TÌNH YÊU NGỌT NGÀO VÀ ẤM ÁP

344

Trình Vị nói: "Thực ra có phần phóng đại, sản nghiệp dưới trướng Chu thị rất nhiều, nghiên cứu khoa học chỉ là một lĩnh vực trong đó mà thôi, so với Chu Thị, Tinh Động vẫn còn kém xa."

Dù anh ta nói vậy, nhưng ai cũng biết anh ta đang khiêm tốn.

Ai cũng rõ vị thế của Chu Thị, công ty của Trình Vị có thể đặt lên bàn thảo luận với Chu thị, vậy cũng quá xuất sắc rồi.

Nghe vậy, Bùi Sam Sam cảm thấy mình đã đào được bảo bối rồi, Trình Vị đẹp trai, tính tình tốt, nhã nhặn dịu dàng, tự mình xây dựng công ty đến trình độ này, năng lực không kém gì tên đàn ông chó má Chu Từ Thâm kia!

Lúc đi vệ sinh, Bùi Sam Sam hỏi: "Tinh Vãn, cậu thấy Trình Vị thế nào?"

Nguyễn Tinh Vãn nói: "Rất tốt, lúc cậu ấy vào mình thực sự không nhận ra."

"Ơ, mình hỏi cậu thấy cậu ấy là người thế nào cơ."

Nguyễn Tinh Vãn tiếp tục gật đầu: "Cũng rất tốt, Trần Uyển Lộ nói vậy mà cậu ấy không giận."

Bùi Sam Sam tiếp tục: "Đúng vậy, mình cũng cảm thấy trên thế giới này có thể tìm được một chàng trai tốt như vậy thật không dễ dàng gì, ai làm bạn gái cậu ấy chắc sẽ hạnh phúc lắm."

Nguyễn Tinh Vãn cười, cổ vũ nói: "Thích thì theo đuổi đi."

Bùi Sam Sam: "..."

Sao cuộc trò chuyện này có vẻ không đúng?

Cô hắng giọng: "Mình không phải nói mình, chẳng lẽ cậu không..."

"Sam Sam, Tinh Vãn."

Phía trước, giọng Trình Vị truyền đến.

Bùi Sam Sam ngẩng đầu, cười vẫy tay: "Cậu cũng ra đây à."

Trình Vị nói: "Ra nghe điện thoại."

Anh ta dừng một lát rồi nói tiếp: "Lúc nãy đông quá, không chào hỏi được, lâu rồi không gặp."

Bùi Sam Sam nhận ra, khi nói câu cuối, ánh mắt anh ta hướng về Nguyễn Tinh Vãn.

Cô ngay lập tức cảm thấy có hy vọng.

Này tuyệt đối có thể thành công!

Nguyễn Tinh Vãn cười đáp: "Lâu rồi không gặp."

Thực ra Trình Vị ra nước ngoài từ rất sớm, cuối năm hai đã nghỉ học rời đi.

Trong hai năm đó, Nguyễn Tinh Vãn ít tiếp xúc với anh ta, quan hệ chỉ ở mức bình thường.

Bùi Sam Sam giả vờ lấy điện thoại: "Ờ... mình đi nghe điện thoại, các cậu nói chuyện nhé."

Nguyễn Tinh Vãn: "..."

Khi Bùi Sam Sam rời đi, Trình Vị tìm chủ đề để phá vỡ bầu không khí ngượng ngùng: "Tôi nghe nói trước cậu làm ở Thành Quang, bây giờ còn ở đó không?"

"Không, tớ với Sam Sam mở một studio."

Trình Vị gật đầu: "Rất tốt, vẫn làm thiết kế trang sức à?"

"Đại khái thế, còn bao gồm quay chụp và mấy thứ khác."

Trình Vị nhướn mày mỉm cười: "Cho tôi số liên lạc được không, có thể sau này cần tìm cậu."

"Được chứ." Nguyễn Tinh Vãn lấy điện thoại ra, lựa lời nói: "Công ty cậu chắc bận lắm, nếu cần thiết kế trang sức, cứ gọi cho tôi, tôi sẽ đến công ty cậu."

Chương 345

"Vậy thì làm phiền rồi."

Nguyễn Tinh Vãn cười: "Không cần khách sáo đâu."

Khi Chu Từ Thâm đến, liền nhìn thấy Nguyễn Tinh Vãn đang trò chuyện vui vẻ với một người đàn ông, ánh mắt và nụ cười tràn đầy niềm vui.

