TIÊN NGHỊCH

Chỉ có Yêu soái mặt không đổi sắc ngẩng đầu nhìn về phía thiên kiếp.
 
Tất cả cấm chế trong Cấm Phiên hóa thành cơn lốc màu đen rồi hung hãn không chút sợ hãi đánh thẳng vào hồng lôi. Trong nháy mắt, cơn lốc giống như bị một bàn tay khổng lồ trên trời bóp nát rồi sụp đổ.
 
Hồng lôi xuyên thẳng qua cơn lốc rồi hóa thành một thanh kiếm sắc xẻ đôi nó ra. Cơn lốc lập tức tan vỡ, cấm chế bên trong hóa thành hư vô.
 
-Trời muốn giết người, ta muốn diệt trời!
 
Toàn thân Vương Lâm bộc phát ra một khí tức kinh người. Trong nháy mắt khi đạo hồng lôi thiên kiếp đánh tan cấm chế, hắn nâng tay phải lên, Tịch Diệt Chỉ liền xuất hiện.
 
Đây không phải là một đạo Tịch Diệt Chỉ, mà là mười đạo, một trăm đạo.
 
Tay phải Vương Lâm vỗ vào túi trữ vật, rất nhiều tiên ngọc trong túi trữ vật bay ra rồi trải rộng khắp mặt đất dưới chân hắn, tạo thành một tòa núi nhỏ.
 
Hai chân Vương Lâm đứng trên đỉnh núi, sau người hắn là Yêu Cổ cực đại. Hắn ngẩng đầu nhìn chằm chằm lên bầu trời, một luồng tiên lực khổng lồ điên cuồng vận chuyển theo hai chân hắn vào trong cơ thể.
 
Trăm đạo Tịch Diệt Chỉ kết hợp lại thành một. Chỉ thấy một luồng hắc mang thô ráp có đường kính ba trượng đột nhiên lao ra từ trên tay phải Vương Lâm rồi phóng thẳng đến hồng lôi!
 
-Ta dám ngịch thiên mà đi, dám giữ lại những ý niệm, là muốn đấu thiên. Thiên kiếp, dù đánh nát được thân thể của ta, nhưng đạo tâm của ta vẫn mãi tồn tại!
 
Lúc này ánh mắt của Vương Lâm xuyên thẳng qua hồng lôi, trực tiếp tiến vào trong hồng vân.
 
Trên bầu trời đột nhiên vang lên một tiếng sấm cuồng nộ, giống như trả lời câu nói của Vương Lâm.
 
Trăm đạo Tịch Diệt Chỉ tỏa ra ánh sáng tịch diệt. Vào lúc này nó phóng thẳng lên trời rồi đánh mạnh vào hồng lôi. Trong nháy mắt, một tiếng động so với vừa rồi còn kịch liệt hơn, toàn bộ bầu trời trở nên run rẩy.
 
Tịch Diệt chỉ có thể hấp thu tất cả sinh cơ rồi hóa thành lực tịch diệt. Trong lúc nó đánh thẳng vào hồng lôi thiên kiếp đã có rất nhiều sinh cơ bị hấp thu, nhưng uy lực của nó vẫn còn yếu hơn so với thiên kiếp.
 
Hắc quang Tịch Diệt Chỉ bị hồng lôi đánh xuống rồi nhanh chóng tiêu tán, trong nháy mắt đã hóa thành hư vô. Màu sắc của luồng ánh sáng màu hồng hạ xuống đang dần phai nhạt.
 
Mái tóc dài của Vương Lâm tung bay trong gió, hắn nhìn chằm chằm vào hồng lôi đang phóng tới, trong ánh mắt hắn lộ ra một tia không chịu khuất phục. Sinh ấn nhanh chóng được bao phủ khắp toàn than. Hắn ngưng tụ ba nghìn bảy trăm đạo Sinh ấn hóa thành khí sát lục rồi điểm một ngón tay phải lên bầu trời, từng đạo khí xám cuồn cuộn lao ra từ trên ngón tay hắn.
 
Ba ngìn luồng khí sát lục tuôn ra tạo thành một cơn lốc sát lục. Vương Lâm đứng trong cơn lốc, hai mắt hắn lộ ra một luồng sát khí nồng đậm!
 
-Sát!
 
Vương Lâm gầm nhẹ một tiếng, Sát Lục Chi Khí trên tay hắn phóng ra, hợp lại thành một rồi hóa thành Thương Long, là Sát Lục Long.
 
Hai mắt Vương Lâm đỏ như máu, hắn không chỉ có sát ý mà còn có sát tâm. Hắn không phải là người đầu tiên có sát tâm với trời, nhưng có thể là người đầu tiên có thể kiêu hùng.
 
Tích cách của Vương Lâm là có thù tất báo, mặc kệ ngươi là thiên đạo hay thương thiên. Nếu ngươi muốn giết ta thì ta sẽ giết ngươi mặc kệ ngươi là ai.
 
Khí sát lục của Vương Lâm mang theo sát tâm và sát ý giống như có linh hồn, có thể nói Thương Long chính là ý thức nghịch thiên của Vương Lâm.
 
