TÌNH YÊU NGỌT NGÀO VÀ ẤM ÁP

Khi đang nói nửa chừng, một người phụ nữ đi tới, hướng về phía Nguyễn Tinh Vãn nói:

"Lý Ngang, đây là bạn gái của anh à, cô ấy thật xinh đẹp."

Lý Ngang đột nhiên có chút xấu hổ:

"Không phải, người bên cạnh này mới là bạn gái của tôi."

"A...................... em vẫn luôn nghe nói bạn gái của anh rất xinh đẹp, em còn tưởng là cô gái này cơ."

Vừa nói, cô ta vừa lè lưỡi với Nguyễn Tinh Vãn nói:

"Thật xin lỗi. "

Sắc mặt Nguyễn Tinh Vãn không thay đổi, thản nhiên nói:

“Không sao đâu, Cô Dương.”

Dương Kiều Kiều cười nói:

"Không cần khách sáo như vậy đâu, tôi là đồng nghiệp của anh Lý Ngang, cô cứ trực tiếp gọi tên tôi là được...................."


Nói được nửa chừng, sắc mặt của cô ta và Lý Ngang đồng thời thay đổi một cách vi diệu.

Lý Ngang cảm thấy rất kinh ngạc, theo lí mà nói Nguyễn Tinh Vãn không thể nào quen biết Dương Kiều Kiều, nhưng làm sao cô biết Dương Kiều Kiều họ Dương?

Khi bắt gặp lại ánh mắt Nguyễn Tinh Vãn thêm lần nữa, Lý Ngang nhìn thấy được sự cảnh cáo trong đó.

Anh ta nhanh chóng phản ứng, nói với Dương Kiều Kiều:

"Bọn họ gọi em qua đó chơi rồi kìa, anh cũng phải đi cùng bạn gái rồi."

"Có bạn gái thật tốt."

Dương Kiều Kiều thu hồi tầm mắt, không bằng lòng mà rời đi.

Lý Ngang đi đến dỗ dành Bùi Sam Sam:

"Em yêu, đừng tức giận nhé. Cô ấy là thế đấy, rất thích nói đùa, nhưng đó là lỗi của anh, đều trách anh không giới thiệu rõ ràng."

Bùi Sam Sam xua xua tay:

"Sao em lại tức giận được cơ chứ? Được rồi, được rồi, anh qua đó với bạn bè của anh đi, không cần lo lắng cho em."

"Bọn họ sao có thể xứng để anh ở cạnh chứ? anh đương nhiên là sẽ ở cạnh em rồi."

Lý Ngang thì thầm vài câu gì đó bên tai Bùi Sam Sam, sau đó kéo cô đi ra ngoài, đi được vài bước Bùi Sam Sam quay đầu lại nói:

"Tinh Tinh, chờ mình một lát nhé, mình sẽ quay lại ngay."

"Được."

Sau khi bọn họ rời đi không lâu, Dương Kiều Kiều lại xuất hiện bên cạnh Nguyễn Tinh Vãn, trên tay cầm hai ly rượu:

“Ôi, thực xin lỗi, tôi sẽ phạt mình một ly nhé.”


Nguyễn Tinh Vãn nói:

“Tôi không uống rượu.”

Dương Kiều Kiều ngượng ngùng rút tay lại:

"Tôi nghe Lý Ngang nói cô là một nhà thiết kế trang sức, chắc chắn là rất lợi hại nhỉ. Khi nào cô cũng giúp tôi thiết kế một món đồ nhé? Tôi sẽ giúp cô quảng bá cho bạn bè, bảo bọn họ tới ủng hộ cho cô."

Nguyễn Tinh Vãn mỉm cười:

"Được thôi, giá khởi điểm cho mẫu thiết kế riêng là hai mươi vạn. Nếu cô Dương có nhu cầu, cô có thể đặt cọc ngay bây giờ."

Nghe vậy, sắc mặt Dương Kiều Kiều thay đổi lớn:

"Hai mươi vạn?"

Cũng không phải là nhà thiết kế nổi tiếng gì, cô ta còn tưởng chỉ khoảng từ một đến hai vạn, nhưng không ngờ rằng lại là hai mươi vạn!

Nguyễn Tinh Vãn nói với giọng rất thân thiện:

“Đây chỉ là chi phí thiết kế, chưa phải chi phí của chất liệu trang sức.”

Dương Kiều Kiều cầm ly rượu, thái độ hiển nhiên không còn tốt như trước đó, nói cho có lệ:

"Vậy tôi................ cân nhắc một chút nhé."


Cô ta vừa định rời đi, thì giọng nói của Nguyễn Tinh Vãn từ phía sau vang lên:

“Cô Dương, thủ đoạn châm ngòi ly gián này của cô thật sự rất thấp kém.”

Nguyễn Tinh Vãn nói xong, không để ý đến cô ta mà trực tiếp rời đi.

Khi cô vừa bước tới cửa, đúng lúc gặp Lý Ngang và Bùi Sam Sam đang quay trở lại.

Bùi Sam Sam rõ ràng đã được dỗ dành, hỏi cô:

"Tinh Tinh, cậu đi đâu vậy?"

"Mình đi nhà vệ sinh một chuyến."

“Vậy mình sẽ đi cùng cậu.”

Bùi Sam Sam vừa dứt lời, Lý Ngang liền mắt trần lộ ra vẻ cằng thẳng, vội vàng nói:

"Sam Sam, chẳng phải đã đồng ý để anh đưa đi làm quen với bạn bè và đồng nghiệp của anh rồi hay sao? Bọn họ đều chưa từng gặp qua em........................"


Bình luận

Truyện đang đọc