TINH TẾ NAM THẦN LÀ BA TA

Sau nhiều lần bắt người không thành, Diêu Tư phát hiện Luyến Vũ không chỉ không từ bỏ, ngược lại càng cản càng hăng. Luôn dùng đủ các loại phương thức xuất hiện ở trong phòng ngủ của cô, trêи bàn cơm, trong Tinh Võng, trong WC……

Mỗi lần đều làm người ta bất ngờ không kịp dự phòng, đừng nói là Mộ Huyền, có cái người theo đuổi âm hồn không tan, cả cô cũng có chút suy nhược tinh thần. Cố tình là Lận Lung ___làm người bị hại khổ nhất, không chỉ không ngăn cản ngược lại thành ngoại quải lớn nhất của Luyến Vũ, cho dù mỗi lần đều bị Mộ Huyền đánh chết khϊế͙p͙, vẫn như cũ cẩn trọng, chịu thương chịu khó giúp đỡ, theo đuổi em gái Luyến Vũ.

Cô chưa nghe qua có người lại tự nguyện giúp người thương tìm tình địch cho mình bao giờ!

Hắn không phải là đứa ngốc chứ!

Mà Lận Lung trả lời, mười phần nói có sách mách có chứng: “Để cho cô tìm một người tìm đến quên mất thời gian, rốt cuộc đến lúc tìm được, cô nỡ cự tuyệt yêu cầu của cô ấy sao? Nỡ sao? Khế ước giả của mình, đương nhiên quỳ xuống cũng phải tiếp tục cưng chiều!”

Nói rất có đạo lý, cô không còn lời nào để nói. Hồi tưởng Mộ Huyền đối với mình, tuy rằng không có giống Lận Lung dung túng không có hạn cuối, nhưng cơ bản chuyện mà cô thiệt tình muốn làm, anh đúng là không có mạnh mẽ cự tuyệt qua, cho dù dẫn đến cô tìm đường chết vô số lần.

Con đường từ Lận Lung không thể đi, mắt thấy chỉ có thể giải quyết từ gốc rễ.

“Thân ái, hôm nay có ý muốn cùng tôi kết hôn hay không?” Luyến Vũ từ không gian truyền tống đi ra, cười đến vẻ mặt sáng lạn.

“Không có.”

“Không sao, tôi có thể lần sau lại hỏi. Nếu không chúng ta trước dùng năm phút đồng hồ nói chuyện yêu đương, có lẽ cô sẽ thay đổi ý tưởng.”

“…… Được.”

“Lận Lung còn có thể lại chống đỡ một chút, chỉ năm…… Gì! Gì?” Luyến Vũ đột nhiên mở to hai mắt, vẻ mặt không dám tin, “Tư Tư, cô…… cô đồng ý rồi!”

“Tôi có lời muốn nói với cô. Có thời gian, trước tiên đi phòng khách đợi chút, lát nữa tôi tới ngay.”

“Vì cô, tôi vĩnh viễn đều có thời gian.” Vẻ mặt cô ấy hưng phấn kiểu ‘chờ mây tan thấy trăng sáng’, “Tư Tư cô nói đi, cô nói cái gì tôi cũng nghe……”

“Vậy……” Diêu Tư cảm thấy gân xanh trêи đầu ‘phựt’ một cái nổ tung, “Cô cmn có thể để cho tôi đi xong WC trước hay không!”

(╯‵□′)╯︵┻━┻

Xốc bàn! Không thấy được tôi còn ngồi xổm trêи bồn sao?

Vì sao phương thức Luyến Vũ xuất hiện mỗi lần đều kỳ ba như vậy? Không phải leo cửa sổ thì là chui tường, hoặc là ngoi từ đất lên. Cái này không phải là tán gái, đây nha, chính là khủng bố tập kϊƈɦ. Nếu không phải thấy cô là nữ, tin tôi đập cô hay không!

“Chính là……” Luyến Vũ có chút do dự nhìn nhìn cửa WC.

“Mau chóng đi ra ngoài, đi ra ngoài! Yên tâm tôi nói với Mộ Huyền rồi. Anh ấy trong chốc lát sẽ không trở về.” Chỉ cần cô không mạnh mẽ đoạt người mà nói.

“Được, tôi đây chờ cô ha.” Luyến Vũ lúc này mới yên tâm, mở cửa đi ra ngoài, lâm thời còn nhịn không được thẹn thùng quay đầu lại nhìn cô một cái, ánh mắt ấy phải gọi là mị nhãn như tơ.

