"Ngài Yokoyama You, con chó Đại Hạ này quá ngang ngược, xin ngài hãy làm chủ cho chúng tôi!"
"Ngài Yokoyama You, ngài là vô địch, hãy giết hắn!"
"Ngài Yokoyama You, người kế thừa của lãng nhân đạo*, hãy chém chết hắn giống như gà và chó!"
*Con người trôi dạt - như một ngọn sóng tự do trên biển cả. Thuật ngữ ngày bắt đầu có từ thời kì Nara và Heian, nó được sử dụng một cách sáng tạo để chỉ những ai chạy khỏi hoặc ruồng bỏ lãnh địa thuộc quyền lãnh chúa của anh. Thuật ngữ này đồng thời để chỉ các võ sĩ đạo mất đi lãnh chúa trong chiến tranh.
Một nhóm quản lý cấp cao người Nhật Bản vội vàng quỳ lạy trước Yokoyama You.
"Yokoyama You không nói gì mà chỉ cô đơn bước ra khỏi đám đông, đi đến trước mặt Diệp Hi Hòa và Kato. Taka.
"Người Đại Hạ, thả ông ta ra đi."
"Yokoyama You chậm rãi nói: "Tôi quá cô đơn. Hy vọng anh có thể giúp tôi tìm lại ý nghĩa của tu võ."
"Anh giả bộ trơn tru như vậy à?” Diệp Hi Hòa bình tĩnh nhìn Yokoyama You.
"Ha, tôi luyện tập lãng nhân đạo. Mặc dù nó cũng thuộc Võ sĩ đạo truyền thống nhưng nó khác xa với Võ sĩ đạo chính thống."
"Yokoyama You lắc đầu: "Ở Đại Hạ có một câu nói kiếm tẩu thiên phong*, chắc chắn anh đã từng nghe qua đạo lý này."
*Không theo thói thường, tìm một biện pháp mới, khác với trước kia để giải quyết vấn đề, để thắng lợi nhờ vào bất ngờ.
"Tôi không hiểu, tôi chỉ biết không có một ai có thể ra vẻ trước mặt tôi, người đó chắc chắn sẽ chết!"
Diệp Hi Hòa bắt lấy Kato Taka bằng một tay, tát "Yokoyama You bằng một tay khác dễ như trở bàn tay.
"Người đời cười nhạo tôi quá cô đơn nhưng họ không biết rằng tôi, Yokoyama You."
Ầm!
Lời còn chưa dứt, hắn ta đã bị nổ tung thành một quả cầu sương máu!
Bởi vì hắn ta còn chưa kịp giả vờ xong, thậm chí còn chưa kịp lấy đao ra, hắn ta đã chết chắc rồi!
Nhìn thấy cảnh này, đôi mắt chim ưng của Kato Taka trợn to như quả trứng bò!
Nhóm quản lý cấp cao người Nhật ở phía sau, thậm chí cả tám nhân viên bảo vệ đang cõng Liễu Thành Chí đều không nói nên lời, cảm giác như cơn ác mộng từ trên trời rơi xuống!
Có...Có phải có nhầm lẫn gì không?
"Yokoyama You, Lãng Nhân 8 sao đã thực sự chết thảm dưới cái tát của người đàn ông Đại Hạ này?
Thậm chí còn không có thời gian để phản kháng...
"Diệp... Diệp Hi Hòal! Tôi sai rồi! Tôi lại sai rồi!! Cầu xin cậu hãy tha cho tôi, tôi thực sự bất chấp bản thân. Vốn dĩ tôi không muốn đắc tội với cậu nhưng vị đó đã ra lệnh cho tôi, tôi không còn cách nào khác..."
Kato Taka đã khóc lóc và cầu xin Diệp Hi Hòa thương xót.
"Vậy người đó là ai?" Diệp Hi Hòa lạnh lùng hỏi.
"Tsuyoshi Domoto, chấp sự của Cục viễn chinh Nhật Bản đóng tại Giang Đông..."
Làm sao Kato Taka dám từ chối giải thích? "Cục viễn chinh?" Diệp Hi Hòa cau mày, đế quốc Nhật Bản này thực sự có động cơ thầm kín, thậm chí còn phái cả cục viễn chinh đến.
"Bây giờ Tsuyoshi Domoto đang ở đâu? Cục viễn chinh đang ở đâu?”
"Tôi không biết..."
Kato Taka cay đẳng lắc đầu: "Chấp sự Tsuyoshi Domoto gọi cho tôi và nói với tôi rằng đã cử thêm nhiều nhân lực cho tôi. Sau đó thì bày ra thế cục này để tôi dụ cậu tròng, cá ở trong chậu..."
"Nhưng tôi thật sự không biết hắn ta đang ở đâu. Hơn nữa, cục viễn chỉnh ở Giang Đông rất thần bí, chưa từng nói cho chúng tôi biết về những cứ điểm ở phía dưới này. Nếu như có chuyện gì đó hoặc là do chấp sự truyền đạt hoặc là hình ảnh ba chiều rất mơ hồ nhằm đề phòng chúng tôi bị gián điệp bắt và phản bội bọn họ..."
Diệp Hi Hòa bóp chặt cổ của Kato Taka nhưng hắn cũng không biết phải làm gì!
"Vậy những người quản lý cấp cao mà ông thuê hôm nay đều là lừa đảo ư? Ông chưa chuẩn bị một trăm tỷ à?”
"Không! Cao...Những người quản lý cấp cao đều là thật. Dù sao bọn họ cũng muốn tận mắt chứng kiến những kẻ đã phá hủy Hội Thương mại Nhật Bản của chúng tôi bị tiêu diệt. Chỉ tốn một trăm tỷ mà thôi nên bọn họ thật sự không chuẩn bị. Bọn họ nói ngài nói chuyện viển vông..."
Kato Taka cay đắng nói.