Anh dừng bước, khuôn mặt đẹp trai tràn đầy vẻ lạnh lùng, cả người toát ra vẻ lạnh lẽo.

Lâm Nam thấy vậy, lặng lẽ lùi lại hai bước.

Chu Từ Thâm mím môi, nhấc chân dài bước tới, lạnh lùng nói: "Nguyễn Tinh Vãn."

Nghe thấy giọng nói này, Nguyễn Tinh Vãn nhắm mắt lại, hít sâu một hơi, nhanh chóng nói với Trình Vị: "Sau này có thời gian rảnh thì liên lạc nhé, tôi có chút việc, phải đi trước đây."

Chưa kịp để Trình Vị phản ứng, Nguyễn Tinh Vãn đã nhanh chóng quay người bỏ chạy.

Trình Vị hơi cau mày, quay đầu nhìn người đàn ông đang hùng hổ bước tới, giơ tay chặn lại: "Chu tổng đến đây làm gì?"

Chu Từ Thâm dừng bước, liếc nhìn anh ta một cái.

Lâm Nam nhỏ giọng nói: "Khoa học kỹ thuật Tinh Động, Trình tổng."

Chu Từ Thâm nói: "Không có ấn tượng."

Trình Vị đã nghe danh Chu Từ Thâm là người không coi ai ra gì, anh ta cũng không để tâm, chỉ nói: "Tôi và Chu tổng trước đó từng gặp nhau ở một buổi tiệc kinh doanh, chỉ mới gặp mặt một lần, Chu tổng không nhớ cũng là bình thường."

Chu Từ Thâm không có ý định tiếp tục nói chuyện với anh ta, vừa muốn bước lên trước, Trình Vị lại chặn lại lần nữa.

Vẻ mặt Chu Từ Thâm lộ ra vẻ lạnh lẽo khốc liệt, ngước mắt nhìn anh ta: "Cút ngay."

Trình Vị quay đầu nhìn một cái, rồi mới thu hồi tầm mắt chậm rãi nói: "Vừa rồi Chu tổng gọi tên Tinh Vãn, hai người quen nhau sao?"

"Không liên quan đến anh."

"Nhưng hình như Tinh Vãn không muốn gặp Chu tổng, nếu vậy, Chu tổng cần gì phải ép buộc?"

Chu Từ Thâm cười lạnh: "Cô ấy đích thân nói không muốn gặp tôi?"

Trình Vị: "......"

Điều này thì không.

Nhưng ý tứ chưa đủ rõ ràng sao.

Dù vậy, Trình Vị cũng không có ý định nhượng bộ.

Khi hai người đang giằng co, Chu Từ Thâm thấy bóng dáng một người, không lạnh không nhạt nói: "Bùi Sam Sam."

Bóng dáng đó cứng đờ, chạy nhanh hơn.

Chu Từ Thâm giọng lạnh hơn: "Triệu Kỳ." (cái tên này ở đoạn 2 đứa đang nói xấu Chu tổng thì bị bắt được, xong BSS bốc phét mình tên Triệu Kỳ)

Bùi Sam Sam: "......"

Cô cảm thấy cái tên này sẽ theo cô đến cuối cuộc đời.

Bùi Sam Sam không dám chạy nữa, sợ tên đàn ông chó má Chu Từ Thâm kia tìm cô trả thù, cười gượng hai tiếng, không tình nguyện quay người lại: "Haha, chào Chu tổng, vừa rồi tôi còn tưởng ai gọi tôi cơ, không ngờ lại là Chu tổng đẹp trai, hào quang của Chu tổng thực sự quá chói chang, suýt nữa là tôi không thấy ngài rồi."

Lâm Nam nghĩ thầm, cô này còn chân chó mạnh hơn cả anh ta.

Trình Vị bình tĩnh lại, hỏi: "Sam Sam, cậu quen Chu tổng à?"

Bùi Sam Sam định trả lời, nhưng nhớ ra cô định gán ghép Nguyễn Tinh Vãn và Trình Vị, nên không thể nói Chu Từ Thâm là chồng cũ của Tinh Vãn trước mặt Trình Vị được, cô lắp bắp không nói nên lời.

Lúc này, Lâm Nam xem xét tình hình tiến lên: "Cô Bùi, trước đó tôi đã liên lạc với cô."

Bùi Sam Sam ngẩn người: "Trước đó?"

Bình luận

Truyện đang đọc