“……” Diêu Tư đột nhiên cảm thấy táo bón.

Thật vất vả giải quyết vấn đề cá nhân, lúc đi ra ngoài, phát hiện cổ đã ngoan ngoãn ngồi ở trêи sô pha chờ cô. Trước người còn click mở một loạt màn sáng. Cô nhìn kỹ lại, ngoại trừ đăng ký kết hôn ra, còn có cái gì mà ‘mười sự kiện khi yêu đương cần làm, sách hướng dẫn du lịch trăng mật, điều ước nhận nuôi của Vũ Tộc, hình thức ở chung lúc tuổi già của vợ chồng……’

Cô chỉ cảm thấy khóe miệng run rẩy lợi hại hơn, hẳn là nên khen một câu cô ấy nghĩ rất toàn diện sao?

- _-|||

“Tư Tư……” Thấy cô ra tới, trong mắt Luyến Vũ phải nói là một mảnh ánh sao lộng lẫy, “Mau tới giúp tôi chọn chọn nào, Tinh Võng công lược rất nhiều, tôi cũng không biết chọn cái nào mới tốt. Hiện tại chuẩn bị sẵn sàng, về sau chúng ta nhất định sẽ thật hạnh phúc.”

Nói rồi lôi kéo tay cô, toàn bộ thân mình đều dựa lại đây, nhất thời cô cảm thấy thân thể nặng nề, hai luồng mềm như bông liền đè ở ngực cô, ép đến trước ngực cô vốn là hai luồng không rõ ràng, càng trở nên bằng phẳng.

Diêu Tư nội tâm không hề gợn sóng, thậm chí muốn báo thù xã hội. Má nó, khi dễ tôi không có đúng không! (Editor: Lép nhưng có chồng đẹp trai giỏi giang là được rồi chị =)))

“Luyến Vũ.” Cô đẩy thân mình cô ấy phảng phất như muốn lớn lên ở trêи người cô ra, hít vào một hơi sâu, dùng biểu tình bình đứng đắn nghiêm túc nhất lúc sinh thời hỏi, “Tôi cảm thấy chúng ta cần nói chuyện.”

“Ừm ừm, cô nói, tôi đều nghe cô.”

“Cô xác định người cô thích…… Thật là tôi sao?”

“Đương nhiên!” Cô ấy không chút nghĩ ngợi liền gật đầu trả lời.

“Vậy cô thích tôi cái gì?”

“Đây nào có lý do gì? Thích chính là thích a.” Cô ấy cho cô một cái đáp án, “Tình yêu là không cần lý do.”

“Ai nói tình yêu không cần lý do.” Diêu Tư phản bác, gằn từng chữ một, “Tôi thích Mộ Huyền, bởi vì anh lớn lên soái, lại cường đại. Càng quan trọng là thật tình tốt với tôi, sẽ sủng tôi, sẽ che chở tôi, sẽ ở cái thế giới hoàn toàn xa lạ này cho tôi toàn bộ dựa vào. Tôi từ nhỏ không có người nhà, không biết cái gọi là nhà là dáng vẻ gì. Nhưng hiện tại tôi đã biết, có Mộ Huyền ở đây, tôi liền có nhà. Nơi tôi có thể trở về, là anh ấy cho tôi. Cho nên tôi thích anh ấy, anh đem tôi đặt ở vị trí duy nhất trong lòng, cho nên tôi muốn đáp lại anh ấy cũng là duy nhất. Cô có hiểu không?”

“Nhưng…… Nhưng mà tôi cũng thích cô a.” Luyến Vũ có chút sốt ruột giải thích, “Tôi muốn cùng cô ở bên nhau, tôi muốn ở bên cạnh cô. Nhìn thấy cô tôi liền sẽ vui vẻ, rời đi tôi liền sẽ khổ sở. Cái này không phải thích thì là cái gì?”

“Luyến Vũ, tôi sớm đã giải thích với cô, cô là bởi vì dị năng của tôi, mới có thể đối với tôi sinh ra loại cảm giác này. Tôi rất xin lỗi, dị năng này tôi cũng không biết làm thế nào để cởi bỏ. Nhưng cô cẩn thận ngẫm lại, ngoại trừ những cảm giác dị năng áp đặt cho cô ra, cô thật sự không phải tôi thì không thể sao? Mấy tháng nay, chúng ta cũng coi như là thường xuyên gặp mặt, nhưng cô hiểu biết tôi không? Hỏi vấn đề đơn giản nhất, cô biết tôi thích ăn cái gì sao?”