-Sát!
 
Thương Long gầm rống rồi phóng thẳng về phía hồng lôi. Khoảnh khắc này cho dù là hồng lôi thiên kiếp cũng đột nhiên trở nên tối sầm lại, bị Thương Long thôn phệ.
 
Nhưng thiên kiếp là sự trừng phạt của trời, nó mang theo sát khí của trời, Sát Lục Thương Long tuy mạnh nhưng vẫn còn chưa đủ. Thương Long tan biến, nhưng cũng làm cho hồng lôi càng thêm ảm đạm và đột nhiên thu nhỏ lại. Dư âm gầm rống của Thương Long vẫn còn vang vọng trong bầu trời. Hồng lôi đánh nát thân thể Thương Long rồi phóng thẳng về phía Vương Lâm.
 
Trong nháy mắt khi hồng lôi thiên kiếp đánh xuống, tóc Vương Lâm tung bay một cách quỷ dị. Trên ngón trỏ tay phải hắn xuất hiện một luồng hắc mang kỳ dị.
 
-Hóa Ma!
 
Hồng quang trong ánh mắt Vương Lâm đột nhiên tiêu tán, thay vào đó là một loại ma quang chỉ kẻ tu ma mới có.
 
Tất cả tiên lực của hắn điên cuồng nghịch chuyển rồi hóa thành ma lực. Trong nháy mắt, tiên ngọc có màu trắng trong ngọn núi dưới chân Vương Lâm giống như bị hắt mực lên trên, tất cả biến thành màu đen. Cơ hồ chỉ trong nháy mắt, toàn bộ ngọn núi tiên ngọc chỉ còn lại một màu đen. Tất cả tiên lực bên trong đã hoàn toàn chuyển hóa thành ma lực.
 
Trong khoảnh khắc này, Hóa Ma Chỉ với uy lực trước nay chưa từng có đã xuất hiện trong mảnh đất Yêu Linh. Cho dù là Tư Đồ Nam đích thân đến đây thi triển Hóa Ma Chỉ thì cũng tuyệt đối không hơn nhiều lắm so với Vương Lâm.
 
Vì lúc này Vương Lâm không chỉ chuyển hóa hết tiên lực của mình, hắn còn lấy toàn bộ tiên lực của cả một ngọn núi tiên ngọc để nghịch chuyển hóa thành ma lực vô cùng vô tận.
 
Hắc mang trên đầu ngón tay không chỉ ẩn chứa ma lực, mà còn mang theo đạo của Vương Lâm. Đạo của hắn là tiên đạo nhưng cũng là ma đạo, vì chống lại trời để nghịch thiên tu hành. Một chỉ này còn điểm ra tâm Vương Lâm.
 
Trong hắc quang còn ẩn chứa một luồng chấp niệm, ẩn chứa dũng khí tranh đấu của Vương Lâm, vì muốn giữ lại hình bóng của Lý Mộ Uyển mà đấu với trời. Bên trong hắc mang còn chứa ý niệm quyết tâm và vĩnh viễn không bao giờ khuất phục từ khi còn là một người phàm nhân của Vương Lâm, trải qua bao nhiêu đại nạn và rất nhiều hiểm trở, cuối cùng mới bước chân trên con đường tu đạo. Một chỉ này làm cho tất cả mọi người trở nên rung động.
 
Hắc mang phóng thẳng về phía hồng lôi thiên kiếp. Vào giờ khắc này toàn bộ trời đất giống như quay trở về thời hồng mông, hồng là thiên, hắc là địa.
 
Hồng là thiên kiếp, hắc là ngịch ý.
 
Hồng và Hắc va chạm với nhau, phát ra tiếng nổ kinh thiên động địa, long trời lở đất. Khoảnh khắc này toàn bộ Thiên Yêu Thành cũng phải rung chuyển rồi lan ra một chu vi rộng lớn, tất cả không gian giống như núi nghiêng đất động.
 
Những tiếng nổ ầm ầm liên tục truyền ra từ trong lòng đất, giống như có rất nhiều sấm sét đang đánh xuống rồi nổ vang trên mặt đất.
 
Cơn chấn động tạo thành một lực trùng kích không thể tưởng tượng nổi, quảng trường vạn trượng đều vỡ vụn. Tất cả khán đài đều sụp đổ, rất nhiều người bị cuồng phong thổi văng ra khắp bốn phía.
 
Tất cả Yêu Tương đều phải nhanh chóng rút lui về phía sau, giống như chỉ cần chậm một bước sẽ bị kéo hẳn vào bên trong.
 
Vẻ mặt của tất cả Yêu soái đều khẽ biến đổi, cả đám người tản hết ra bên ngoài. Chỉ còn lại một mình Thiên soái đang đứng gần Vương Lâm nhất được tận mắt thấy tất cả mọi chuyện. Hắn khẽ than nhẹ, tay phải đưa vào trong ngực lấy ra một túi trữ vật, từ bên trong lấy ra một bình ngọc. Hắn nhìn thoáng qua rồi hít vào một hơi thật sâu, vung tay phải ném bình ngọc về phía Vương Lâm rồi xoay người bước đi.
 
