hồn và xác thịt đánh mạnh vào nhau, là một loại tiến hóa từ người thành tiên! Vấn Đỉnh là một tử kiếp lớn nhất. Nếu dung hợp kia thành công thì sẽ trở thành tu sĩ Vấn Đỉnh, hoặc là…Chết! Không may mắn thì chỉ có chết mà thôi!
Triêu văn đạo, tịch tử hĩ*! (*: Sớm mai nghe đạo, chiều chết cũng đành)
Cho dù muốn trở thành tán tiên cũng tuyệt đối không thể được.
Trừ khi cứ dừng lại ở Anh Biến hậu kỳ đại viên mãn, không tiến lên một bước nữa!
Khi Vương Lâm đánh tiếng trống thứ mười lăm, hắn đã phát tiết ra ngoài tất cả những bi thương, đạo tâm của hắn cũng đang thật sự trở nên viên mãn, nhanh chóng lột xác!
Bốn phía xung quanh quảng trường, tất cả mọi người đều trở nên trầm lặng. Những điều khó tin Vương Lâm làm ra quá nhiều, lúc này hình bóng của hắn đã in sâu vào trong lòng mỗi người bọn họ.
Đúng lúc này, trên bầu trời Đế Đô, sấm sét giống như những con điện xà đột nhiên tiêu tán, khắp thiên địa đột nhiên xuất hiện những tia sáng màu đỏ giống như ánh sáng của ngọn lửa.
Nhìn lên chỉ thấy ánh hồng quang giống như vô cùng vô tận đang che phủ cả bầu trời.
Thiên Yêu thành, người thanh niên đang ngồi thuyền hoa trên sông đột nhiên biến sắc, sau đó hắn cười khổ, nói:
-Sao ta lại quên mất chuyện này nhỉ? Tiểu gia hỏa này là tu sĩ nên khác hẳn ta. Năm xưa ta tập hợp trưởng bối vào trong Long Đàm tế tự Cổ Yêu vài năm mới có thể che dấu được cái nghịch, mới không dẫn phát thiên kiếp.
-Nhưng đối với người này thì cũng là một lần khảo nghiệm. Nếu hắn chống đỡ được thiên kiếp thì ít nhất trong cảnh giới Vấn Đỉnh sẽ không bị thiên đạo quấy nhiễu, hơn nữa xem tình hình của thiên kiếp hôm nay thì uy lực cũng không phải lớn… ….
Trong nháy mắt, dị tượng trên bầu trời đã được tất cả mọi người trong Thiên Yêu thành nhìn thấy, đặc biệt là mọi người trong quảng trường vạn trượng, ánh mắt đều trở nên ngơ ngẩn.
Hồng quang trên bầu trời với tốc độ cựa nhanh hóa thành một đám hồng vân khổng lồ, nó lại được những đám mây khác trên trời bù đắp vào. Lấy quảng trường đế đô là trung tâm, tất cả những đám mây khác đều ngưng tụ về đây.
Vương Lâm đứng ở bên cạnh Yêu Cổ, hắn ngẩng đầu nhìn lên bầu trời rồi thở ra một hơi thật dài.
-Thiên đạo không thể ngăn cản được đạo tâm của ta, nhưng có thể phủ xuống để trừng phạt, hủy diệt sự tồn tại của ta…Đây chính là thiên kiêp sao? Năm xưa khi còn ở Kỳ Lân Thành trong Tu Ma Hải, ta đã từng nhìn thấy rồi, uy lực của lần này mạnh hơn rất nhiều so với lần trước… ….
Hồng vân ngưng tụ lại, trong nháy mắt đã có một ngọn kiếp lôi được tạo thành bên trong. Nó chưa đánh xuống, cũng không phát ra khí tức gì khác. Nếu như ở góc độ gần mà nhìn lên bầu trời, thì vào lúc này cảnh tượng trên trời đúng là quá đẹp.
Người thanh niên trên thuyền hoa nhìn về đạo lôi quang trong hồng vân ở tận phía chân trời rồi thở dài một hơi, khẽ nói:
-Dùng lôi hình để trừng phạt có hai loại, hình dạng thế này thì không thể là loại thứ hai trong truyền thuyết được. Ta có thể nắm chắc chín phần, thiên kiếp xuất hiện lần này là loại đầu tiên, cũng là loại đơn giản nhất. Tiểu tử Vương Lâm này vận khí cũng không tồi!
