"Đó lại không giống............"
Lúc ấy cô bị bỏ thuốc, sớm đã tinh thần không tỉnh táo rồi, có thể cảm thấy đau sao?
Chu Từ Thâm nói: "Có cần tôi giúp em tìm thứ gì tới trợ hứng không?"
Nguyễn Tinh Vãn không nói nữa, tên đàn ông chó má này yêu cầu nhiều thật đấy.
Chu Từ Thâm hôn lên trán cô, chậm rãi nói: "Nhịn một chút. Nhé?"
Cổ họng Nguyễn Tinh Vãn khẽ nức nở, ngón tay nắm chặt cánh tay anh.
....................
Đợi tới khi kết thúc, Nguyễn Tinh Vãn đã mệt đến ngủ thiếp đi.
Mặc cho Chu Từ Thâm ôm cô đi tắm, cô cũng không có dấu hiệu tỉnh lại.
Chu Từ Thâm lấy khăn tắm lau khô cho cô xong, ôm cô đặt lên giường.
Không có quần áo che đậy, bụng nhỏ hơi nhô ra của cô càng thêm rõ ràng.
Chu Từ Thâm rũ mắt, đầu gối hơi cong, ngồi xổm bên giường, bàn tay khẽ đặt lên bụng cô.
Mặc dù Nguyễn Tinh Vãn đang ngủ, nhận thấy có người tới gần, theo phản xạ có điều kiện nâng tay. "Bốp" một tiếng, một bai tay thanh thúy vang lên trong căn phòng yên tĩnh.
Chu Từ Thâm sửng sốt, lập tức nâng mắt, ánh mắt lạnh lẽo giống như có thể đông c.h.ế.t người vậy.
Nhưng Nguyễn Tinh Vãn lại không hề phát hiện ra, sau khi lầu bầu xong, liền xoay người, cuộn tròn cơ thể lại, hình thành một tư thế bảo vệ.
Chu Từ Thâm hung hăng nghiến răng, đứng dậy, nổi giận đùng đùng ra ngoài, anh vốn muốn đóng cửa thật mạnh, đánh thức người phụ nữ không biết tốt xấu, lòng lang dạ sói kia, nhưng lúc bước tới cửa, lại giảm lực đạo, nhẹ nhàng đóng lại.
Đi tới phòng sách, Chu Từ Thâm gọi tới một dãy số. Rất nhanh, giọng của Lâm Nam truyền tới: "Chu tổng."
Anh thản nhiên nói: "Sao rồi?"
"Đã tra rõ rồi, bên vay nặng lãi kia hạn cho ba của bà chủ trong vòng 3 ngày phải trả tiền, ông ta nhiều lần tìm anh không được, liền đánh chủ ý lên người bà chủ, hơn nữa............chuyện lần này hoàn toàn là do một tay ông ta tạo ra."
Lâm Nam tiếp tục: "Chu tổng, còn có một chuyện."
"Nói."
"Lúc trước, bên chủ nợ đầu tiên là tìm em trai bà chủ, hai bên nổi lên tranh chấp đến vào đồn cảnh sát. Bên vay nặng lãi kia không tìm thấy ba của bà chủ, liền bắt bà chủ trả tiền, cũng là buổi tối hôm đó em trai bà chủ tới hoàng hôn............."
Mới có chuyện bán giấy thông báo trúng tuyển kia.
Chu Từ Thâm nhìn ra ngoài cửa sổ không biết đang nghĩ gì, ngừng mấy giây sau mới nói: "Đừng để anh ta xuất hiện trước mặt Nguyễn Tinh Vãn nữa."
Nói xong, Chu Từ Thâm lại nói: "Hợp tác bên london xảy ra chút vấn đề, đặt vé máy bay ngày mai, tôi đích thân qua đó."
Mặc dù Lâm Nam biết rất rõ việc hợp tác bên London không hề có vấn đề gì, hơn nữa còn tiến triển rất thuận lợi, nhưng cũng không vạch trần anh.
Chỉ là thử thăm dò hỏi: "Sáng hay chiều mai vậy?"
Chu Từ Thâm không chút cảm xúc trả lời: "Sáng, 8 giờ."
"Vâng, bây giờ tôi sẽ đặt."
"Đợi đã." Chu Từ Thâm im lặng một lúc rồi mới nói: "Khoảng thời gian tôi không ở đây, phái người đi theo Nguyễn Tinh Vãn, đừng để người của nhà họ Chu phát hiện chuyện cô ấy mang thai."
"Vâng."
Cúp điện thoại xong, Chu Từ Thâm đứng ở phòng sách rất lâu, mới xoay người quay lại phòng ngủ.
Trên giường, Nguyễn Tinh Vãn đang cuộn tròn bên giường, chỉ chiếm một chỗ nho nhỏ, dường như bất cứ lúc nào cũng có thể ngã xuống.
Anh đi tới nằm lên giường, trực tiếp kéo người lại gần.