Hồng và Hắc trên bầu trời trước mặt Vương Lâm đồng thời tiêu tán. Hồng lôi thiên kiếp đã chịu trăm đạo cấm chế của Cấm Phiên và Thương Long do hơn ba nghìn bảy trăm đạo Sát Lục Chi Khí ẩn chứa tâm sát thiên của Vương Lâm hóa thành, thêm vào đó còn có ma chỉ đỉnh phong được tất cả tiên ngọc nghịch chuyển luyện hóa tạo ra…Sau khi rất nhiều thần thông tan rã, hồng lôi thiên kiếp cuối cùng cũng tiêu tán.
 
Khoảnh khắc khi hồng lôi tiêu tán, mặt đất không còn rung động mà khôi phục trở lại. Nỗi kinh hoàng của tất cả mọi người trong Thiên Yêu Thành tạo ra một bầu không khí cực kỳ nặng nề bao phủ khắp bốn phía.
 
Trong nháy mắt khi tất cả tiêu tán, vẻ mặt Vương Lâm trở nên tái nhợt, bình ngọc Thiên soái ném ra được hắn chộp vào tay. Trong bình chỉ có một viên đan dược nhưng Vương Lâm không nuốt vào ngay, trong mắt hắn lộ ra vẻ ngưng trọng rồi ngẩng đầu nhìn lên bầu trời.
 
Vương Lâm không tin thiên muốn giết người mà chỉ có một đạo lôi kiếp.
 
Lúc này vẻ mặt của người thanh niên trên thuyền hoa cũng trở nên ngưng trọng, hắn nhìn lên bầu trời, trên mặt ẩn chứa vẻ kinh hãi.
 
Hồng vân trên bầu trời vẫn chưa tiêu tan nhưng cũng không có bất kỳ phản ứng nào dữ dội, giống như tất cả mọi thứ đều đã an tĩnh trở lại. Nhưng sự yên lặng này lại chuyển hóa thành một làn áp lực vô hình bao phủ khắp đất trời.
 
-Đây…Đây là… ….
 
Vẻ mặt người thanh niên biến đổi lớn, hắn không giữ được vẻ ung dung nữa. Hắn tiến một bước vào hư không rồi trực tiếp biến mất ngay tại chỗ.
 
Khi hắn xuất hiện đã ở trên bầu trời Đế Đô, vị trí này rất gần với hồng vân thiên kiếp. Cho dù là người này cũng cảm thấy da đầu tê dại.
 
-Lần này quá mạnh!
 
Người thanh niên cười khổ, khi hắn vừa mới xuất hiện đã vươn tay chụp lấy Vương Lâm. Hắn muốn đưa người này ra khỏi Đế Đô để độ kiếp ở một chỗ khác. Nếu thiên kiếp này giống như suy đoán trước đó thì bây giờ hắn sẽ không kinh hoàng như vậy, nhưng lúc này thiên kiếp này lại làm hắn sinh ra cảm giác không ổn.
 
Người này vừa mới giơ tay ra thì lập tức ngừng lại. Hắn ngẩng đầu nhìn lên bầu trời rồi cay đắng thầm nghĩ:
 
-Tiểu gia hỏa này bị thiên kiếp khóa chặt, lúc này ta cũng không thể đem hắn đi được.
 
Người thanh niên hít vào một hơi thật sâu. Hắn lập tức duỗi hai tay ra, cơ thể hắn lóe lên rồi một biến thành hai, hai thành bốn. Trong nháy mắt hắn đã hóa thành tám người.
 
Tám người thanh niên giống nhau như đúc nhanh chóng thuấn di về tám tòa ngoại thành của Thiên Yêu thành. Trong nháy mắt hắn đã thi triển đại pháp thuật di chuyển đem tất cả cư dân trong tám tòa ngoại thành chuyển dời ra một vị trí khác.
 
Loại thần thông này có trình độ cực mạnh, đã đạt đến một mức độ rất cao. Cho dù là người này cũng phải bí mật thi triển mới có thể làm được.
 
Trong nháy mắt khi hắn vừa làm xong những chuyện đó thì bầu trời đột nhiên biến đổi.
 
Hồng vân trên bầu trời từ bốn phía nhanh chóng ngưng tụ lại rồi bao phủ toàn bộ Thiên Yêu thành. Một luồng khí uy nghiêm chậm rãi từ trên trời tỏa xuống, hầu như chỉ trong nháy mắt đã bao trùm toàn bộ Thiên Yêu Thành.
 
Lúc này người thanh niên đang đứng trên không trung, trong nháy mắt khi hắn cảm nhận được luồng khí uy nghiêm này thì sắc mặt lại biến đổi.
 
-Đây…Đây là thiên uy! - Hắn lập tức hạ người xuống đất, rồi cười khổ nói:
 
-Thiên uy hàng lâm…Các lão tổ tông, chẳng biết có xuất hiện không… ….
 

Bình luận

Truyện đang đọc