“Tôi…… Tôi……” Cô ấy nói không nên lời.

“Cô xem…… Cô chưa từng nghĩ tới đi tìm hiểu tôi!”

“Không phải, vấn đề này không tính, cô lại chưa cùng tôi ăn bữa cơm nào!” Cô ấy tranh cãi tựa như giải thích nói, “Nếu không cô hiện tại nói cho tôi, tôi sẽ nhớ kỹ, chỉ cần chúng ta kết hôn, về sau…… Về sau tôi sẽ chậm rãi hiểu rõ, nhất định sẽ!”

“Chính là toàn bộ Huyết Tộc đều biết, tôi thích ăn cay.” Cô than một tiếng, “Luyến Vũ, hiểu biết của cô với tôi, còn không bằng tùy tiện một cái Huyết tộc. Kỳ thật cũng không phải giống như cô cho rằng không phải tôi thì không thể đâu.”

“Không phải.” Cô ấy dùng sức lắc đầu, “Cho dù không có dị năng, Tư Tư cô tốt như vậy, lúc trước ở Thiên Đường tinh cô giúp đỡ tôi, tôi sao có thể sẽ không thích cô.”

“Lận Lung cũng giúp cô!” Diêu Tư tiếp tục nói, “Không chỉ một lần, hơn nữa cho tới bây giờ thời khắc này mới thôi, anh ta vẫn luôn ở giúp cô. Vậy cô thích anh ta không?”

“Đó…… Đó là chính anh ta muốn giúp mà!” Ánh mắt cô ấy lóe lên một chút, lại không có trực tiếp trả lời vấn đề của cô, “Tôi lại không có buộc anh ta.”

“Cô xác định một chút cũng không thích Lận Lung?”

“Đương nhiên! Ai muốn thích kiểu đàn ông thúi cao lớn thô kệch như anh ta!”

“……” Lúc trước người lôi kéo cô nói. Biến thành đàn ông thật sự là quá tốt, rốt cuộc là ai hửm?

“Loại người như anh ta, vừa dính người lại đáng ghét, đuổi cũng đuổi không đi. Còn mỗi ngày cười hì hì, giống như đứa ngốc vây quanh tôi. Để anh ta dẫn dắt họ Mộ rời đi, lại mỗi lần đều mang theo một thân thương tích trở về. Còn hại tôi ngược lại phải chiếu cố anh ta, một chút hữu dụng cũng không có.” Cô ấy càng nói càng tức, ‘anh anh’ kể ra một đống khuyết điểm, “Anh ta còn có thói ở sạch, một ngày có thể đổi mấy bộ quần áo. Không thể nhìn được một hạt bụi, lần trước thiếu chút nữa đem nhà tôi đều giặt sạch luôn, phiền muốn chết! Rõ ràng là một người đàn ông, lại còn thích buôn bán một ít động vật nhỏ, còn bi bô chạy tới đưa cho tôi, còn nói toàn bộ tinh tế không có sinh vật nào anh ta nghiên cứu không ra. Phi! Chỉ biết nói mạnh miệng, ai hiếm lạ, tôi đường đường Nữ vương Vũ Tộc, sẽ thích những thứ đồ chơi này sao? Tôi cấm anh ta đi Vũ Vương tinh, anh ta lại nói muốn ở bên cạnh Vũ Vương tinh xây một cái tinh cầu mới, làm hàng xóm với tôi. Ai muốn cùng anh ta làm hàng xóm, Tư Tư cô không biết……”

Cô ấy như là mở ra máy hát, càng nói liền càng nhiều, không sai biệt lắm đem tổ tông mười tám đời của Lận Lung đều lược sạch sẽ, phỉ nhổ suốt nửa giờ cũng dừng không được. Cho đến khi nhìn thấy Diêu Tư mang theo ý cười nhìn cô ấy, lúc này cổ mới giật mình, ngây ngẩn cả người. Dường như là chính mình cũng không hiểu, vì sao cô ấy lại hiểu rõ Lận Lung như vậy.

“Cô xem, cô hiểu biết Lận Lung so với hiểu biết tôi còn nhiều hơn.” Tiểu dạng(*), còn nói các người không có gian tình!

Bình luận

Truyện đang đọc