VÕ THÁNH DIỆP HI HÒA

Nham Hạc là chiêu thức trí mạng nhất trong tất cả động tác võ thuật của Karate.

Cộng thêm Đoạn Thủy Lưu có sức mạnh cấp Võ tướng, anh ta đánh ra một chiêu này thì đúng là thần quỷ không thể chống đỡ.

Khí thế kinh khủng, ngay cả đám người Trương Cầm Dao quan sát qua ipad ở tầng trên đều cảm thấy ngạt thở theo bản năng, thế mà lực đè nén của cao thủ cấp võ tướng lại khủng bố như vậy!!

Các cô không nghỉ ngờ chút nào nếu các cô tự đối đầu với Đoạn Thủy Lưu thì chỉ sợ có thể bị đối phương nhẹ nhàng bóp chết như con kiến hôi.

Mà Miyo Tachibana lại cảm thấy lạnh lão, cô ta có cảm giác nhiệm vụ lần này của cô ta sẽ thành công nương theo đòn tấn công của đại sư huynh Đoạn Thủy Lưu.

Chỉ cần để cô ta giải thích với phía trên, đại sư huynh quay đầu muốn cưỡi chết cô ta thì cô ta cũng vui lòng!

Có thể nói lúc chậm lúc nhanh, mắt thấy Đoạn Thủy Lưu dùng một chiêu nham hạc đánh tới trước mặt Diệp Hi Hòa, bị Diệp Hi Hòa dùng một bàn tay đập xuống ngay cả người anh ta theo nắm đấm từ giữa không trung xuống dưới đất, trực tiếp dùng tư thế ba trăm sáu mươi độ xoay tròn chó gặm phân cúi đầu hung hăng quỳ xuống mặt đất, trán đụng đất, máu tươi chảy tràn lan!

“Mày có nghe hiểu câu hỏi của tao không?” 

Diệp Hi Hòa bóp cổ Đoạn Thủy Lưu, lại nhấc anh ta lên, lạnh lùng hỏi.

Một màn này khiến cho tất cả mọi người cứng họng, không nói ra lời.

Đoạn Thủy Lưu thì nằm mơ cũng không nghĩ tới, mình đường đường là cao thủ võ tướng một sao, đại sư huynh Karate tiếng tăm lừng lẫy, vừa giáp mặt liền...

“Phi!!! Người Đại Hạ, mày làm như thế nào vậy? Đoạn Thủy Lưu tao không thể không phải là kẻ địch của mày!"

Phốc phốc.

Diệp Hi Hòa không nói nhảm với anh ta mà trực tiếp luồn tay vào phần eo của anh ta, móc ra cái thận đẫm máu rồi tiện tay vứt đi.

“Mày thích nói nhảm thì không sao, tao không vội.” Diệp Hi Hòa thản nhiên nói.

“AIII"

Đoạn Thủy Lưu phát ra tiếng kêu thảm thiết như heo bị làm thịt, cơ thể đau đớn nhanh co lại, lỗ thủng bên eo chảy ra máu tươi chảy đầy đất.

“Mày đúng là ác độc. Thả tao ra, sư phụ tao là đại sư Karate Nhật Bản Mokomichi Hayami, nếu mày dám giết tao thì chắc chắn ông ấy sẽ... A” 

Lời còn chưa dứt, Diệp Hi Hòa lại móc ra hắn một cái thận đẫm máu khác của anh ta rồi ném xuống.

Lần này Đoạn Thủy Lưu đau đến mức sắp nín thở, vội vàng mà thảm thương nói: “Tao nói!! Lần này vẫn là chấp sự Tsuyoshi Domoto bảo bọn tao tới, hôm qua mày giết tập đoàn Anh Đào, còn nói bậy, làm sao chấp. sự Tsuyoshi Domoto có thể làm như mày mong muốn, hắn ta đã xem ngươi là họa lớn trong lòng, một ngày chưa tiêu diệt mày thì hắn ta sẽ không từ bỏ ý định.”

“Tao đoán, cho nên nói như vậy thì bọn mày không mang sáu trăm tỷ tới?” Cuối cùng Diệp Hi Hòa hỏi.

“Diệp Hi Hòa, mày... Mày không nên mơ mộng nữa, sáu trăm tỷ là khái niệm gì, mày...”

Âm!

Diệp Hi Hòa không chờ anh ta nói xong đã bóp anh †a thành sương máu.

Sáu trăm tỷ là khái niệm gì hắn không muốn biết, chỉ biết là Tsuyoshi Domoto làm ra tất cả những chuyện như hôm nay, phải tăng tới tám trăm tỷ!

Lập tức, Diệp Hi Hòa không nói hai lời mà đi lên lầu.

Miyo Tachibana thấy cảnh này thì hét lên một tiếng, ném ipad liền muốn chạy.

Nhưng Diệp Hi Hòa đã chạy tới nhanh như chớp, vươn tay tóm lấy cô ta từ trong không trung. 

Bình luận

Truyện đang đọc