Vương Lâm nhìn lên bầu trời, lúc này hắn chẳng thèm để ý đến tất cả mọi thứ bốn phía, trong mắt hắn chỉ còn một thứ tồn tại, đó chính là đạo lôi quang hồng sắc trên trời.
-Hơn bảy trăm năm trong đời ta, ở bên ngoài Tu Ma Hải luyện chế cấm phiên lại dẫn động thiên kiếp, vì Lý Mộ Uyển nghịch thiên cải mệnh đã dẫn động thiên đạo sứ giả hàng lâm. Lúc này, ta bảo lưu ý niệm nghịch thiên tu hành, lại dẫn đến thiên kiếp!
Ánh mắt Vương Lâm rất bình thản, nhưng lại rất kiên định.
Hồng vân trên bầu trời lúc này đang cuồn cuộn vận chuyển, tập trung lại lại. Bầu trời ngày hôm nay đã giống như một hải dương hồng sắc, tất cả những con sóng đều cuốn về phía trung tâm. Trong nháy mắt, lôi quang hồng sắc đột nhiên lấp lánh giữa hồng vân, những ánh hào quang của nó soi sáng cả đất trời.
Ngay sau đó, một tiếng gầm rống giống như đến từ thời viễn cổ từ trong hồng vân truyền ra, khắp mặt đất vang lên những tiếng nổ ầm ầm rồi dung hợp vào tiếng gầm của bầu trời. Trong nháy mắt, hồng lôi đã từ trên trời giáng xuống.
Hồng lôi giống như một đạo lưu tinh từ trên trời rơi xuống rồi phóng thẳng về phía Vương Lâm. Một cổ tiêu sát điên cuồng bao phủ khắp đất trời, sát khí lúc này là thiên sát!
Là sát khí của trời!
Thiên Yêu thành đang là mùa xuân, chỉ trong nháy mắt, tuyết sát đã phủ đầy trời rồi rơi xuống. Mỗi một bông tuyết đều ẩn chứa một luồng sát khí của trời!
Hồng lôi gào thét phóng đến trong những bông tuyết đầy trời. Lúc này khắp đất trời chỉ còn lại một âm thanh ầm ầm duy nhất của thiên nộ. Trong khoảnh khắc này khắp thiên địa chỉ còn lại một đạo lôi kiếp đỏ như máu. Lúc này khắp đất trời chỉ còn lại một đạo sát khí, nồng đậm hơn rất nhiều so với sát khí của hàng vạn vạn người bởi nó là thiên sát!
Trời muốn giết người!
Trong mắt Vương Lâm lóe lên một đạo tinh quang, trong nháy mắt hơn ba nghìn bảy trăm đạo Sinh Chi Lạc Ấn trên người hắn đã ngưng tụ khắp toàn thân. Cùng lúc này hắn lại vỗ vào túi trữ vật, Cấm Phiên trong tay lập tức rung lên, bốn phía quanh người hắn lập tức xuất hiện rất nhiều hắc vụ, trong hắc vụ lấp lánh rất nhiều cấm chế yêu dị.
-Cho dù là thiên nộ cũng không thể xóa bỏ sự tồn tại của ta được!
Vương Lâm cười dài, tay phải hắn đột nhiên chỉ về phía đạo hồng lôi đang gầm rống phóng tới trên bầu trời.
Phong thái của Vương Lâm vào lúc này giống như nhật nguyệt, tóc phất phơ, quần áo trên người bị thổi tung, trong hai mắt lộ ra vẻ không chịu khuất phục. Vào khoảnh khắc này, hắn là một người đàn ông đỉnh thiên lập địa.
Dưới một chỉ của Vương Lâm, hắc quang quanh người lập tức điên cuồng phóng thẳng lên trời, bên trong uẩn hàm rất nhiều cấm chế. Nó hóa thành một cơn gió lốc màu đen khổng lồ đón đánh thiên kiếp!
Hồng lôi hạ xuống rồi đánh thẳng vào cơn lốc màu đen. Trong nháy mắt, một tiếng nổ ầm ầm không thể tưởng tượng được vang dội khắp đất trời. Có rất nhiều người trong thiên yêu thành bị tiếng nổ rung động làm hai tai chảy máu, ngất xỉu.
Tất cả mọi người đang ngồi trên bốn phía quảng trường vạn trượng cũng giống như vậy. Đám Yêu tướng tuy tốt hơn một chút nhưng Yêu lực toàn thân cũng không thể khống chế mà điên cuồng vận chuyển, giống như nếu không như vậy thì sẽ bị tiếng nổ của đạo kiếp lôi này làm cho tan vỡ.