VÕ THÁNH DIỆP HI HÒA

Chẳng bao lâu, tin tức về việc Diệp Hi Hòa một mình xông vào hội thương mại Nhật Bản, diệt sạch mọi người đã truyền ra ngoài, dấy lên một trận sóng to gió lớn.

Đối với người dân bình thường thì đây lại là chuyện tốt, bởi vì những năm gần đây, ngày càng có nhiều người Nhật Bản sinh sống ở Tân Hải. Bọn họ không ngừng mở rộng kinh doanh, chiếm lĩnh thị trường, chèn ép không gian tồn tại của các doanh nghiệp địa phương.

Tuy nhiên đối với một số người nắm được tình hình thì lại không phải chuyện tốt.

Bọn họ biết, lần này Diệp Hi Hòa phá hủy hội thương mại Nhật Bản để giành lại sản nghiệp trước đây của nhà họ Diệp, quan trọng hơn là hắn muốn truy sát Vương Nguyên Bảo nên mới đến hội thương mại Nhật Bản!

Ấy thế mà chỉ sau một thời gian ngắn, hắn thật sự đuổi giết Vương Nguyên Bảo như chó nhà có tang, cách đây không lâu còn diệt luôn Khô Lâu Đường.

Phải biết rằng, bất kể Khô Lâu Đường, Vương Nguyên Bảo hay hội thương mại Nhật Bản đều không phải thứ dễ trêu!

Đặc biệt là hội thương mại Nhật Bản, là bạn bè quốc tế nên hắn mới bị người của quân đội bắt đi.

"Tôi thực sự đã đánh giá thấp tên tàn dư nhà họ Diệp này rồi! Vốn tưởng hắn tiêu diệt nhà họ Trân với Huyết Thủ Bang đã là cực hạn, không ngờ hắn càng ngày càng quá đáng, trước sau hủy Diêm Vương Điện, nhà họ Vương và Khô Lâu Đường!"

"Hiện tại người Nhật cũng bị hắn giết không tha! Theo tôi biết, hội thương mại Nhật Bản có cao thủ Thái Đấu trấn thủ đấy, rồi cả ninja gì nữa..."

"Quá xấc xược! Nếu cứ tiếp tục như vậy, đừng nói là hắn sẽ giết hết tất cả những người có thù với nhà họ Diệp ở Tân Hải đấy nhé?”

"Bản thân hắn cũng nói, hai ngày nữa sẽ bắt tất cả những người có liên quan với vụ việc ba năm trước đến nghĩa trang Diệp Thị quỳ xuống ăn năn sám hối! Trước kia tôi còn nghĩ đó chỉ là một câu ngông nghênh mà thôi, bây giờ nhìn lại có vẻ như sắp thành sự thật rồi..."

"Tân Hải chúng ta đã lâu không xảy ra gió tanh mưa máu, nói không chừng hai ngày sau, bầu trời Tân Hải thật sự sẽ thay đổi, chúng ta cùng chờ xeml"

Trước sự náo động sục sôi của vô số người qua đường thích hóng hớt, những kẻ và thế lực đã sát hại nhà họ Diệp ba năm trước đứng ngồi không yên.

Lúc này, tất cả đều chủ động đi đến một nơi trong lặng lẽ, cũng chính là tòa phủ đệ bí ẩn nhất Tân Hải.

"Nhà họ Lương ở Tân Hải, Lương Chấn Phong cầu kiến Cửu Gia, xin hãy chuyển lời..."

Khi chiếc Bentley Mulsanne dừng lại, gia chủ nhà họ. Lương, Lương Chấn Phong dẫn một nhóm người đến trước cửa phủ đệ, cúi đầu nói. 

"Lương gia chủ, trong vòng một tiếng đồng hồ ngắn ngủi, ông đã là người thứ năm tới gặp Cửu Gia của chúng tôi. Cửu Gia đã truyền lời bảo mọi người không cần hoảng sợ, cứ bình tĩnh, tên đó không thể tạo ra bọt sóng gì đâu."

Một người trông giống bảo vệ gác cổng xua tay.

"Nhưng mà tên tàn dư nhà họ Diệp kia thông báo hai ngày nữa sẽ bắt chúng ta đến nghĩa trang nhà hắn, Cửu Gia nghĩ sao về chuyện này?"

Lương Chấn Phong hỏi.

"Gòn có thể nghĩ thế nào nữa? Hảẳn đã tự chọn ngày chết thì mọi người thành toàn cho hắn thôi!"

Người gác cổng mỉm cười: "Cửu Gia nói, không phải hắn muốn xem ai đã hại cả nhà hắn ba năm trước à? Đến lúc đó mọi người cùng nhau tới, Cửu Gia cũng sẽ đi, sau đó, hành hình tên đó ngay trước mặt những người thân của hắn, để nhà họ Diệp hoàn toàn trở thành lịch sử của Tân Hải!"

"ồ? Cửu Gia thật sự nói như vậy?"

Nghe xong, hai mắt Lương Chấn Phong sáng lên: "Tôi biết Cửu Gia sẽ không bỏ mặc chúng tôi mà. Tốt quá rồi, Cửu Gia ở đây chẳng khác gì xương sống của chúng tôi! Đứng sau lưng Cửu Gia, không việc gì phải sợi"

"Được rồi về đi! Vấn đề bây giờ là tốt nhất tên đó có  thể vượt qua cửa ải của quân đội, nếu không mọi người vui vẻ vô ích, không thể nhìn thấy hắn đoàn tụ với người thân của mình được rồi."

"Ha ha ha, đúng vậy, vẫn là Cửu Gia sáng suốt quả quyết nhất, ngài ấy nói vậy nhất định đã có sắp xếp rồi, vậy chúng tôi về trước đây!"

Lương Chấn Phong nghe lời này càng thêm yên tâm, lập tức buông lời nịnh hót.

Bình luận

Truyện đang đọc