VẬN MAY ĐỔI ĐỜI

Có địa chỉ quán bar, Lý Thần lập tức nhấc điện thoại di động, gọi cho Ngô Hồng Hà.  

Loại chuyện này Ngô Hồng Hà rõ hơn những người khác nhiều.  

Advertisement

…  

Advertisement

Trong một câu lạc bộ tư nhân ở Yến Kinh, Lâm Lang Thiên ngước mắt lên nhìn Quan Lâm Lâm và Nhan Hạ đang run rẩy bước vào phòng.  

Hai người này vẫn còn mấy vết thương trên mặt, rõ ràng trước đó đã bị Hoắc Hoàn Vũ gọi người đánh.  

“Đồ về tay chưa?”, Lâm Lang Thiên hỏi.  

Quan Lâm Lâm vội vàng gật đầu, lấy ra một xấp tài liệu dày cộp trong túi đưa cho Lâm Lang Thiên.  

Sau khi làm xong tất cả những chuyện này, Quan Lâm Lâm liền lùi lại một bước, đứng ở bên cạnh Nhan Hạ, hai người nhìn nhau, trong mắt đều lộ ra vẻ hoảng sợ.  

Lâm Lang Thiên nhận lấy tập tài liệu, nhìn nội dung hợp đồng, lật từng trang một, vẻ vui mừng trên mặt càng lúc càng lộ rõ.  

“Cứ tưởng rằng chỉ là thử một chút, bản thân tôi cũng không ôm nhiều hi vọng, không ngờ rằng hai người lại thật sự làm được rồi”, Lâm Lang Phiên phấn khích nói, sắc mặt dành cho Quan Lâm Lâm cũng tốt lên nhiều.  

Hắn đứng dậy, sờ lên vết bầm trên mặt Quan Lâm Lâm, nhẹ giọng nói: “Sao rồi, còn đau không?”  

Quan Lâm Lâm lắc đầu, trong lòng chỉ cảm thấy ấm ức và chua xót, nghẹn họng nói: “Lang Thiên, chuyện này thực sự quá lớn, bọn em thật sự không dám xen vào”.  

Nụ cười trên mặt Lâm Lang Thiên càng thêm rạng rỡ khi nghe xong những lời này, lắc lắc bản hợp đồng trong tay, nói: “Dù hai người không muốn xen vào nhưng chẳng phải đã xen vào rồi đấy sao, hôm qua hai người cầm thuốc mà tôi đưa cho, tìm người chuốc say Hoắc Hoàn Vũ, sau đó bảo anh ta ký vào bản hợp đồng này”.  

“Vì vậy bây giờ chúng ta đang cùng trên một con thuyền, em không còn sự lựa chọn nào khác ngoài việc đi theo tôi đế cùng”.  

Quan Lâm Lâm khó tin nhìn Lâm Lang Thiên nói: “Nhưng không phải hôm qua anh nói với tôi rằng, chỉ cần chúng tôi giúp anh làm chuyện này thì có thể dứt ra được khỏi mớ bòng bong này sao, anh cũng sẽ đính hôn với tôi!”  

Trong mắt Lâm Lang Thiên lộ ra vẻ chán ghét, nhưng chỉ là thoáng qua, nở một nụ cười dịu dàng nói: “Tôi đương nhiên sẽ đính hôn với em, dù sao em đã giúp tôi việc lớn như vậy, làm sao tôi có thể bỏ mặc không quan tâm em được chứ?”  

“Nhưng em cũng biết đấy, chúng ta bây giờ có cùng kẻ thù không đội trời chung, nếu như không giải quyết dứt điểm Lý Thần và Hoắc hoàn Vũ, sau này chúng ta cũng khó sống, giúp tôi cũng là giúp bản thân em”.  

Vừa nói Lâm Lang Thiên vừa cười tủm tỉm, trong mắt tràn đầy lạnh lùng, nhìn bản hợp đồng trong tay, cười khẩy nói: “Bây giờ chúng ta không chỉ có được bản kế hoạch dự án làng Olympic của nhà họ Hoắc mà còn có cả bản hợp đồng chuyển nhượng cổ phần!”  

“Đây chính là con át chủ bài lớn nhất của chúng ta, chỉ cần chúng ta đồng lòng, hoàn toàn có thể phá nát toàn bộ kế hoạch của nhà họ Hoắc. Đến lúc đó, đừng nói là anh, đến cả bố anh cũng phải đích thân cảm ơn hai người đấy chứ”.  

Quan Lâm Lâm lẩm bẩm: “Lang Thiên, anh định giao bản hợp đồng này cho gia đình sao?”  

Lâm Lang Thiên liếc mắt một cái, lạnh lùng nói: “Vội gì chứ, bây giờ chúng ta đã hoàn toàn nắm được thế chủ động, tôi còn muốn dùng bản hợp đồng này để chơi đùa với Lý Thần và Hoắc Hoàn Vũ nữa, đặc biệt là Lý Thần! Hắn là cái thá gì mà dám leo lên đầu tôi chứ!”  

“Lần này tôi muốn hai người họ phải trả giá cho sự kiêu ngạo của mình trước đây!”  

“Sau khi chà đạp sạch sẽ nhân phẩm của bọn chúng, sau đó giao bản hợp đồng này cho gia đình. Đến lúc đó, Yến Kinh này sẽ chỉ có tên của Lâm Lang Thiên tôi, còn Lý Thần chỉ là một con súc vật đáng thương không hơn không kém!”

Bình luận

Truyện đang đọc