TÌNH YÊU NGỌT NGÀO VÀ ẤM ÁP

Nguyễn Tinh Vãn rất nhanh liền bình tĩnh lại: "Bà Chu, tôi và Quý Hoài Kiến không có quan hệ gì cả, số tiền này tôi sẽ không nhận, còn nữa, thứ cho tôi mạo muội nói thẳng, Quý Hoài Kiến không thích Chu An An, bà đến tìm tôi cũng chả có ý nghĩa gì cả."

"Nếu nó đã sinh ra ở trong gia đình như vậy, vậy thì hôn nhân của nó không thể tự mình làm chủ. Đạo lý này, cô hẳn phải rõ chứ?"

Nghe vậy, sắc mặt Nguyễn Tinh Vãn trắng hơn mấy phần.

Lúc trước Chu Từ Thâm sở dĩ cưới cô, quả thực cũng là bởi vì ba mẹ của anh ta.

Lúc đó nhà họ Chu muốn một đứa nhỏ, bây giờ thì sao, bọn họ lại muốn cái gì?

Còn nữa, nếu nói trước đây cô cảm nhận được thái độ của Chung Nhàn đối với Chu Từ Thâm rất lạnh nhạt chỉ là cảm giác, vậy những lời nói của hôm nay đã gần như chứng thực rồi.

Chung Nhàn căn bản không hề quan tâm Chu Từ Thâm, bất luận anh kết hôn hay là ly hôn, lấy người phụ nữ như nào, dường như không có quan hệ gì với bà ta cả.

Khả năng Chu Từ Thâm.........không phải con của bà ta?


Chung Nhàn đứng dậy: "Cô nên cân nhắc một chút đi, tôi tạm thời không cần đáp án, có điều cô nên hiểu, công việc hiện tại của cô, chỉ cần tôi dặn dò một tiếng thì sẽ không có ai dám dùng cô. Cầm lấy một nghìn vạn này rồi đi đi, đó là sự lựa chọn tốt nhất của cô. Không bằng như này đi, ngày kia là sinh nhật của tôi, cô cũng đến đi, hôm đó hãy nói cho tôi đáp án."

Nguyễn Tinh Vãn cảm thấy cả kinh, đang muốn lên tiếng cự tuyệt, Chung Nhàn đã đi rồi.

Từ trước đến nay cô không hề muốn tiếp xúc với cái gọi là xã hội thượng lưu này, cũng biết bọn họ không ai để mắt tới cô, đến lúc đó chỉ sợ sẽ tìm mọi cách để làm nhục cô.

Mà Chung Nhàn rõ ràng biết điểm này, còn mời cô tới, đây rõ ràng chính là một bữa tiệc Hồng Môn.

Nguyễn Tinh Vãn cầm lấy phong thư trên bàn, cảm thấy huyệt thái dương mơ hồ đau đớn.

Ra khỏi phòng họp, Nguyễn Tinh Vãn liền cảm thấy ánh mắt khác thường của mọi người xung quanh.

Có một người bình thường quan hệ với cô không tệ, nói mấy câu với thợ chụp ảnh xong liền đi tới hỏi dò: "Ruan, người vừa rồi là ai vậy?"

Nhìn vẻ mặt của bọn họ, Nguyễn Tinh Vãn đại khái hiểu rõ mấy phần.


Trước đây tuy đã từng làm sáng tỏ, nhưng trong công ty vẫn có không ít người lén lút nói cô trước đây từng được phú hào bao nuôi, lần này Chung Nhàn tới tìm cô, bọn họ chắc chắn cảm thấy là vợ cả tìm tới tính sổ với tiểu tam.

Nguyễn Tinh Vãn nhất thời cảm thấy vừa bực vừa buồn cười, buột miệng nói ra: "Mẹ chồng cũ của tôi."

Lời này vừa nói ra, mội người càng không tin.

Vả lại không nói khí chất hào môn từ trong ra ngoài của Chung Nhàn, chỉ nói túi xách bà ta cầm trong tay thôi, cũng là phiên bản giới hạn cao cấp, không phải hội viên từng tiêu mấy ngàn vạn ở đó, căn bản không có tư cách mua.

Thay vì nói người này là mẹ chồng cũ của cô, những người thích xem náo nhiệt kia càng nguyện ý tin rằng đây là chính thất tới tìm tiểu tam tính sổ hơn.

Nguyễn Tinh Vãn há miệng, lại cảm thấy giải thích gì cũng vô ích, tùy bọn họ nghĩ thế nào thì nghĩ.

Một cái miệng kia của Chu Từ Thâm cô còn không chặn được, huống chi đây còn là một trăm cái miệng.

Sau khi ra khỏi Thành Quang, Nguyễn Tinh Vãn tới tập đoàn Chu Thị, muốn đưa phong thư này cho Chu Từ Thâm, nhà họ Chu bọn họ thích nháo gì thì nháo, cô mới không thèm quan tâm mấy chuyện này. Lúc Nguyễn Tinh Vãn tới, phát hiện quầy lễ tân hình như đã đổi một đám người, cô đăng ký xong, nhân viên lễ tân lễ phép hỏi: "Thật ngại quá, mấy hôm trước Chu Tổng từng nói, nhà thiết kế của Thành Quang, tất cả đều không gặp."

"..................."

Tên đàn ông chó má này tính tình càng ngày càng lớn.


Bình luận

Truyện đang đọc