TÌNH YÊU NGỌT NGÀO VÀ ẤM ÁP

Hứa Loan vô cùng lấy làm tiếc báo tin này cho Lâm Nam. Sau khi Lâm Nam biết được, anh ta ước gì mình có thể nhảy ra khỏi văn phòng tổng tài mà không cần Chu Từ Thâm ra tay.

Nửa giờ sau, Lâm Nam trong lòng run sợ gõ cửa văn phòng, sau khi báo cáo xong công việc ngày hôm nay với Chu Từ Thâm, lại dè dặt mở miệng nói tiếp:

"Chu tổng, bên phía Thành Quang..................................."

" Hợp tác của vài năm trước rồi, cậu vẫn còn nhắc tới làm cái gì, nếu cậu thích Thành Quang như vậy, bây giờ tôi sẽ chấp thuận đơn từ chức của cậu."

Lâm Nam: "............................"

Hôm nay Chu tổng rất nóng tính.

Lâm Nam không dám nói thêm gì, liền lặng lẽ ra ngoài.

Sau khi Lâm Nam rời đi vài phút, Chu Từ Thâm rầm một tiếng ném cây bút xuống, xé tờ giấy viết sai tên trước mặt, vò thành một nắm rồi ném vào thùng rác.

Nguyễn Tinh Vãn, người phụ nữ vô lương tâm đó, nghĩ rằng cô có thể giải quyết mọi chuyện bằng cách trả lại tiền cho anh nên mới dám cho anh vào danh sách đen.

Ảo tưởng.

Chu Từ Thâm bấm số điện thoại nội bộ, lạnh lùng nói:

"Liên hệ với Thành Quang hỏi xem hợp đồng mà Nguyễn Tinh Vãn kí cần bồi thường thiệt hại bao nhiêu."

" Vâng."


Vài phút sau, Chu Từ Thâm nhận được câu trả lời của Lâm Nam:

"Hợp đồng của bà chủ là do đích thân ông chủ của Thành Quang ký. Chỉ có ông ấy mới biết nội dung cụ thể của hợp đồng và số tiền bồi thường thiệt hại là bao nhiêu."

Nhưng ông chủ của Thành Quang hiện đang đi nghỉ dưỡng ở Hy Lạp.

Chu Từ Thâm cầm lấy áo khoác đứng dậy:

“Đặt vé máy bay sớm nhất đến Hy Lạp.”

Lâm Nam đáp lại và nhanh chóng đi giải quyết.

Nhìn thấy dáng vẻ không thể đợi thêm dù chỉ một phút của Chu Từ Thâm, Lâm Nam gần như quên mất, người mười phút trước vẫn nghiêm khắc khiển trách hợp tác với Thành Quang đã kết thúc nhiều năm như vậy là ai.

Một tuần sau, Nguyễn Tinh Vãn được xuất viện.

Cơ thể cô thực ra đã hồi phục từ lâu, nhưng Bùi Sam Sam và Nguyễn Thầm đều yêu cầu cô nghỉ ngơi thêm vài ngày nữa, cô nằm trên giường mà cứ cảm thấy chân tay mình như bị thoái hóa rồi.

Điều mà Nguyễn Tinh Vãn không nghĩ tới đó là khi xuất viện, Quý Hoài Kiến lại đến.

Bùi Sam Sam kéo Nguyễn Thầm rời đi, để lại thời gian cho hai người.

Nguyễn Tinh Vãn im lặng mấy giây mới mở miệng:


“Chuyện trước đó, cảm ơn anh.”

Quý Hoài Kiến nói:

"Tinh Vãn, em đừng bao giờ nói với anh hai chữ này."

Nguyễn Tinh Vãn thở ra một hơi, cảm thấy bầu không khí giữa hai người càng ngày càng khó xử, cũng không muốn ở lại đây nữa:

“Vậy nếu không còn chuyện gì nữa, em................"

"Tinh Vãn, anh có chuyện muốn nói với em."

"Em có biết ai đã tài trợ cho cuộc thi thiết kế mới nổi ba năm trước không?"

Nguyễn Tinh Vãn đang muốn mở miệng, Quý Hoài Kiến lại tiếp tục nói:

"Nguyên Điểm chỉ là một công ty con, mọi quyết định phía sau đều là do Chu thị."

Nghe vậy, Nguyễn Tinh Vãn sửng sốt một chút:

"Ý gì vậy chứ?"

"Anh nghe nói trước đây em có đi tìm giám đốc Trần của Nguyên Điểm, muốn đổi kinh phí đi du học ở Paris thành tiền. Giám đốc Trần vốn không hề có ý kiến, nhưng cuối cùng lại bị từ chối. Nói cách khác, người từ chối đề nghị của em chính là Chu Từ Thâm."

Nguyễn Tinh Vãn phải mất hai phút mới tiêu hóa được sự thật rằng nhà tư bản chỉ trích cô không có ước mơ năm đó chính là Chu Từ Thâm, cô cười nhạt:

“Biết rồi thì có thể làm được gì chứ? cũng đã là vấn đề của ba năm trước rồi. Huống hồ Chu Từ Thâm cũng chẳng phải là nợ nần gì em cả, anh ta từ chối cũng là chuyện bình thường thôi.

Quý Hoài Kiến đôi mắt có chút đỏ, hai tay đặt lên vai Nguyễn Tinh Vãn:

"Tinh Vãn, nếu như không phải anh ta, em cũng sẽ không gặp phải những chuyện đó, chúng ta cũng có thể...................."


Bình luận

Truyện đang đọc